Chương 565. Năm Đao Thì Sao
Thời gian trong vô thức đã đến sáng sớm, nơi xa truyền đến tiếng gà gáy:
“Ò ó o ~~ “
Trời tờ mờ sáng, phía sau vương phủ trong một tòa đình viện lịch sự tao nhã, gian phòng đều tắt đèn, chỉ có dưới mái hiên chính phòng có hai ngọn đèn lồng mờ nhạt, tản mát ra vầng sáng nhu hòa.
Trong phòng ngủ rất yên tĩnh, chỉ có thể nghe được ba tiếng hít thở yếu ớt.
Hồng Ngọc ngủ ở bên trong phòng, bên trên cách đó không xa, đặt hoa đăng, mặt nạ tươi cười, son phấn bột nước loạn thất bát tao, tất cả đều mua được trên đường, xem như vật kỷ niệm đến Ô Châu du lịch một chuyến.
Trong phòng ngủ, hai bộ váy hoa mỹ khoác trên bình phong.
Thái hậu nương nương mặc yếm ngủ mỏng manh ở bên trong, trên gương mặt xinh đẹp mang theo vài phần ý cười, đoán chừng đang mơ thấy mộng đẹp một ngày kia bay ra khỏi cung cẩm tự do tự tại.
Tuyền Cơ chân nhân nằm thẳng bên người, mặc dù ngày bình thường bất cần đời, nhưng nửa khi đêm tỉnh mộng, trên gương mặt vẫn hiện ra vẻ u sầu nhàn nhạt ngoại nhân không thấy được.
Tuyền Cơ chân nhân hàng năm khi nhập thu đều sẽ vào kinh thành ở một thời gian ngắn, giải thích với bên ngoài là thăm viếng Thái hậu nương nương, nhưng thực tế là đảm nhiệm hộ vệ, để tránh Nữ Đế gặp bất trắc.
Năm đó vì bức thoái vị đoạt quyền, Nữ Đế đi lên con đường không thể quay lại, mặc dù làm nên chuyện, nhưng cái giá lớn của nghịch thiên mà đi vẫn lưu lại trên thân thể.
Xuân sinh thu tàn, mùa thu là lúc vạn vật tàn lụi, hàng năm khi nhập thu, thân thể Nữ Đế đều sẽ không hiểu được mà trở nên rất yếu ớt, nguyên nhân đến nay cũng không tìm được.
Tuyền Cơ chân nhân có thể làm được, cũng chỉ là ngày bình thường tìm kiếm Minh Long Đồ khắp bốn bể, khi nhập thu trở về kinh che chở đồ đệ, ngày qua ngày năm qua năm, đã tìm ròng rã mười năm.
Nhưng thứ như Minh Long Đồ này, chiếm được là dựa vào vận khí mà không phải thực lực, qua nhiều năm như thế, nàng cũng chỉ tìm được manh mối có khả năng tồn tại, Ngọc Hổ còn có thể chống đỡ bao lâu, nàng căn bản không rõ.
Nếu Ngọc Hổ xảy ra chuyện, dựa vào Ly Nhân căn bản trấn không được cả triều văn võ và chư vương bên ngoài, mà nàng dù có năng lực thông thiên thì cũng chỉ là vũ phu, bảo vệ một người dễ, bảo vệ một nước khó, căn bản không có cách nào giữ vững đại thế.
Những chuyện lửa sém lông mày này, chỉ có nàng biết, bất lực lại không có chỗ tố khổ, cũng không cách nào đẩy trọng trách này cho ngoại nhân, cái này về sau phải làm sao mới được...
Tuyền Cơ chân nhân tựa trên gối đầu, đang khi trong lòng âm thầm phát sầu, chợt nghe một chút động tĩnh truyền đến từ bên ngoài:
Cốc cốc ~
“Điện hạ? Điện hạ?”
Rất nhanh, phòng chính truyền đến tiếng Ly Nhân hơi có vẻ buồn ngủ:
“Có việc gì?”
“Vừa rồi một Hắc Nha tới thông báo, nói là nghe được chút tin tức trên giang hồ, Cừu Thiên Hợp chuẩn bị đi Quân Sơn Đài đánh lôi đài...”
“Nha... Hả? !”
Ly Nhân hiển nhiên ý thức được, Cừu Thiên Hợp thân là nửa sư phụ của Dạ Kinh Đường, trong khi con trai người ta chết lại tới cửa gây sự, sẽ rơi vào tình cảnh gì, trong phòng lập tức truyền ra động tĩnh đứng dậy mang giày.
Tuyền Cơ chân nhân đã tỉnh ngủ, lập tức đứng dậy mặc y phục, đi ra bên ngoài gian phòng.
Đông Phương Ly Nhân hai ba cái đã mặc xong quần áo đi ra khỏi cửa phòng, nhìn thấy Tuyền Cơ chân nhân, lập tức nói:
“Sư tôn, Cừu Thiên Hợp có đánh qua được Hiên Viên Triều hay không?”
Tuyền Cơ chân nhân buộc đai lưng lên, suy nghĩ:
“Trong ttình huống cùng trình độ, Thiên Hợp Đao đánh không lại Đồ Long Lệnh cùng Bát Bộ Cuồng Đao. Trước kia Cừu Thiên Hợp nhiều nhất tiếp được ba đao, bây giờ thực lực có tiến bộ, tiếp năm đao cũng không có vấn đề.”
“Sau năm đao thì sao?”
“Mở miệng nhận thua nhanh, còn có cơ hội xuống đài. Nếu đau khổ Hiên Viên Triều mất con không nói võ đức, hắn hẳn là chạy không khỏi lôi đài.”
“Đó không phải là hẳn phải chết không nghi ngờ?”
Đông Phương Ly Nhân cảm thấy Cừu Thiên Hợp quả thực là người đen đủi, mới được thả ra từ Hắc Nha, quay đầu lập tức đụng lên họng súng, cái này còn không bằng nhốt Cừu Thiên Hợp ở kinh thành đưa cơm.
Đông Phương Ly Nhân biết Dạ Kinh Đường trọng tình nghĩa, nếu bởi vì giết Hiên Viên Hồng Chí, khiến Cừu Thiên Hợp không biết rõ tình hình, bị Hiên Viên Triều đang căm phẫn làm thịt, Dạ Kinh Đường khẳng định sẽ có áy náy, lập tức bước nhanh đi về hướng bên ngoài đình viện.
Dạ Kinh Đường cùng tùy hành theo lục bộ triều thần, ở ngoài khách viện vương phủ.
Bởi vì tùy thân mang theo nữ quyến, Đông Phương Ly Nhân sắp xếp có chút chu đáo, độc môn độc viện, xung quanh không người ở lại, ban đêm làm cái gì cũng không ai nghe thấy.
Đông Phương Ly Nhân mũi chân điểm nhẹ nhảy lên phòng xá, dọc theo đường thẳng xuyên qua to như vậy vương phủ, có thể nhìn thấy mấy khách trong nội viện, có lão thần tử tại luyện công buổi sáng, mà Dạ Kinh Đường trong viện đèn sáng lửa, nhìn cũng đi lên.