Chương 1278: Tra Hỏi
Chương 1278: Tra HỏiChương 1278: Tra Hỏi
Đông Phương Ly Nhân vận mãng bào màu bạc, dẫn theo cung nữ từ trong điện ra, cưỡi xe ngựa về Tĩnh Vương phủ, ven đường mở cửa sổ xe nhìn phía Đông Nam, hai đầu lông mày lộ ra vẻ nhớ nhung.
Tỷ tỷ trước khi đi, nói ra ngoài chơi mấy ngày sẽ cưỡi hổ ngàn dặm tức tốc trở về thay ca cho nàng, kết quả hay rồi, nàng không thúc giục tỷ tỷ sẽ ngồi im, nhìn dáng vẻ là chuẩn bị tới sang năm mới quay về.
Đông Phương Ly Nhân biết tỷ tỷ có thể nghỉ ngơi một thời gian thực không dễ dàng, từ đầu đến cuối không mở miệng hối thúc, nhưng nỗi nhớ trong lòng lại theo thời gian tăng trưởng càng lúc càng dày đặc.
Lộc cộc lộc cộc - xe tứ mã được thị vê cấm quân chạy qua đường phố dừng trước vương phủ, đưa tới ngoài cửa.
Đông Phương Ly Nhân có chút xuất thần, được thị nữ nhắc nhở mới khôi phục tỉnh thần lại, đứng dậy xuống xe ngựa, ngước mắt đã thấy Thương Tiệm Ly đứng tại cửa ra vào chờ đợi.
Thương Tiệm Ly và Dư Long xém chút bị Đoạn Thanh Tịch tiện tay đánh chết, thương thế dưỡng đến bây giờ mới cơ bản khôi phục, lúc này Thương Tiệm Ly mặc thường phục đứng trước cửa, gặp Tĩnh Vương mới xuống, tiến lên chắp tay bẩm báo: "Điện hạ, Tào công công có việc muốn gặp.
"Hả?"
Đông Phương Ly Nhân nghe nói như vậy, lập tức dọn sạch tạp niệm trong lòng.
Tào công công dù bị cầm tù trong địa lao ba tầng nhưng Nữ Đế giữ lại chức quan phong thưởng, trước mắt coi như vẫn là Ngụy nội tổng quản.
Làm như vậy bởi vì Tào công công là nguyên lão ba triều, trung thành với Đông Phương thị rõ như ban ngày, cho dù không thừa nhận Nữ Đế là hoàng thống, cho dù có Bắc Lương tặc tử giết tới hoàng thành thả Tào công công ra, Tào công công vẫn sẽ thủ một đạo cung môn cuối cùng cho Đông Phương thị.
Mặc dù Tào công công không nhất định được đứng trong hàng ngũ Võ Khôi đương thời nhưng bốn tấm Minh Long Đồ luyện sáu mươi năm, bất động như núi trấn thủ hoàng thành cũng không ai có thể bước qua thi thể Tào công công trong thời gian ngắn.
Nếu khiến cho Tào công công hồi tâm chuyển ý, trở lại trong cung làm nội tổng quản, hiệu quả đương nhiên càng tốt.
Tào công công trong tức thời duy trì toàn thịnh, chỉ cần ngồi xổm trước hoàng thành, Lữ Thái Thanh tạo phản đâm giá cũng phỏng chừng có thể dùng ba bàn tay đập nát tảng đá cứng nhất Đại Ngụy này hay không, Nữ Đế có thể nói là gối cao không lo.
Đáng tiếc mười năm trôi qua, Tào công công từ đầu đến cuối không có hồi tâm chuyển ý, chỉ muốn chết trong cung, hoàn thành sứ mệnh cả đời này, thực hiện lời hứa với thái tổ năm đó. Nhiều năm như vậy, Đông Phương Ly Nhân chưa hề thấy Tào Công công chủ động nói chuyện, nghe Tào công công cầu kiến nàng, trong lòng trở nên trịnh trọng, xoay người đi đến Hắc Nha, ven đường dò hỏi: "Có biết Tào công công cầu kiến bản vương vì chuyện gì không?"
Thương Tiệm Ly lắc đầu: "Ti chức không rõ."
Đông Phương Ly Nhân thấy vậy cũng không hỏi nhiều, rất nhanh đã dẫn theo đội tùy tùng tiến vào địa lao Hắc Nha.
Bởi vì biết Tĩnh Vương muốn đến đây, địa lao đã được quét sạch, trong lối đi nhỏ vốn tối như âm tào địa phủ đã được đốt nến trông sáng trưng, lại không cảm giác kiềm chế.
Đông Phương Ly Nhân bước nhanh tiến vào mấy phòng giam, đang suy tư Tào công công tìm nàng làm gì chợt nghe trong một gian phòng giam truyền đến vài câu: "Ca ca, có phải Dạ đại nhân trở vê rồi không?”
"Nhiều tiếng bước chân như vậy, đoán chừng là tới kêu oan..."
Loảng xoảng, đáng tiếc, oan còn chưa kể, tổng bộ Hắc Nha bị hù không nhẹ đã dùng chuôi đao gõ hàng rào sắt hai lần, lúc này trong địa lao không còn tiếng động.
Đông Phương Ly Nhân hơi nhớ một chút, mới hồi tưởng lại phòng giam số một ở địa lao nhốt ai, bởi vì là người Đường Đường đại nhân đích thân giam giữ, nàng cũng không dám tự tung tự tác quyết định thả, không có phản ứng, nhanh chóng đã tới tầng ba địa lao.
Lầu ba địa lao, cửa sắt đã mở ra, hiện lên thư phòng bài trí lịch sự tao nhã, Mạnh Giảo và Dư Long đứng bên cạnh, biểu cảm vẫn rất cung kính, dù sao Tào công công khi làm nội tổng quản ít nhiều cũng có ơn chỉ điểm những sai dịch nha môn bọn họ.
Tào công công khôi phục toàn thịnh hoàn toàn không thể cản, vì thế lấy được tiếp tế chỉ có thể khó khăn kéo dài tính mạng, lúc này hoàn toàn không có chiến lực gì, phòng vệ tất nhiên cũng không phải nghiêm mật.
Đông Phương Ly Nhân đi ngang qua địa đạo, đến trong thư phòng dưới đất, giương mắt nhìn thấy Tào công công vận áo bào sắc đỏ, mũ áo chỉnh trang cẩn thận tỉ mỉ, trên gương mặt tái nhợt không có quá nhiều biểu cảm, chỉ khom người đứng yên, mở miệng nói: "Lão nô Tào Thiên Thu bái kiến nhị công chúa điện hạ."
Đông Phương Ly Nhân nghe thấy Tào công công còn gọi nàng là công chúa mà không tuân theo danh xưng Tĩnh Vương, đã hiểu Tào công công vẫn để tâm vào chuyện vụn vặt, đáy lòng lạnh một nửa.