Chương 388. Ngọc Diện Phán Quan
Đông Phương Ly Nhân biết chuyện Cừu Thiên Hợp hỗ trợ xuất lực, Dạ Kinh Đường không biết rõ tình hình chạy tới xem xét hợp tình hợp lí, đương nhiên sẽ không để ý, tiếp tục nói:
"Đại án lần này, ai nên cầm công đầu, hẳn là các ngươi cũng rõ. Sau này để Dạ Kinh Đường làm phó chỉ huy sứ ở Hắc Nha, các ngươi có ý kiến gì hay không?"
Phó chỉ huy sứ, đại khái địa vị ngang hàng với Đế Thính tóc trắng, có thể nói là lên chức với tốc độ ánh sáng.
Nhưng tất cả mọi người đang có mặt ở trong tổng bộ Hắc Nha chắc chắn sẽ không cho rằng là dựa vào quan hệ mới được, Dư Long mở miệng nói:
"Trong nha môn người có thể đánh có nhiều, người có thể tra án thì ít, người vừa có thể tra án vừa có thể đánh hiếm như phượng mao lân giác. Chỉ có Dạ công tử mới có thể, cho làm phụ tá chúng ta cảm thấy là đang bạc đãi hắn."
Hộ vệ của Thái hậu nương nương Dương Lan, hôm nay ra hiệp trợ bắt tặc tử, lúc này cười nói ra:
"Với tài năng của Dạ công tử, chắc chắn sẽ trở thành Đệ Thất Sát của Hắc Nha, Dư đại nhân cảm thấy nên gọi tên lóng là gì?"
Hắc Nha Lục Sát, ý là 'Lục đại sát tinh', ngoại hiệu lấy tên quỷ sai ở Địa Phủ để đặt tên, vốn là cái tên mang theo nghĩa xấu ở trong giang hồ.
Nhưng bởi vì Lục Sát đều là nhân vật hung ác, chỉ sau một thời gian thì lại dần dần biến thành danh hiệu vinh dự.
Hắc Nha Lục Sát, mặc dù bản thân không thích xưng hô ở trong giang hồ như thế này, cũng sẽ không tự mình lấy xưng hô như vậy nhưng mà khi người khác gọi như vậy bọn họ cũng không có để ý.
Xà Long suy nghĩ một chút rồi nói:
"Địa Tạng Gia có, với thiên phú của Dạ công tử thì sợ là phải gọi là Diêm Vương."
Đông Phương Ly Nhân tâm tình không tệ, cũng lên tiếng nói đùa, sắc mặt trầm xuống, dữ dằn nói:
"Hắn là Diêm Vương, bản vương là cái gì?"
Mọi người suy nghĩ lại thì thấy cũng đúng, Hắc Nha Diêm Vương Gia, chắc chắn sẽ là của Tĩnh Vương điện hạ, để cho người khác làm thì không phải sẽ trở thành công cao chấn chủ hay sao.
Thương Tiệm Ly không thích cái tên lóng 'Quỷ Ảnh Vô Thường', nhưng khi lấy tên cho người khác thì hắn rất là hăng hái, nghiêm túc suy nghĩ một hồi rồi nói:
"Dạ công tử có thể tra án có thể xách đao, có thể nói văn võ song toàn, trong địa phủ, hình như chỉ có Văn Võ Phán Quan là phù hợp."
Dư Long hai mắt tỏa sáng, gật đầu nói:
"Đúng là như vậy. Bất quá phán quan đều có diện mạo hung thần ác sát, Dạ công tử tướng mạo..."
Dương Lan cười nói:
"Vậy thì gọi là Ngọc Diện Phán Quan, vừa khéo có thể phối hợp với danh hiệu trong giang hồ của Lục Sát."
Đông Phương Ly Nhân cảm thấy cái tên lóng này tương đối bá khí, gật đầu nói:
"Đi thả một chút phong thanh ở trên giang hồ, qua một thời gian ngắn nữa, người giang hồ lại làm ra một cái 'Vô Tình Mạnh Bà'. Tên lóng, thứ này một khi đã lan truyền ra thì có muốn bỏ cũng không bỏ được, Dạ Kinh Đường nếu như không thích thì cũng chỉ có thể nhìn mà thôi."
"Ha ha..."
Đông Phương Ly Nhân khích lệ đám người một lát, sau đó cho mọi người tan tầm đi tĩnh dưỡng, nàng thì trực tiếp từ trên tường thành trở về.
Hôm nay Tào công công chạy đến, cuối cùng tiến cung, chuyện này Đông Phương Ly Nhân đã nhận được tin tức, biết Tào công công không có khả năng gây ra sóng gió gì nhưng không biết cuối cùng tỷ tỷ sẽ giải quyết như thế nào.
Vì thế Đông Phương Ly Nhân sau khi tan việc, chuyện đầu tiên là đi tới Trường Nhạc Cung, chuẩn bị báo cáo công việc, tìm hiểu tình huống, thuận tiện xin thưởng cho đường đường đại nhân.
Đã vào đêm, Trường Nhạc Cung vẫn sáng rỡ, cung nữ mỗi người dựa theo chức vụ của mình mà đi đi lại lại trong đó.
Đông Phương Ly Nhân dẫn theo cung nữ, đi qua hành lang tới bên ngoài Thừa An Điện, thấy bên trong rất là yên tĩnh thì lập tức hỏi thăm cung nữ ở trong điện:
"Thánh thượng không ở trong đó sao?"
Cung nữ đi tới gần, hạ thấp người thi lễ:
"Chưa từng nhìn thấy Thánh thượng trở về, tiểu tỳ cũng không biết là có ở trong phòng ngủ hay không."
Đông Phương Ly Nhân biết tỷ tỷ võ nghệ tốt, đi tới đi lui sẽ không thông báo cho cung nữ, cung nữ cũng không dám tự tiện tiến vào phòng ngủ thiên tử, cho nên tự động đi tới ngoài cửa phòng ngủ phía đông, đưa tay gõ cửa:
Thùng thùng ——
Bên trong phòng ngủ, trong bồn tắm.
Đại Ngụy Nữ Đế thân thể trắng như tuyết đang nằm trong nước hồ ấm áp, nhắm mắt ngưng thần điều dưỡng khí tức, vẻ mặt đã tốt hơn lúc nãy một chút, nhưng trên mặt vẫn còn đỏ ửng.
Dạ Kinh Đường toàn thân rách tung toé, dùng vải bịt mắt, đứng chắp tay quay lưng về phía bể tắm, nhìn như một vị Phật Đà vô tình vô dục Xem mỹ nhân như là thây khô.
Hai người đang chìm trong yên lặng thì bên ngoài cung điện có động tĩnh:
"Thánh thượng có ở trong đó không?"
Dạ Kinh Đường nghe được giọng nói của Ngây Ngốc, lúc đầu cảm thấy không có gì nhưng sau khi suy nghĩ lại thì...
Mẹ nó!
Dạ Kinh Đường nhớ tới đại mỹ nhân đang trần trụi ở bên trong hồ, tưởng tượng ra cảnh Ngây Ngốc tức đến sắp nổ tung, rút đao chém hắn, vội vàng nghĩ đến chạy là thượng sách.