Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 1273 - Chương 1273: Ngoan Ngoãn Một Chút

Chương 1273: Ngoan Ngoãn Một Chút Chương 1273: Ngoan Ngoãn Một ChútChương 1273: Ngoan Ngoãn Một Chút

Dạ Kinh Đường thấy bàn tay bảo bối đã phát hiện, cũng không có giấu diếm: "Buổi chiều luyện công đằng sau Ngọc Hư Quan, đầy người đều là mồ hôi, trở về tắm một cái, đúng lúc Lục tiên tử cũng ở đó..."

Cái này có thể đúng lúc?

Đúng lúc gặp gỡ, các ngươi cùng nhau tắm?

Thái Hậu Nương Nương nghe nói như vậy cũng không biết làm thế nào, nàng hít sâu một hơi: "Các ngươi, ai, được rồi, dù sao bản cung cũng không tiện xen vào, đến lúc đó có người thu thập ngươi, nàng lại giấu diếm bản cung, đúng là... bản cung về trước..."

Nàng cắm đầu quay trở vê.

Dạ Kinh Đường nắm chặt cổ tay, cùng dạo bộ giữa khu rừng: "Ha ha... ta đưa người về, đường đi tối như vậy, lân sau ra ngoài cho dù không gọi Hồng Ngọc cũng nên gọi Chim Chim đi theo, tránh bị hù."

Thái Hậu Nương Nương sợ Thủy Nhi nhìn thấy, tay hơi rút lại, nhưng mà ngẫm lại cảm thấy, Thủy Nhi cũng trộm tình lang sau lưng nàng, bị trông thấy thì thế nào?

Còn muốn chó chê mèo lắm lông hay sao?

Vì thế cuối cùng Thái Hậu Nương Nương không né tránh, chỉ thúc giục: "Ngươi tiếp tục tắm rửa đi, bản cung không ghen, tắm xong ngươi gọi Thủy Nhi đến phòng bản cung, bản cung hảo hảo tâm sự với nàng."

"Đi thôi."

Dạ Kinh Đường hộ tống Thái Hậu Nương Nương trở lại đạo quán, cúi đầu hôn lên môi.

Khuôn mặt Thái Hậu Nương Nương ửng đỏ, đẩy Dạ Kinh Đường ra ngoài sau đó cài chốt cửa.

Dạ Kinh Đường âm thâm lắc đầu, đưa mắt nhìn Thái Hậu Nương Nương vào trong nhà sau đó mới trở lại hồ nước nơi sơn dã.

Trăng sáng yếu ớt, trong rừng vắng vẻ.

Bên hồ nước kỳ đài sạch sẽ gọn gàng có một cái váy và một vài vải vóc nhưng Hợp Hoan Kiếm trên đó lại không thấy.

Tuyền Cơ Chân Nhân làn da trắng trẻo, mỹ mạo như băng sơn tiên tử ngâm mình dưới nước, nước ngập không tới xương quai xanh, tia sáng mờ nhạt thấy không rõ biểu cảm, lúc này đang mượn ánh trăng tỉ mỉ quan sát lưỡi kiếm.

Dạ Kinh Đường nhìn thấy cảnh này, ngồi xổm xuống cạnh hồ nước, muốn cầm lấy Hợp Hoan Kiếm, Tuyên Cơ Chân Nhân hơi lật bàn tay hơi lại, thanh kiếm tựa vào bả vai hắn.

Tuyền Cơ Chân Nhân mới nãy bị giày vò khiến đầu váng mắt hoa, bỗng nhiên điểm đến là dừng, ở chỗ này giả lãnh diễm tiên tử, hô hấp rõ ràng không ổn định, bất quá vẻ mặt có chút trấn tĩnh, tay câm chuôi kiếm lạnh lùng nói: "Thành thật khai báo, ngươi mưu tính hãm hại Hoài Nhạn từ khi nào?”

Thật ra Dạ Kinh Đường cố tình làm rõ, dù sao hai nương tử không biết lẫn nhau rất thú vị nhưng cứ thế mãi cũng không phải biện pháp. Hắn nhấc chỉ dời kiếm lên tiếng thốt ra: "Sao có thể nói hãm hại. Lần trước Thái Hậu vì ta cản ám khí độc, dẫn theo nàng đi Tây Bắc một chuyến, nàng sống trong cung quá đau khổ, không muốn trở về, ta cam đoan sau này nàng muốn ra ngoài sẽ được đi ra ngoài...'

Tuyền Cơ Chân Nhân và Hoài Nhạn là khuê mật, thấy mấy tháng gần đây Hoài Nhạn khí sắc vô cùng tốt còn thích theo Dạ Kinh Đường chạy nhảy khắp nơi, kỳ thật cũng cảm thấy Hoài Nhạn kháng cự không nổi cám dỗ, sớm muộn sẽ xảy ra chuyện.

Nhưng không ngờ quan hệ hai người phát triển nhanh như vậy, đến được bước này, thật ra so với nàng cũng không tính là nhanh...

Lúc đầu Tuyền Cơ Chân Nhân muốn bày ra tư thái nghiêm sư, nghiêm túc cảnh cáo đôi câu nhưng nàng cũng tắm uyên ương, nói cái gì quyền uy đều không đủ, vì thế cuối cùng vẫn đặt thanh kiếm sang một bên: "Đã hứa thì không thể nói không giữ lời, Hoài Nhạn đa sầu đa cảm nhất, nếu ngươi dám phụ nàng...'

"Sao thế được."

Dạ Kinh Đường quay người lấy áo tới: "Tắm cũng đủ rồi nhỉ? Chúng ta trở về đi."

Trở về, mới vừa rồi Tuyên Cơ Chân Nhân bị giày vò khóc sướt mướt, đúng là tắm sạch rồi nhưng Dạ Kinh Đường rõ ràng là nửa đường kìm nén xuống, dựa theo y lý căn bản thì khó chịu còn thương thân.

Tuyền Cơ Chân Nhân ngoài miệng lại cứng rắn, nơi nào đó vẫn rất mềm, do dự một hồi, nghiêng đầu quan sát một chút: "Ngươi xác định bây giờ đi vê?"

Dạ Kinh Đường thấy Thủy Nhi không muốn đi, vậy chắc chắn là không nói nhiều, trả áo lại, trượt vào nước ôm lấy Thủy Nhi.

"Ài ngươi."

Tuyền Cơ Chân Nhân chỉ hỏi một câu, không ngờ tiểu tử này suy một ra ba như thế, hai chân đều khua, vội nói: "Ngươi ngoan ngoãn một chút, ngồi xuống, ta giúp ngươi tắm, tắm xong về nghỉ sớm.”

Dạ Kinh Đường cũng nghe theo mệnh lệnh, ngồi bên cạnh đầm cúi đầu nhìn Thủy Thủy nửa người trôi nổi ở trong nước.

Tuyền Cơ Chân Nhân đúng là thân thể không chịu đựng nổi, nhưng đọc nhiều sách vở kiến thức uyên bác, cộng thêm được Ngưng Nhi và Tam Nương dạy nên biết rất nhiều chiêu thức, lập tức dựa vào hồ nước, bưng lấy dưa hấu đẩy, trên mặt làm ra dáng vẻ rất ghét bỏ: "Vi sư vì thân thể ngươi mới giúp ngươi một lần, sau này nếu ngươi lại không nghe lời đừng trách ta..."
Bình Luận (0)
Comment