Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 408 - Chương 408 - Tư Chất Bát Khôi

Chương 408 - Tư Chất Bát Khôi
Chương 408 - Tư Chất Bát Khôi

Chương 408. Tư Chất Bát Khôi

"Loại thuốc này có bao nhiêu?"

"Không rõ, lão phu nhìn thấy lúc còn đang nghiên cứu, cũng không ổn định. Ô Vương không có nhiều binh mã, lại ở vào tam chiến chi địa, ta đánh giá Ô Vương muốn dựa vào bí dược trong thời gian ngắn làm ra mấy trăm hơn ngàn cao thủ, tạo thành tinh binh, giết thẳng vào kinh thành. Trước mắt xem ra chắc chắn không có cơ hội ..."

Dạ Kinh Đường chăm chú lắng nghe, cầm bút ghi khẩu cung.

Liễu Thiên Sanh biết Dạ Kinh Đường thiên phú rất cao, nói xong tình báo mình biết thì kéo xích sắt đứng dậy:

"Những tin tức này đối với triều đình thật ra thì không quan trọng, trên người lão phu đáng giá nhất là công phu. Lão phu tuổi tác đã cao, giao thủ với Dạ đại nhân, Dạ đại nhân có thể không cảm nhận được quá nhiều. Đề phòng Dạ đại nhân lấy được khẩu cung, tá ma giết lừa, lão phu biểu hiện trước, để Dạ đại nhân kiến thức một chút để uẩn tích lũy tám mươi năm của lão phu."

Dạ Kinh Đường tương đối hứng thú với chuyện này, cất sách nhỏ đứng dậy:

"Nghe nói 'Thính Phong Chưởng' của Liễu tiền bối có một không hai giang hồ, có thể để Dạ mỗ kiến thức một chút hay không?"

Cừu Thiên Hợp Thiên Hợp Đao, phương hướng có chút giống Thính Phong Chưởng của Liễu Thiên Sanh, không chừng học được tay này thì có thể trở thành một mảnh ghép cuối cùng giúp cho hắn ngang hàng Đao Khôi.

Vì thế Cừu Thiên Hợp cũng đứng dậy, rửa tai lắng nghe, mặc dù cảm thấy có chút không thích hợp nhưng hắn làm thuyết khách lâu như vậy, lấy chút thù lao hình như cũng không quá đáng.

Liễu Thiên Sanh có thể dạy hai người ứng cử Bát Khôi, nói ra vẫn rất vinh hạnh, cũng không có giữ lại, nâng hai tay lên, bắt đầu diễn luyện:

"Thiên Hợp Đao lão phu nghe nói qua, đao pháp tạo nghệ được xưng tụng tinh diệu, nhưng chỉ có thể đối phó cao thủ dưới Bát Khôi. Vũ phu có thể đánh đến Bát Đại Khôi đều đến cảnh giới thiên nhân hợp nhất, lục thức cảm nhận không kém ngươi bao nhiêu, cho nên ngươi chỉ có thể chờ đợi Hiên Viên Triều chết già, rất khó dựa vào chiêu này đánh bại Hiên Viên Triều."

Cừu Thiên Hợp ánh mắt ngưng trọng:

"Đúng là như thế, giao thủ với Hiên Viên lão nhi mấy lần, ta trở tay một đao chặt không đến hắn, hắn trở tay một đao ta phải chạy, hoàn toàn không đánh được."

"Vũ phu giao thủ, cho dù võ nghệ cao bao nhiêu, yếu điểm đều là 'Gặp chiêu phá chiêu'. Cách xa bảy tám trượng xuất thủ, đồ đần đều biết phá chiêu, không tính là lợi hại, trong gang tấc có thể biến chiêu phá chiêu mới tính là luyện công phu đến nhà. Thính Phong Chưởng cũng không phải giống như trên giang hồ nói, là chiêu thức dùng để dò đường, chiêu này dò xét toàn thân đối thủ."

Liễu Thiên Sanh diễn luyện xong một bộ chiêu thức, đứng chắp tay:

"Hai vị đều là Bát Khôi chi tư, nhìn một lần không nhớ được thì ra ngoài đi, lão phu mặc dù thân hãm lao tù nhưng cũng không có kiên nhẫn dạy đồ đệ đần."

Dạ Kinh Đường thấy vậy, làm gì chắc đó, tại chỗ chậm rãi đẩy chưởng, nghiên cứu mạch lạc vận khí trong đó.

Cừu Thiên Hợp cũng không học theo mà là đứng chắp tay, diễn luyện trong đầu —— làm như vậy là bởi vì sỉ diện cao thủ, thứ hai hắn não bổ chậm hơn Dạ Kinh Đường thôi diễn thực tế cũng bình thường, đợi chút nữa lỡ như chậm hơn Dạ Kinh Đường nửa bước cũng không mất mặt.

Thính Phong Chưởng của Liễu Thiên Sanh là chiêu thức nội môn, không đảm nhiệm nhiều việc giống Thiên Hợp Đao, chuyên chú xúc cảm, con đường vận khí đơn giản hơn một chút, nhưng vẫn tương đương tinh diệu.

Dạ Kinh Đường vừa đi vừa về diễn luyện bốn năm lần, thăm dò con đường vận khí, sau đó hai tay trở nên nhu hòa, tựa như không có trọng lượng, tới lui im ắng, cả ngón tay cũng dẫn theo vận luật đặc biệt.

Liễu Thiên Sanh từng dạy Tưởng Trát Hổ, mình cũng là lão Bát khôi, phản ứng không có lớn như Cừu Thiên Hợp vậy, chỉ là mắt lộ ra kinh ngạc, khẽ vuốt cằm:

"Ngộ tính tốt."

Dạ Kinh Đường luyện chỉ chốc lát, Ngây Ngốc không tại, không ai đưa ngực thí nghiệm, chỉ có thể cảm nhận được khí lưu giữa ngón tay thay đổi, nhẹ giọng tán thưởng:

"Công phu này đúng là tinh diệu."

Nói xong nhìn về phía Cừu Thiên Hợp.

(——)?

Cừu Thiên Hợp biết tiểu tử này nửa điểm không hiểu nhân tình thế sự, hoàn toàn không nể mặt lão bối như hắn.

Nhưng mà ngộ tính của Cừu Thiên Hợp cũng không chênh lệch, mấy chục năm giang hồ lịch duyệt cũng không đến nổi bị bỏ lại quá xa.

Cừu Thiên Hợp như có điều suy nghĩ gật đầu, ánh mắt thâm thúy, tựa hồ đang nghiên cứu chỗ tinh diệu gì, thực tế là đang kéo dài thời gian, chờ trong đầu thôi diễn ra pháp môn vận khí, sau đó xoay người lại, một tay dựng thẳng trước người:

"Chiêu này tương đối tinh diệu, không thẹn Bát Khôi chi danh."

Dạ Kinh Đường đứng trước người, tay phải tựa ở trên mu bàn tay Cừu Thiên Hợp, thông qua xúc cảm mu bàn tay, mơ hồ có thể cảm nhận được khí mạch bàn tay thậm chí cánh tay Cừu Thiên Hợp chảy xuôi.

Bình Luận (0)
Comment