Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 286 - Chương 286 - Không Đánh Được Liền Nhận Thua

Chương 286 - Không Đánh Được Liền Nhận Thua
Chương 286 - Không Đánh Được Liền Nhận Thua

Chương 286. Không Đánh Được Liền Nhận Thua

Âm thanh trầm đục vang lên, mũi đao trực tiếp đâm vào ngực Trình Thế Lộc, nhưng khi tới ngực, lại khó tiến thêm nữa.

Lưỡi đao vào thịt, đáy mắt bốn người ở đây đều hiện lên vẻ kinh ngạc.

Dạ Kinh Đường trên đường tới đã cùng thảo luận qua với Lạc nữ hiệp về mức độ cứng rắn của cơ thể Trình Thế Lộc, nhưng ngay lúc này khi đâm một đao vào cơ thể của Trình Thế Lộc mới phát hiện cái người này giống như được bọc sắt quanh người, so ra không kém Xà Long cũng không kém.

Mà Trình Thế Lộc bị một đao đâm vào ngực, cũng giật mình với cái tiểu bối giang hồ vừa ngoi đầu lên này, so với đệ đệ hắn thì lợi hại hơn quá nhiều, và cũng từ một đao nhanh như bôn lôi này hắn nhận ra người này cùng đẳng cấp với hắn, thậm chí có khả năng còn mạnh hơn một chút.

Dù sao điểm mạnh của Trình Thế Lộc là toàn thân đao thương bất nhập, cơ thể cứng như núi, nếu như hắn có thân pháp không tầm thường giống như Thiết Tí Vô Thường Xà Long, khẳng định liền có khả năng cùng Quyền khôi Tưởng Trát Hổ giao thủ. Nào có dừng lại ở cái chức chưởng môn môn phải nhỏ ở Vân Châu chứ.

Phát giác tình thế không đúng, đôi mắt hổ chỉ nhìn thôi cũng đủ để hù dọa tiểu bối của Trình Thế Lộc dần lộ ra vẻ dè chừng, bắp thịt cả người cuồn cuộn, nhanh chân triệt thoái về phía sau, đồng thời toàn lực quét chùy đồng về phía eo Dạ Kinh Đường.

Ầm ầm ~

Chùy đồng bí đỏ nện trên bàn trà, bàn trà ngay lập tức vỡ nát, gỗ vụn bay ra, trực tiếp đính vào vách tường.

Dạ Kinh Đường một đao khó mà phòng bị đối phương, vốn đang có chút kiêng kị, nhưng nhìn thấy tên này tuy mạnh mẽ nhưng lại không nhanh nhẹn, liền nhìn ra người này cùng Xà Long có khác nhau, đó là quá chậm.

Mắt thấy Trình Thế Lộc bị hình thể giới hạn không đủ linh hoạt. Dạ Kinh Đường nhanh chân lách mình đến sát bên cạnh Trình Thế Lộc, dùng một đao đâm vào phía sau lưng hắn, đồng thời tay trái ném cây châm lửa ra ngoài.

Phù phù ~~

Cây châm lửa bị ném ra ngoài không khí, lăng không lượn vòng, vụt lên một ngọn lửa, rơi chính xác vào đế đèn bên trong chính đường.

Đát !

Oanh ~

Dầu thắp bị ngọn lửa đốt lên, ánh lửa chiếu sáng chính đường.

Trình Thế Lộc không hiểu được ý tứ Dạ Kinh Đường, phát giác được thân pháp Dạ Kinh Đường quá linh hoạt, chùy đồng cầm trong tay vừa đánh vừa lui, muốn dựa vào góc tường để tránh phần lưng gặp công kích.

Dạ Kinh Đường đương nhiên sẽ không cho hắn cơ hội đó, đao thế như gió bức bách Trình Thế Lộc di chuyển trong đại sảnh.

Keng keng keng~

Trong hành lang, âm thanh đao binh đụng vào nhau nối thành một hồi liên thanh, đèn dầu cũng nhanh chóng bị đổ ra mặt bàn, lửa bén lên rèm vải, cả căn phòng khách bập bùng ánh lửa.

Trình Thế Lộc hai tay cầm chùy đồng nhanh chân di động, tránh né đao phong đồng thời đánh ra trọng kích, chỉ trong chốc lát đã đem vài cái bàn đập thành bột phấn.

Thùng thùng ~

Soạt ~

Dạ Kinh Đường lách qua lách lại, tận dụng mọi thứ để né tránh và ra chiêu, chỉ trong chớp mắt đã lưu lại bốn vết đao ở trước ngực và phía sau lưng Trình Thế Lộc, vẫn đang tiếp tục mượn nhờ ánh lửa để quan sát tình huống vết thương.

Lần trước đè Trình nhị gia ra đánh, hắn bất động, nhìn rất dễ.

Còn Trình Thế Lộc trước mặt, lại di chuyển loạn trong đại sảnh mờ tối, muốn nhìn rõ chi tiết khá khó khắn.

Dạ Kinh Đường vừa chém mấy đao, còn chưa nghiên cứu ra môn đạo gì đã thấy Trình Thế Lộc nắm chặt chùy đồng mạnh mẽ vung tới, đáy mắt lóe lên một vòng dị sắc, đành lùi lại mấy bước, tay giơ lên. Lưỡi đao Dạ Kinh Đường chợt ngưng, rơi ra bên ngoài hơn mấy trượng, lông mày cau lại:

"Vừa rồi mở miệng một tiếng lão tử hai tiếng lão tử, mới tiếp mấy đao đã định nhận thua?"

Trình Thế Lộc dò xét Dạ Kinh Đường vài lần, lại nhìn vào mấy vết đao trên cơ thể nói:

"Ngươi đang tìm tráo môn của ta?"

Tráo môn chính là những vị trí mà công phu ngoại công không có luyện đến, không đủ rắn chắc, võ phu tuyệt đối sẽ không nói ra với người ngoài tránh bị người ta nhằm vào.

Dạ Kinh Đường đối với cái này đáp lại:

"Ta luôn chém vào lồng ngực a."

Trình Thế Lộc lắc đầu:

"Thân pháp ngươi quá tốt, liên tục năm đao chặt một chỗ, ta khẳng định sẽ nhận thua. Đông một đao tây một đao, rõ ràng đang tìm tráo môn. Ta không ngốc, hôm nay là ngươi lợi hại, ân oán ngày xưa xóa bỏ, cáo từ."

Dứt lời, Trình Thế Lộc liền mang theo chùy đồng đi ra ngoài cửa.

Dạ Kinh Đường không thể nào chém sâu vào được Trình Thế Lộc, mấy đao vừa rồi mới chỉ mới chém ra mấy vết thương nhỏ, lấy hình thể Trình Thế Lộc mà nói những vết thương này tương đương với bị mèo cào, căn bản không ảnh hưởng đến chiến lực. Chẳng qua Trình Thế Lộc không đủ linh hoạt, không chạm được vào hắn, tiếp tục đánh nữa chưa chắc đã nắm được phần thắng, Trình Thế Lộc sợ bị đối phương tìm ra vị trí tráo môn liền dứt khoát nhận thua. Như vậy cũng là không phải là loại người nói không thông.

Mặt khác, cũng có thể là do Trình Thế Lộc phát giác được Dạ Kinh Đường đang âm thầm quan sát vết thương của hắn, sợ sự tình luyện Minh Long Đồ lộ tẩy nên mới dừng lại.

Mặc dù trong lòng hoài nghi, nhưng chuyện này không có cách nào ở trước mặt đối phương hỏi, Trình Thế Lộc thấy tình thế không ổn đã dứt khoát nhận thua như vậy, hắn cũng không thể quang minh chính đại truy sát.

Bình Luận (0)
Comment