Chương 1219: Dự Định Tả Hiên Vương
Chương 1219: Dự Định Tả Hiên VươngChương 1219: Dự Định Tả Hiên Vương
Dạ Kinh Đường vừa đi trên con phố cũ phủ đầy chướng khí ở bến tàu, vừa lắng nghe đủ loại tin tức loạn thất bát tao trên giang hồ, nghe được đoạn đối thoại của hai người nọ thì không khỏi loạng choạng bước chân.
Phạm Thanh Hòa đội nón rộng vành đi bên cạnh, lúc đầu cũng chăm chú lắng nghe nhưng khi nghe đến lời thì thầm ý vị sâu xa cuối cùng thì đỏ mặt tía tai, bất giác bước nhanh chân hơn.
Dạ Kinh Đường cũng không có ý lấy chuyện này ra để đùa giỡn Phạm cô nương, cho nên chỉ có thể bầu bạn đi cùng, tiếp tục lắng nghe những tin tức từ miệng của những người ở đây để lọc ra tin tức của Vọng Hải Lâu.
Kết quả hai người còn chưa nghe được tin nào của Long Chính Thanh đã nghe thấy trong quán trà nhỏ ven đường có mấy người giang hồ đang nói chuyện phiếm.
"Võ nghệ của Dạ Đại Diêm Vương chỉ sợ còn cao hơn những gì chúng ta nghĩ. Ta mới từ Tây Hải bên kia vê, nghe được một vài tin tức, lần trước Dạ Đại Diêm Vương tại Hoàng Minh Sơn không đơn giản chỉ giết mấy môn khách của Bạch Kiêu Doanh mà còn đánh Tả Hiền Vương của Bắc Lương một trận."
"Sao có thể chứ? Tả Hiền Vương Lý Giản là một trong tứ thánh Bắc Lương, dù có đứng cuối trong bảng xếp hạng hai triều thì cũng thuộc cấp bậc võ thánh, nếu Dạ Kinh Đường có bản lĩnh như vậy thì sao lúc đánh với Hoa Linh còn phải liều mạng?"
"Ta lừa các ngươi làm gì, lúc ta về có đi ngang qua Bình Di Thành, nghe người ở đó nói Tả Hiền Vương đã gần hai tháng không lộ diện rồi, mấy việc như tuần sát biên quân, tiếp kiến sứ thần gì đó đều giao cho thế tử làm thay, ta đoán có lẽ bị đánh thảm quá nên ở trong vương phủ dưỡng thương không dám ló mặt."
Dạ Kinh Đường nghe đến đây thì không khỏi dừng chân lại, trong mắt hơi nghi ngờ.
"Tả Hiền Vương bình phục chậm như vậy?"
Phạm Thanh Hòa là đại phu, hiểu biết một chút về vết thương của Tả Hiên Vương Lý Giản, nàng cũng cảm thấy tin tức của mấy người giang hồ này có chút vấn đề.
Hôm đó Tả Hiền Vương bị Dạ Kinh Đường, Tưởng Trát Hổ, Bình Thiên Giáo Chủ hợp lực đánh trọng thương, vết thương có nặng nhưng cũng chưa đến mức gãy tay chân.
Tả Hiên Vương là thống soái của toàn bộ cánh trái Bắc Lương, quản lý nơi sản sinh ra Tuyết Hồ Hoa, chiếm cứ phần lớn dược liệu quý hiếm do chư bộ Tây Hải sản xuất, hắn còn có thể mời bất kỳ danh y nào của Bắc Lương đến chữa trị. Có thể nói ngoài việc không có Dục Hỏa Đồ ra thì Tả Hiền Vương chính là võ phu có được tốc độ khôi phục vết thương nhanh nhất trong thiên hạ, người có điều kiện tốt hơn hắn chỉ có mỗi hoàng đế hai triều Nam Bắc.
Hiện tại đã qua hơn hai tháng, vết thương có động tới căn cốt thì Tả Hiền Vương cũng đã có thể ra mặt ổn định lòng quân rồi mới đúng, nhưng hắn lại chẳng lộ mặt, cũng không quan tâm đến lời đồn trọng thương nằm giường không dậy nổi' của giang hồ, điều này quả thật rất kỳ lạ.
Phạm Thanh Hòa cau mày suy nghĩ, cảm thấy việc này tất nhiên có uẩn khúc gì đó, nhưng hiện tại nàng đang ở Giang Châu, khoảng cách quá xa căn bản không có cách nào đi tìm hiểu, cũng chỉ Suy đoán:
"Nếu Tả Hiền Vương giả bệnh sau đó lén lút chạy đến biên thành Yến Châu, hội hợp với Hữu Hiên Vương cùng đánh vào Yến Châu thì phiên phức. Yến Vương vừa mới xảy ra chuyện không bao lâu, dân binh ở đấy đoán chừng chẳng còn bao nhiêu chiến ý, nếu Yến Châu vỡ trận thì thiết ky Bắc Lương coi như đã bước thẳng vào Giang Châu."
Dạ Kinh Đường lại cảm thấy khả năng xảy ra của chuyện này không lớn, dù sao Tả Hiền Vương lợi hại đến đâu cũng chỉ có một thân một mình, dù biên thành Yến Châu có thêm một Tả Hiền Vương thì cũng chẳng khác biệt gì lớn, nếu hắn thật sự điều động quân tả dực của Bắc Lương thì ít nhiều gì cũng phải mất tới hai ba tháng, động tĩnh lớn như vậy không có khả năng giấu được người trong thiên hạ. Với cả, một khi Tả Hiền Vương rời đi thì dù có đánh hạ Yến Châu hay không, Tây Bắc sẽ trở thành một ngôi thành trống. Nữ Đế không cần tốn nhiều sức lực đã có thể bắt đầu khai cương mở đất, nếu Tả Hiên Vương thật sự làm vậy thì đang có ý định đi đầu thai sớm.
Mặc dù khả năng Tả Hiền Vương tập kích Đại Ngụy không lớn nhưng Dạ Kinh Đường cũng không coi nhẹ mấy tin tức giang hồ này, hắn suy nghĩ một chút rồi nói:
"Sau khi quay về ta sẽ báo tin này lên triều đình, để bên trên đi điều tra ngọn ngành, đảm bảo mọi thứ không có gì sai sót."
Phạm Thanh Hòa không đoán ra Tả Hiên Vương đang muốn làm gì, cho nên cũng không lắm lời. Sau khi đi một vòng bến tàu có thể xác định Long Chính Thanh khắc chữ tại Vọng Hải Lâu xong thì mất tung tích, không biết là chạy hay đang ở một nơi nào đó chờ Dạ Kinh Đường đến. Việc này phải đến Vọng Hải Lâu một chuyến mới có thể biết được.
Hai người thăm dò đến đây thì cũng không nghe được manh mối gì nữa, bèn cùng về, thời gian này mọi người đều nghỉ ngơi, con đường tối đen chẳng có một ánh đèn, trăng sao cũng bị tầng mây che khuất, cơ hồ chỉ nghe được tiếng bước chân của nhau.