Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 531 - Chương 531 - Ngươi Gặp Minh Long Đồ?

Chương 531 - Ngươi Gặp Minh Long Đồ?
Chương 531 - Ngươi Gặp Minh Long Đồ?

Chương 531: Ngươi Gặp Minh Long Đồ?

Giữa núi hoang, vô số quan binh cùng bổ khoái Hắc Nha, đưa mắt nhìn cảnh tượng trên vách đá dựng đứng.

Đông Phương Ly Nhân chắp tay đứng sau hộ vệ giơ đại thuẫn, binh mã tướng lĩnh Trạch Châu thì ở bên cạnh ân cần vuốt mông ngựa:

“Chuyến này nếu không phải vương gia phái Dạ đại nhân theo quân giúp đỡ, ở đây chỉ có một đám người thô kệch, nào có thể đuổi tới nơi đây trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi...”

Một lái sau, trên núi hoang tĩnh mịch xuất hiện động tĩnh.

Ô Vương cùng đường mạt lộ, cuối cùng không có dũng khí tự vẫn, lại không có mặt mũi ra ngoài khúm núm nhận tội trước mặt mọi người, mắt thấy đại thế đã mất, mắt tối sầm lại lập tức hôn mê bất tỉnh.

Bốn tên thân vệ theo hầu, so với Ô Vương thì cốt khí hơn, tự biết tuyệt đối không còn khả năng sống xót, không muốn làm tù nhân chịu nhục, trước khi Dạ Kinh Đường vào sơn động, đã trực tiếp xách đao tự vẫn.

Mà Trương Cảnh Lâm thì có phản ứng bình thản hơn nhiều.

Trương Cảnh Lâm từ đầu đến đuôi vẫn là một kẻ điên, đối với y dược một đường si mê, đến tình trạng tâm vô thiện ác không cố kỵ gì, nhưng hết lần này tới lần khác lại tài hoa hơn người, có thể làm chuyện người khác không thể làm.

Dạng người này, đã không thể nhìn như con người, mà là một kiện vật tư có giá trị rất lớn, còn sống mới có tác dụng, cho dù Bắc Lương hoàng thất hận hắn thấu xương bắt được, cũng không cách nào giết được.

Trương Cảnh Lâm biết rõ Đại Ngụy bắt được hắn cũng sẽ tiếp tục để hắn làm nghiên cứu, vì thế ngay cả tâm tư phản kháng cũng không có, thấy Dạ Kinh Đường tiến đến, lập tức cõng hòm thuốc nhỏ đứng dậy, bộ dáng không khác mấy với các mưu sĩ.

Dạ Kinh Đường đứng trên vách núi gọi bổ khoái Hắc Nha lên nâng Ô Vương đi xuống dưới, sau đó áp giải Trương Cảnh Lâm xuống núi, trên đường dò hỏi:

“Trương đại phu, Thiên Lang Châu đến cùng có lai lịch gì?”

Bộ dáng Trương Cảnh Lâm không hề giống tù binh, tự mình đi trên đường hẹp quanh co, nghe tiếng thì đáp lại:

“Là một loại bí dược của chư bộ Tây Hải Bắc Lương, bên đó thờ phụng 'Thiên quan'. Truyền thuyết kể rằng Thiên quan hàng thế, ban tiên đan cho chủ nhân các bộ. Nhưng lão phu đọc qua sử sách Bắc Lương, phỏng đoán hẳn là Vu sư từ trăm năm trước của Tây Hải Dạ Trì bộ nghiên cứu mà ra, thời gian ước chừng có trước Tuyết Hồ Hoa...”

“Dạ Trì bộ...”

Dạ Kinh Đường xác định chỉ có chính mình mới có thể sử dụng Thiên Lang Châu, cảm thấy chuyện này tất nhiên có liên hệ với hắn, liền dò hỏi:

“Bộ lạc này, bây giờ ở đâu?”

Tuyền Cơ chân nhân đi phía sau Dạ Kinh Đường, trả lời câu hỏi này:

“Tây Hải chính là Thiên Lang Hồ, đất đai xung quanh vạn dặm, tản mát không dưới trăm bộ tộc nhỏ, Dạ Trì bộ ở phía tây xa nhất, nghe đồn là nơi mặt trời lặn.

“Một trăm hai mươi năm trước, Dạ Trì bộ bỗng nhiên làm lớn thống nhất Tây Hải chư bộ, thiếu chút đã biến thế cục thiên hạ thành thế chân vạc, chỉ là sau khi lão thủ lĩnh chết, Tây Hải chư bộ đã nhanh chóng sụp đổ.

“ Sau đó Dạ Trì bộ xưng thần với Bắc Lương, hơn ba mươi năm trước đã hoàn toàn bị tiêu diệt, hôm nay đã sớm không còn tồn tại.”

Dạ Kinh Đường khẽ gật đầu.

Trương Cảnh Lâm nói tiếp:

“Cách nói vật thần ban, hẳn là kế sách ngu dân của Dạ Trì bộ, giống như khai quốc Hoàng đế Đại Ngụy, nói khi mình ra đời có 'Cửu Long triều bái', lừa bịp bách tính. Thần tích duy nhất chân thực trong lịch sử, hẳn là chỉ có khai quốc Hoàng đế của Đại Ngô cưỡi rồng mà đi, dù sao Minh Long Đồ này, xác thực không giống vật phàm...”

?

Dạ Kinh Đường cùng Tuyền Cơ chân nhân nghe đến đó, đều sững sờ, Tuyền Cơ chân nhân dò hỏi:

“Ngươi xem qua Minh Long Đồ rồi?”

Trương Cảnh Lâm cười nói:

“Trong hoàng cung Bắc Lương có giấu một tờ, lão phu vốn định trộm ra nghiên cứu, đáng tiếc trông coi quá nghiêm mật, không trộm được.”

Dạ Kinh Đường cùng Tuyền Cơ chân nhân nghe vậy thì giật mình: Trong tay triều đình Bắc Lương, cũng không khác gì trong tay triều đình Đại Ngụy, coi như biết cũng đừng hòng trộm được, manh mối này không khác gì không có.

Ba người trò chuyện được một lát thì đã đi đến doanh địa của Hoàng Thạch Lĩnh.

Đông Phương Ly Nhân thấy Ô Vương bị bắt lại khiêng xuống, lập tức sắp xếp quan binh chuẩn bị nhổ trại trở về. Nhìn thấy Dạ Kinh Đường đi tới, nàng tiến lên phía trước nói:

“Vừa rồi phía dưới bẩm báo lên, trong rừng cây cách hai dặm bên ngoài, tìm được Trương Văn Uyên. Trên người hắn có bản án gì à?”

Dạ Kinh Đường lắc đầu nói:

“Khi vừa tới Ô Châu, gặp được một thằng nhóc tìm cha, ta giúp điều tra thêm thôi. Điện hạ chờ một lát, ta đi qua nhìn một chút.”

...

Người bị Ô Vương bắt tới thí nghiệm thuốc, bị giam lâu ngày trong lồng sắt, áo không đủ che thân bụng ăn không no, đại đa số còn có thương tích, căn bản chạy không được bao xa.

Binh sĩ Trạch Châu vẫn luôn tìm kiếm xung quanh, tìm được người bị thí nghiệm thuốc đều tập trung lại trên một mảnh đất trống trong rừng, phần lớn trong đó đều là võ phu giang hồ thế đơn lực bạc, còn có không ít nông dân trồng thuốc.

Dạ Kinh Đường đi đến rừng cây cách hai dặm, thấy đại phu theo quân đang chữa trị thương tích tại chỗ cho mấy chục người bị làm vật thí nghiệm thuốc bẩn thỉu.

Bình Luận (0)
Comment