Chương 518. Không Được Tùy Ý Làm Bậy
Mới vừa rồi tạm Ngưng hỗ trợ điều trị, ấy bởi vì là lần đầu của Tam Nương, Dạ Kinh Đường mười phần chú ý phân tấc, sử dụng tay và miệng giúp đở buông lỏng, sau một hồi bận rộn, nói là hắn điều trị thân thể cho Tam Nương thì đúng hơn.
Mắt thấy Tam Nương còn cảm thấy rất đơn giản, Dạ Kinh Đường lắc đầu cười khẽ, tay thuận theo sau lưng trượt xuống khuôn trăng:
“Điều trị thân thể cũng không chỉ một lần, ta cảm giác hỏa khí mới chỉ đè xuống được một chút xíu, nếu muốn điều trị đến tình huống bình thường, đoán chừng cần nhiều lần nữa.”
Bùi Tương Quân sững sờ phải nghiêng người sang, mặt hướng về phía Dạ Kinh Đường, để cho hắn thuận tay một chút:
“Còn chưa chữa trị khỏi sao? Vậy tiếp tục đi, ngươi dừng lại làm gì?”
“Ngươi không nghỉ ngơi một chút?”
“Ta...”
Bùi Tương Quân vẫn có chút mệt, nhưng hoàn toàn có thể chống đỡ được. Thấy ánh mắt Dạ Kinh Đường lại bốc lửa, nhanh chóng buông lỏng chăn mỏng, gương mặt tiến về phía Dạ Kinh Đường, chuẩn bị tiếp tục điều trị.
Nhưng Bùi Tương Quân còn chưa đích thân tới, trong lòng khẽ động, nàng nhớ tới một việc - hồ ly tinh vẫn đang ở bên ngoài!
Hôm nay lúc đầu nàng chỉ tính hỗ trợ một chút, sau đó giao chuyện chữa trị lại cho hồ ly tinh, hồ ly tinh tắm rửa sạch sẽ, chuẩn bị xong hết phải ra thay ca, kết quả nàng trực tiếp ăn luôn Kinh Đường.
Giày vò lâu như vậy, hồ ly tinh nếu không nghe thấy động tĩnh, cũng sẽ đoán được nàng đang làm cái gì.
Tuy nói hồ ly tinh đã ăn một mình lâu như vậy, nàng chiếm Dạ Kinh Đường một ngày cũng là lẽ đương nhiên, nhưng cũng phải ăn xong mới được.
Nếu như muốn chữa trị khỏi nhiều lần, nàng cuối cùng chỉ sợ cũng phải giống như hồ ly tinh bị làm cho khóc sướt mướt bất tỉnh nhân sự, hai người thay phiên nhau đến, có lẽ sẽ công bằng hợp lý hơn một chút...
Mà hồ ly tinh lại khéo hiểu lòng người và biết cách chăm sóc, cũng giống như phong phạm của chị cả...
Nghĩ tới đây, Bùi Tương Quân chớp chớp mắt, đảo mắt nhìn ra ngoài màn:
“Ngưng nhi?”
Ngoài cửa sổ lầu hai, Lạc Ngưng đứng dưới mái hiên, hai tay ôm ngực nhìn ánh trăng sáng, vẫn luôn lắng nghe động tĩnh trong lầu hai, đôi mắt lạnh lẽo mang theo mấy phần u oán.
Trước kia thường xuyên để cho Tam Nương đứng bên ngoài canh gác, cảm giác nàng sẽ không phát hiện được gì, vậy mà hiện nay mình ở bên ngoài nghe một lần, khi bị lây cảm xúc, mới phát hiện tư vị này quả thực rất tủi thân, hận không thể ấn tiểu tặc xuống đánh một trận.
Khi đang suy nghĩ lung tung, nghe được lầu hai truyền đến tiếng gọi của Tam Nương, đôi mắt Lạc Ngưng giật giật, quay người đi vào trong nhà, đi lên tới lầu hai, bình thản nói:
“Ngươi không tiếp tục giúp hắn điều trị, gọi ta làm gì?”
Bùi Tương Quân rúc ở trong chăn, nhỏ giọng nói:
“Ta đoán chừng cần điều trị hai ba ngày, ngươi cũng không thể luôn đứng bên ngoài. Chúng ta thay phiên nhau, sớm giúp Kinh Đường chữa trị khỏi, cũng an ổn một chút.”
Lạc Ngưng ở bên ngoài chân tường nghe lâu như vậy, trong lòng quả thật có chút nhớ nhung, nhưng để Dạ Kinh Đường chạy tới chạy lui thay phiên điều trị, ấy giống như có chút không tiện, do dự một chút mở miệng nói:
“Ngươi điều trị trước đi, khi không chịu nổi lại để ta.”
Bùi Tương Quân cảm thấy khi mình gánh không được, đoán chừng đã là buổi sáng ngày mai, nàng đảo mắt nhìn về phía dạng Kinh Đường ở đằng sau, nhỏ giọng nói:
“Ngươi bồi Ngưng nhi trước đi, chút nữa ta lại tới, tránh khỏi ngày mai nàng phàn nàn người lạnh nhạt nàng.”
Dạ Kinh Đường thấy hai cô nương nhún nhường cho nhau, ấy lắc đầu cười một tiếng, tay đứng dậy hất áo choàng lên, mở cửa phòng ra.
Kẹt kẹt ~
Ngoài cửa phòng, Lạc Ngưng mặc trên người một bộ thanh y, khí chất có chút lạnh lẽo, nhìn thấy Dạ Kinh Đường đi ra, ánh mắt lập tức nhìn về nơi khác:
“Ngươi ở với nàng là được, ta buồn ngủ, về phòng nghỉ ngơi trước.”
Dạ Kinh Đường đi tới trước mặt, giữ chặt cổ tay Lạc Ngưng:
“Nghỉ ngơi ở đây đi.”
?
Mới đầu Lạc Ngưng còn chưa hiểu ý hắn, phát hiện Dạ Kinh Đường kéo nàng vào trong phòng Tam Nương, sắc mặt mới bỗng nhiên đỏ lên:
“Tiểu tặc, ngươi muốn làm gì?!”
Bùi Tương Quân rúc trong chăn mỏng phủ ấy phát hiện hồ ly tinh tiến đến, vội vàng dùng chăn mỏng quấn mình chặt chẽ, lăn hai vòng phẩi lăn đến tận cùng bên trong:
“Ở đây cũng được, tránh khỏi phải chạy tới chạy lui. Ngươi điều trị cho Kinh Đường đi, ta không nhìn.”
Lạc Ngưng bị lôi kéo đến bên cạnh giường, thấy Tam Nương thật sự đúng là chuẩn bị để nàng ở đây điều trị, trong lòng chị cảm thấy Tam Nương không có lương tâm, bây giờ hai người đã gạo nấu thành cơm, nằm một chỗ với tiểu tặc, tiểu tặc sẽ tuân thủ quy củ thay phiên động? Nàng dám nằm trên đó, sợ là sẽ phải bị chung...
Da mặt Lạc Ngưng có chút mỏng, vốn định buồn bực trở về phòng, nhưng nhìn thấy hô hấp của Dạ Kinh Đường nóng rực, trong mắt còn có tơ máu, bộ dáng nghẹn vô cùng khó chịu phẩi ngẫm lại vẫn là thôi, chỉ dặn dò:
“Ta và Tam Nương thay phiên giúp ngươi điều trị thân thể, ngươi phải có lòng biết ơn, không được tùy ý làm bậy. Nếu làm loạn, ta...”
“Biết rồi...”