Chương 386. Không Được Sờ Loạn
Dạ Kinh Đường lần đầu tiên đến phòng ngủ của Nữ Đế, muốn xuyên qua rèm châu, ôm người đẹp lên trên giường.
Đại Ngụy Nữ Đế hơi nhấc tay, chỉ bình phong:
"Đi chỗ đó."
Dạ Kinh Đường theo chỉ dẫn đi vào sau tấm bình phong, thấy đằng sau là một cánh cửa trượt, trên cửa trượt là một phù điêu đầu hổ, bộc lộ bộ mặt hung ác, dường như đang cảnh cáo người tới không nên tùy tiện đụng vào.
Nữ Đế nằm trong tay Dạ Kinh Đường, đưa tay xoay con mắt phù điêu đầu hổ, cửa trượt tự động tách ra.
Soạt —— phía sau cửa trượt là một gian phòng tắm, ở giữa là bể tắm bốc lên sương trắng, được chế tạo từ đá bạch ngọc, lớn đến một trượng.
Hai bên là Đa Bảo Các, bên trái có hộp gỗ to to nhỏ nhỏ, bên phải thì trưng bày các loại binh khí, đao kiếm, hai cây song giản trưng bày giao nhau, chính giữa trưng bày một cây mã giáo dựng thẳng có trang trí long văn.
Mà vách tường đối diện cửa thì trưng bày một bộ áo giáp.
Áo giáp là Minh Quang Khải ám kim sắc, kiểu dáng giống như Kỳ Lân Khải của cấm quân hoàng thành, nhưng rõ ràng công nghệ tốt hơn, trên giáp lân phiến sắp xếp như vảy rồng, bên hông là đai lưng mặt thú, miếng lót vai Kỳ Lân, mũ giáp cũng là nón trụ Kỳ Lân, còn có mặt nạ, nhìn hung thần ác sát, khiến cho người ta nhìn mà phát khiếp.
Dạ Kinh Đường cũng không để ý đến bày biện trong phòng, bước nhanh đi đến bên cạnh bể tắm:
"Thả ngươi vào trong này?"
Đại Ngụy Nữ Đế chỉ Đa Bảo Các bên tường:
"Đi lấy thuốc trước."
Dạ Kinh Đường thấy thế, đặt nàng trên giường quý phi ở bên cạnh bể tắm, sau đó đến bên tường đốt đèn lên, dựa theo chỉ dẫn, cầm lấy một cái bình sứ bạch ngọc trong hộp gỗ.
Sau khi mở bình sứ ra, mùi thuốc nồng nặc, hẳn là dùng để tắm thuốc ôn dưỡng thân thể, ngay lập tức đến bên cạnh bể tắm, đổ dược dịch vào.
Rầm rầm ~
Đại Ngụy Nữ Đế ngồi trên giường, đưa tay kéo dây buộc bên hông, suy tính một hồi, lại mở miệng nói:
"Dạ Kinh Đường, ngươi bịt mắt lại."
Dạ Kinh Đường để bình ở bên cạnh, quay đầu:
"Ta đi gọi cung nữ tới?"
"Ta có ám thương, chuyện này không thể truyền đi. Ngươi bịt mắt là được rồi."
Dạ Kinh Đường cũng không nhiều lời, xé một tấm vải từ áo choàng rách rưới xuống bịt mắt lại, tay quấy nước hồ để dược dịch mau chóng khuếch tán.
Nữ Đế thấy vậy, lặng lẽ kéo đai lưng váy đỏ, váy đỏ từ đầu vai trượt xuống, lúc này phòng tắm cũng đã sáng hơn.
Nữ Đế dáng người rất tốt, vòng eo tinh tế, vòng mông cực kì đẫy đà, bờ vai thon gọn, lòng dạ cũng cực kỳ rộng lớn, kích thước tương đối vĩ đại, tư thái nở nang nhìn cực kỳ hấp dẫn.
Nữ Đế mặc rất ít, váy trượt xuống lộ ra mảnh vải lớn chừng bàn tay, thân trên là áo lót hình tam giác thêu Kim Long màu đỏ, vừa đủ che chỗ cần che.
Phía dưới là quần lót có nơ con bướm ở hai bên, vừa đủ che chỗ cần che.
Nhưng mà giờ này khắc này, tư thái nhìn cũng không được khỏe mạnh, làn da phiếm hồng đổ mồ hôi lâm ly, mơ hồ có thể thấy được sương trắng bốc hơi.
Nữ Đế nhìn Dạ Kinh Đường, thấy Dạ Kinh Đường nghiêm túc pha thuốc tắm, cũng không có khi quân phạm thượng nhìn lén hoặc là mơ màng tưởng tượng, trong đáy mắt hiện lên vẻ khen ngợi, đưa tay ra phía sau, muốn cởi đồ lót.
Nhưng động tác này có chút khó, dưới tình huống khí huyết trong cơ thể sôi trào, tay mới đưa được một nửa thì nàng nhíu mày dừng lại.
Dạ Kinh Đường mặc dù che mắt nhưng có thể cảm nhận được động tác của Ngọc Hổ, lập tức đứng dậy:
"Ta giúp ngươi."
Nói xong đi đến bên cạnh giường quý phi, đưa tay chuẩn xác không sai nắm một sợi dây áo, cởi đồ ra, sợi dây sau cổ cũng như thế.
Hô ~
Áo lót trượt xuống đầu gối.
Cởi áo nhanh lẹ như vậy, có thể nói là trình độ đăng phong tạo cực.
Đại Ngụy Nữ Đế chưa kịp phản ứng, ngực đã mát lạnh, vô thức ôm lấy bánh bao lớn không còn thứ gì che, phát hiện Dạ Kinh Đường đưa tay chuyển qua bên eo, nắm nơ con bướm nhẹ nhàng kéo một phát.
Vải nhỏ không còn trói buộc trượt xuống, thân dưới lập tức hiện lên dưới ánh nến.
Đại Ngụy Nữ Đế dù sắp không ép được khí huyết trong cơ thể nhưng con ngươi vẫn trừng lớn một chút, khó có thể tin nói:
"Dạ Kinh Đường, sao ngươi thuần thục như vậy? !"
Dạ Kinh Đường từ đầu đến cuối không có đụng vào da thịt, nhanh lẹ cởi nơ con bướm một bên khác:
"Thiên Hợp Đao có thể nhìn rõ thay đổi hoàn cảnh rất nhỏ, ngươi khẽ động, vải vóc ma sát làn da sẽ có tiếng vang, nút buộc cũng sẽ kéo theo khí lưu, mặc y phục như thế nào ta có thể cảm nhận được."
Đại Ngụy Nữ Đế cảm thấy cảm nhận được là một chuyện, biết cởi như thế nào là một chuyện khác, quen tay hay việc đến một bước này, nói trước kia không có cởi loại quần áo như thế này rất nhiều lần thì nàng hoàn toàn không tin.
Chẳng lẽ là Ly Nhân mặc cho hắn nhìn, nhưng lúc này nàng cũng không có tâm tư nghĩ chuyện này, Nữ Đế nhẹ nhàng chống người, mông vừa rời khỏi giường quý phi thì lại ngồi xuống lại, nhíu mày ngăn chặn khí huyết sôi trào trong cơ thể:
"Ngươi ôm ta vào bể, tay không được sờ loạn."
Dạ Kinh Đường cảm thấy Ngọc Hổ sắp nổ, cũng không tâm tư chấm mút, cánh tay đỡ lấy phía sau lưng, một cái tay khác xuyên qua đầu gối, ôm Ngọc Hổ trơn mượt lên, cố gắng duỗi cánh tay ra giữ một khoảng cách, để tránh thân thể đụng phải chỗ không nên đụng.