Chương 616. Điều Tra Vụ Án
Dạ Kinh Đường đưa theo hai người đi đến giữa ngõ nhỏ, quan sát một chút, có thể thấy được địa điểm xảy ra án mạng là trước cửa một căn nhà, vách tường, mảnh ngói, cửa lớn đều không có dấu vết rõ ràng, thi thể cũng bị dọn đi rồi, chỉ phác họa lại vị trí thi thể, nhìn lại thì không có nơi nào đáng giá chú ý.
Trong ngõ nhỏ đã dựng lên túp lều, là để phòng ngừa bỗng nhiên trời mưa xóa đi những vết tích vốn không nhiều lắm, mấy bộ khoái của Lục Phiến Môn cùng Hắc Nha đều đứng ở bên trong châu đầu ghé tai:
"Đồ trong phòng cũng có không ít, hai nạn nhân cũng không mất cái gì, ta nghĩ là có người mời sát thủ võ nghệ cao cường tới báo thù..."
"Chết là Trương Liệt Trương lão giáo đầu của Ngự Quyền Quán, một người khác là hạt giống tốt để đưa tới Trấn Nam quân, hai người đều có xuất thân sạch sẽ, không có khả năng có kẻ thù..."
Dạ Kinh Đường lắng nghe, quan sát vết tích trên mặt đất, còn chưa đi đến trước mặt, bộ khoái trong ngõ hẻm đã quay đầu, tiếp theo một tên bộ khoái trong đó, vừa mừng vừa sợ mà nói:
"Vũ Văn đại nhân, Hắc Nha Dạ đại nhân tới..."
Mấy bộ khoái ở đây, tất nhiên biết Hắc Nha có một Đao Khôi, nghe nói như thế lập tức hiện ra chút kinh sợ, vội vàng tiến lên hành lễ nghênh đón.
Dạ Kinh Đường ra hiệu không cần hưng sư động chúng như vậy, đảo mắt nhìn về phía ngôi nhà bên cạnh, đã phát hiện Vũ Văn Thừa Đức trước kia đã gặp ở ngõ hẻm Trúc Tịch, chạy ra từ bên trong, xa xa đã chắp tay nói:
"Dạ đại nhân đại giá quang lâm, hạ quan không tiếp đón từ xa..."
"Không cần khách sáo như thế. Nghe nói nơi này xảy ra chuyện, đặc biệt tới xem một chút, chuyện cụ thể là như thế nào?"
Vũ Văn Thừa Đức lần trước trong vụ án nhỏ của công bộ đã thấy khả năng quan sát và suy diễn của Dạ Kinh Đường không giống người bình thường, lúc này như là nhìn thấy cứu tinh, vội lau mồ hôi trán:
"Aizz, chính là xảy ra án mạng, chuyện không tính là lớn, nhưng hậu quả thật sự nghiêm trọng. Trương lão giáo đầu bị hại đã ở Ngự Quyền Quán dạy côn pháp gần ba mươi năm, có nhiều người nhận chức võ quan ở kinh thành nhiều ít đều đã được dạy dỗ qua, việc này vừa xảy ra, trực tiếp đã truyền đến Thái Cực điện. Nữ Đế lệnh cho quan chủ quản bắt tặc, sảy ra chuyện này, làm không cẩn thận có thể bị phái đi tận Thiên Nam..."
Dạ Kinh Đường nhìn ra được Vũ Văn Thừa Đức rất gấp gáp, bình tĩnh nói:
"Ta biết nặng nhẹ, trước tiên nói về bản án đi."
Vũ Văn Thừa Đức vội vàng gật đầu, xoay người lại đi đến dưới lều vải, chỉ vào mấy dấu chân cùng vết rạch trên mặt đất:
"Dựa theo lời nói của Ngự Quyền Quán, Trương lão giáo đầu là đi ra ngoài tuần tra theo giới luật, nửa canh giờ chưa về, giáo đầu khác tới tìm kiếm, phát hiện ra thi thể hai người ở chỗ này. Bởi vì ban đêm người luyện võ xung quanh đây không ít, phụ cận cũng có mấy học sinh, cũng không thấy có động tĩnh gì. Hung thủ có chút độc ác, xóa sạch toàn bộ vết tích, mấy vị đại nhân khác còn có hạ quan, đều không nhìn ra được gì..."
Dạ Kinh Đường ngồi xuống, cẩn thận kiểm tra mặt đất, có thể thấy được mấy dấu vết giẫm ra lúc chém giết, đều bị người dùng giày san bằng, đã nhìn không ra tư thế và phương hướng phát lực, chỉ có thể xác định chỗ đứng đại khái.
Trên hai bên tường rào có vài vết nứt nhỏ, hẳn là bị va chạm vào, trừ cái đó ra thì không còn manh mối nào khác.
Tuyền Cơ chân nhân và Thái hậu nương nương sợ người quan phủ nhận ra nên đều mang khăn che mặt. Tuyền Cơ chân nhân hơi dò xét:
"Trương Liệt là lão Võ sư, trước kia khi ở cấm quân còn dạy cả công phu thương bổng, đảm nhiệm qua nghi trượng của tiên đế, lớn tuổi rồi, công phu không phải quá cao, nhưng tính cảnh giác cùng phản ứng khi gặp nguy hiểm tuyệt đối không kém, có thể không làm kinh động đến học sinh xung quanh mà trực tiếp diệt khẩu, võ nghệ của hung thủ không thể khinh thường."
Dạ Kinh Đường cẩn thận quan sát một lát sau, kết luận đạt được không khác Tuyền Cơ chân nhân là mấy, đứng lên nói:
"Thi thể ở đâu?"
Vũ Văn Thừa Đức nói: "Ngay ở trong viện, lần trước bị người đưa vào phòng chứa thi thể, hạ quan lại không dám chủ quan, hai ngày này trực tiếp ngủ chung để canh giữ thi thể, sợ có người hủy thi diệt tích..."
Dạ Kinh Đường quay người tiến vào viện, khóe mắt lại phát hiện Thái hậu nương nương sợ hãi đứng ở phía sau, thoạt nhìn là thật sự không dám vào nhìn người chết.
Nhưng khi phát hiện hắn nhìn sang, Thái hậu nương nương vẫn bày ra sắc mặt không có chút rung động nào, đi ở đằng sau Tuyền Cơ chân nhân.
Dạ Kinh Đường ra hiệu cho Thái hậu nương nương đứng ở cổng, sau đó hắn tiến vào trong viện.
Viện tử mày là của một học sinh sống một mình, bên tường có tạ đá, bao cát, thương bổng..., hơi có vẻ tán loạn, khi đang rèn luyện thì nghe được động tĩnh, đi ra ngoài xem xét nên bị ngộ hại.
Mà dưới mái hiên phòng chính, đặt hai cái cáng cứu thương, thi thể đạy vải trắng, bên cạnh còn đặt binh khí của hai người, của học sinh là Tề Mi Côn, giáo đầu thì cầm cán roi coi như thước dạy học.