Chương 515. Ta Khỏe Hơn Ngưng Nhi
Bùi Tương Quân vừa an ủi một câu, phát hiện Dạ Kinh Đường muốn cúi đầu ăn dưa hấu, sắc mặt đỏ như máu, vừa nhịn một chút đã không chịu nổi, quay đầu đè Dạ Kinh Đường lại, bày ra bộ dáng nghiêm túc:
“Kinh Đường, ngươi có chút được voi đòi tiên rồi đó. Ngươi ở yên, không được lộn xộn, ta giúp ngươi điều trị.”
Dạ Kinh Đường cảm thấy mình sắp biến thân thành người sói, nhịp tim như nổi trống, hắn ngồi trên ghế, nghi ngờ nói:
“Điều trị kiểu gì?”
Bùi Tương Quân mím môi một cái, nghĩ lại quá trình hồ ly tinh dạy, đứng dậy ngồi quỳ trước mặt Dạ Kinh Đường, giương mắt nhìn Dạ Kinh Đường ngồi trên cao, sau đó bàn tay cởi đai lưng của hắn từng chút một.
Dạ Kinh Đường nhìn ra phương pháp của Tam Nương từ tư thế, nửa tin nửa ngờ;
“Tam Nương, ngươi xác định ngươi biết?”
Bùi Tương Quân cố gắng làm ra dáng vẻ không có chút rung động nào:
“Ngưng nhi dạy ta, không khó lắm...”
Dạ Kinh Đường biết là không khó, nhưng giống như đại lão gia để cho Tam Nương hầu hạ, giống như đã bạc đãi nàng, nghĩ nghĩ một chút lại kéo nàng lên, ôm ngang trong ngực, đi về giường:
“Hôm nay để ta tới, về sau Tam Nương lại tự mình tới.”
Bùi Tương Quân tựa ở trong ngực, nhìn thấy Dạ Kinh Đường chuẩn bị thả nàng lên giường, có chút luống cuống:
“Hả?”
Bước chân Dạ Kinh Đường dừng lại, cúi đầu nói:
“Sao?”
Ý tứ lúc đầu của Bùi Tương Quân, chỉ là hỗ trợ đẩy dưa hấu một chút, sau đó để hồ ly tinh đến hành hình, tại sao Kinh Đường lại chuẩn bị làm thật...
Bùi Tương Quân định giải thích một chút, nhưng nhìn thấy Dạ Kinh Đường có bộ dáng mặt đỏ đến mang tai còn hết sức tao nhã, nếu cự tuyệt thì có chút tàn nhẫn, lời đến khóe miệng vẫn thu về, nói lại:
“Ngươi bây giờ được không?”
“?”
Dạ Kinh Đường lắc đầu cười một tiếng, đặt Tam Nương nằm lên gối, cũng nằm lên theo, cúi đầu nhìn khuôn mặt lo lắng gấp gáp xinh đẹp động lòng người, rút đi cây trâm hắn tặng trước đây ra.
Hai tay Bùi Tương Quân cuộn trước ngực, trong lòng rất hoảng loạn, nhưng sau khi âm thầm cắn răng một lát, vẫn ngồi dậy, ấn Dạ Kinh Đường xuống:
“Thân thể ngươi không thoải mái, cứ nằm đi, ta giúp ngươi điều trị.”
Dạ Kinh Đường dựa vào gối đầu, nhìn Tam Nương đang trên cao nhìn xuống, hơi buông lỏng tay:
“Tam Nương biết điều trị?”
Bùi Tương Quân tóc dài đầy đầu gợn tung như nước, nàng đưa tay vén sợi tóc ra sau tai, sau đó học theo thức mở đầu của hồ ly tinh, xếp Dạ Kinh Đường thẳng lại, sau đó chống hai tay hai bên, cúi đầu nhìn Dạ Kinh Đường.
!
Hô hấp Dạ Kinh Đường Ngưng lại, lúc đầu muốn cùng Tam Nương thâm tình chậm rãi đối mặt, nhưng vốn liếng của Tam Nương quá hùng hậu, dùng tư thế chống đẩy nhìn hắn từ trên cao xuống, cặp mắt của hắn gần như đều bị dưa hấu che đậy. Bùi Tương Quân phát hiện ánh mắt của Dạ Kinh Đường biến hóa, cúi đầu nhìn, nhỏ giọng nói:
“Có lớn hay không?”
“Khụ... khụ... à cái gì mà...”
“Được được, ta không đùa ngươi, ngươi đừng có mà sốc hông.”
“Không sao, ta gánh vác được... ta thích Tam Nương như thế này.”
Dạ Kinh Đường đưa tay nâng, tránh cho Tam Nương phải gánh nặng mệt mỏi.
Sắc mặt Bùi Tương Quân đỏ lên, cánh tay khụy xuống, dứt khoát nằm ghé lên thân Dạ Kinh Đường, bốn mắt nhìn nhau:
“Kinh Đường, ta phải hỏi ngươi một vấn đề trước.”
Dạ Kinh Đường bị đè ép trên ngực rắn chắc, hô hấp hơi loạn, trả lời:
“Trong nhà có Chim Chim nhỏ nhất, ta đứng thứ hai đếm ngược...”
?!
Bùi Tương Quân thấy Dạ Kinh Đường gấp gáp thành như vậy, năng lực cầu sinh mạnh như thế, có chút tức giận:
“Ngươi là nam nhi trong nhà, sau này sẽ là chủ gia đình, ta cũng được, Ngưng nhi cũng tốt, đều là thê thiếp, há có thể gọi ngươi đến quát ngươi đi? Nếu về sau Ngưng nhi còn không nhìn rõ thân phận mà hung dữ với ngươi, ngươi không cần lên tiếng, ta giúp ngươi quản nàng...”
Dạ Kinh Đường vỗ nhẹ trên lưng nàng trấn an: “Hung dữ với ta, khẳng định do ta có vấn đề, Tam Nương cứ dạy dỗ ta là được.”
Bùi Tương Quân thấy Dạ Kinh Đường sợ như thế, ngay cả nữ nhân cũng không nỡ quản, cũng bất đắc dĩ, lại nói:
“Nhà mới ta chọn, có bốn viện Mai Lan Trúc Cúc, mỗi viện đều có thể ở lại ba người. Ngươi khẳng định sẽ ở lại hoa mai viện, đến lúc đó ta ở chõ nào?”
Trước kia Dạ Kinh Đường đã đi xem qua tòa nhà, cười nói:
“Trong nhà cũng không có mấy người, ở một viện là được rồi, để Vân Ly ở lại Tú Lâu đại tiểu thư là được.”
Bùi Tương Quân biết dù Vân Ly ở cách xa, Ngưng nhi vẫn không dám ở cùng viện với Kinh Đường, ngẫm lại cũng không nói thêm lời nào, bắt đầu dùng kỹ xảo học lén được, hỗ trợ điều trị.
Dạ Kinh Đường tựa ở bên gối, thấy Tam Nương chuẩn bị cho hắn ăn, quả thực được sủng mà kinh hãi, nghĩ một chút vẫn ôm Tam Nương ấn xuống:
“Vẫn là để ta tới đi, nào có chuyện lần đầu tiên lại làm đại lão gia, để nàng dâu bận rộn....”
Mặt Bùi Tương Quân đỏ đến tận cổ, biểu lộ vẫn có chút không vui:
“Ai là nàng dâu của ngươi? Ta còn chưa qua cửa, bây giờ.... chỉ giúp ngươi sớm hơn một chút.”
Dạ Kinh Đường đưa tay buông màn xuống, tiếp đó nói:
“Biết rồi, ta bị khí huyết xông lên khiến đầu óc không tỉnh táo, chút nữa có khả năng không biết nặng nhẹ, ngươi không thoải mái thì đừng cố chống đỡ, nói với ta một câu...”
“Ta khỏe mạnh hơn Ngưng nhi nhiều lắm, ngươi... ah ~”