Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 621 - Chương 621 - Tâm Sự Với Vương Thái Y

Chương 621 - Tâm Sự Với Vương Thái Y
Chương 621 - Tâm Sự Với Vương Thái Y

Chương 621. Tâm Sự Với Vương Thái Y

Bùi Tương Quân liếc mắt một cái sau đó tiếp tục đi tới phía trước:

" Tiểu Hầu gia Định An Hầu phủ, sau khi khai quốc thì trở thành bạn bè thân thiết với biểu huynh của Tĩnh Vương, Vương Xích Hổ. Liễu Thiên Sanh đã bị chiêu an, cho dù có kiêu ngạo như thế nào cũng phải hiểu đạo lý đối nhân xử thế, cũng phải nể mặt mũi của những con cháu quan lại này, dù sao cũng không có học được."

"Nha."

Lạc Ngưng bừng tỉnh đại ngộ.

Bùi Tương Quân đi xa một chút, sau đó lại quay đầu lại nhìn:

"Đồ do Bắc Lương giám sát quân khí chế tạo ra người bình thường không lấy được, tiểu thương này đoán chừng là tìm được phương pháp từ chỗ Hồng Sơn Bang. Một cái Thiên Lý Kính, ở Bắc Lương cũng chỉ có giá mười lượng bạc, đem tới Vân An bán cho con cháu quan lại chính là hai trăm lượng trở lên, lợi nhuận này khiến cho người ta nhìn thấy mà thèm..."

Lạc Ngưng nháy nháy mắt:

"Nhà ngươi gia nghiệp lớn như thế, tự mình làm một công xưởng chế tạo không tốt hơn hay sao?"

"Không có đơn giản như vậy. Ta cho người phỏng chế thử nhưng mà tấm gương tạo ra không có được tinh khiết, không thể nào rèn luyện ra bóng loáng như vậy, thứ nhìn thấy cũng biến dạng."

"Ngươi không biết mài gương hay sao?"

"Ngươi nói loại gương nào?"

"Mm?"

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, bất trí bất giác đã đi tới y quán Vương gia.

Lạc Ngưng cho Bùi Tương Quân dẫn mấy nha đầu đi dạo phố trước còn bản thân nàng thì cầm dược phẩm quản chế do triều đình phát ra đi vào trong đó.

Trong đại đường y quán, Vương phu nhân dựa nghiêng ở trên quầy, đang nói chuyện phiếm với một vị phu nhân:

"Nam nhân nha, đều ăn mềm không ăn cứng. Ngươi suy nghĩ một chút, tướng công của ngươi cả ngày bị những chuyện lặt vặt ở trong nha môn làm cho phiền lòng, ban đêm trở về nhà ngươi lại lải nhải chuyện này chuyện kia ở bên tai, nếu đổi lại là ta thì ta cũng không muốn để ý tới ngươi..."

"Thế nhưng đã rất lâu hắn không có theo ta ra ngoài, thà rằng chạy ra đường tự mình uống rượu giải sầu cũng không có ở nhà ăn cơm. "

"Đó là vì ở trong nhà cũng không có ý nghĩa gì. Đợi một lát nữa ngươi tới Phạm gia mua mấy bộ quần áo, ban đêm thì tướng công của ngươi đọc sách người hãy nói là do trời nóng nực cho nên mặc ít một chút, sau đó cởi nút thắt ra, lắc lư ở trước mặt hắn, nếu như hắn lén nhìn ngươi thì ngươi hãy đi qua ngồi vào trong ngực hắn cùng nhau đọc sách, hỏi hắn những câu chữ ở trong sách có ý nghĩa gì, cho dù là hiểu cũng phải giả vờ là không hiểu."

"A chuyện này. . . làm như vậy chẳng phải là ta cũng không khác gì gái lầu xanh hay sao."

"Cho nên nam nhân mới thích tới thanh lâu vung tiền như rác. Nữ nhân muốn gọi vững vị trí đích tôn thì phải đường trước phu nhân, đường sau... sao?"

Vương phu nhân đang nói chuyện, chợt phát hiện ra có một mỹ nhân mặc váy xanh đứng ở cửa ra vào ngừng chân nghe lén thì vội vàng lên tiếng chào hỏi: "Ngưng Nhi cô nương trở về, đã lâu không gặp."

Phu nhân đang nói chuyện phiếm phát hiện ra có người tới thì vội vàng cầm theo mấy thứ nhanh chóng rời khỏi đây.

ánh mắt Lạc Ngưng có chút cổ quái, đi tới trước quầy, giao mấy thứ Ly Hồn Châm lại, trêu ghẹo nói:

"Vương phu nhân hiểu thật nhiều."

"Ài, thầy thuốc nhân tâm, chủ yếu là ta muốn tư vấn tâm lý cho các tiểu thư phu nhân ở Văn Đức Kiều mà thôi, tám mươi phần trăm trong đó đều là do 'Bệnh tùy tâm sinh '. Đợi các nàng ngã bệnh rồi mới qua hỏi bệnh chữa trị chẳng bằng ra tay từ cuộc sống hàng ngày, chữa trị tâm bệnh trước."

"Nói như vậy cũng có lý..."

Vương phu nhân để những dược vật còn sót lại ở dưới quầy sau đó lên tiếng nói: "Dạ đại nhân thật lợi hại, Trương Cảnh Lâm cũng bị bắt về, sáng nay Vương thái y còn đích thân qua kiểm tra, đến bây giờ còn chưa có trở về, đoán chừng là đang bàn chuyện về dược lý. Mặc dù Trương Cảnh Lâm không có y đức gì nhưng mà y thuật của hắn sau này có thể tạo phúc cho không ít bách tính. Nghe nói Dạ đại nhân bị thương, tình huống trước mắt như thế nào?"

"Có chút thương tổn, trên đường trở về vẫn luôn có y nữ chăm sóc cho nên bây giờ đã không đáng ngại."

Vương phu nhân lại từ trên quầy tới gần một chút: "Phương diện đó thì sao?"

Lạc Ngưng nháy nháy mắt, vẫn không thích ứng được với chủ đề này nhưng mà bệnh không kị y, ngẫm lại một chút sau đó thành thật trả lời:

"Ừm rất tốt, không có vấn đề gì."

"Bây giờ ngươi có chịu được hay không?"

"Ta... tạm được..."

Vương phu nhân mỉm cười gật đầu, ánh mắt dời xuống, nhìn về phía dưới lưng Lạc Ngưng: "Lần trước biện pháp mà ta nói với ngươi ngươi có thử hay chưa?"

Lạc Ngưng dứt khoát lắc đầu, làm ra dáng vẻ trốn tránh như là thấy rắn độc: "Không có... chuyện đó ta thật sự không làm được. Vương phu nhân có những biện pháp nào bình thường hơn một chút hay không."

"Bình thường đều viết ở trong sách, lúc thành hôn đều được dạy hết rồi, tới tìm phu nhân ta cũng là bởi vì những biện pháp bình thường không có kết quả cho nên mới tới hỏi những biện pháp không bình thường."

"Đâu..."

"Không làm được... ta ngẫm lại, ừm... đúng rồi."

Bình Luận (0)
Comment