Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 648 - Chương 648 - Tìm Các Trả Thù

Chương 648 - Tìm Các Trả Thù
Chương 648 - Tìm Các Trả Thù

Chương 648. Tìm Các Trả Thù

Sau khi Tuyền Cơ chân nhân nghe hai câu, chờ đợi ngay ở chỗ hẻo lánh chờ đợi, sau một lúc lâu, chỉ thấy Bùi Tam Nương mặc váy ngắn màu vàng từ trong nhà đi ra, về đến phòng trong thu dọn đồ đạc, sau đó cùng nha hoàn đi tới nhà mới bên bờ sông.

Tuyền Cơ chân nhân chờ khi trong viện không còn ai mới lặng yên đi vào cửa phòng, đẩy cửa ra...

Tây Sương phòng là căn phòng sắp xếp tạm thời cho Lạc Ngưng, bên trong cũng không bày biện quá nhiều đồ vật, bảo đao mang từ Hoàng Tuyền trấn về, đặt ở trên đài, bởi vì muốn tặng cho Vân Ly làm quà sinh nhật, trước mắt còn quấn bao vải chưa mở ra.

Hôm qua trong thành xảy ra chuyện, Lạc Ngưng lo lắng hơn nữa đêm, đợi sau khi Tam Nương đi, ngồi một mình ở trước bàn trang điểm, cũng nghĩ lại vấn đề của chính mình.

Nhưng nàng có thể có vấn đề gì?

Còn nói chuyện gì được, bị ấn người tẩy sạch lông mao, nàng lại còn phải ngoan ngoãn phục tùng, đó không phải thành gặp cảnh khốn cùng sao.

Nghĩ đến phong cảnh dưới váy không có mặt mũi gặp người, đáy mắt Lạc Ngưng hiện ra vẻ buồn rầu, âm thầm cầu ‌nguyện nhanh khôi phục như lúc ban đầu, cũng đang tính toán làm như thế nào trả thù Tam Nương giở trò xấu.

Lạc Ngưng giương mắt nhìn một chút, thấy Tam Nương ‌ở phòng chính thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi ra ngoài, lặng lẽ lật người xuống phía dưới giường, lấy ra một cái hộp gỗ lim.

Trong hộp đặt hai kiện trang sức vừa mua, còn có những vật liệu gỗ, ngọc thạch và đao khắc.

Hôm qua được Vương phu nhân đề cử, để nàng đi cửa hàng Phạm gia mua chút đồ trang sức, nhưng khi nàng chạy tới, đâu dám trắng trợn mà hỏi nữ chưởng quỹ câu “Chỗ này của ngươi có đồ vật gì rất kích thích hay không”, suy nghĩ nửa ngày cũng chỉ hỏi thăm chút đồ trang sức.

Nữ chưởng quỹ kia cũng không quen nàng, cũng tương đối bảo thủ, nên lấy cho nàng hai ‌vật nhỏ thật đặc biệt.

Một cái là dây lục lạc đeo eo màu bạc, nữ tử Tây Bắc bên kia sẽ đeo trên eo để nhảy múa, ở Trung Nguyên hiếm thấy nhưng không phải không ‌có.

Tiếp theo là một món tương đối ‌đặc biệt, là một đôi trâm cài tóc tạo hình độc đáo, bên trên cây trâm là tạo hình lỗ tai, mềm mềm đủ để lấy giả tráo thật.

Hôm qua Lạc Ngưng cầm về, cảm thấy thứ này cũng không có gì, cầm theo vẫn rất đẹp mắt, dùng để thu ‌thập Tam Nương, không thể nghi ngờ là đưa quân nhu cho địch.

Lạc Ngưng đang tìm không được biện pháp trả thù, lấy quyển Nước mắt Hiệp Nữ của Dạ Kinh Đường ra để tìm cách.

Kết quả lần này ngược lại là tìm đúng đường, các cách khi nhục nữ tử trên Nước Mặt Hiệp Nữ có thể nói là không kịp nhìn, ngay cả người từng trải như nàng đều không đành lòng nhìn thẳng!

Lạc Ngưng lấy sách ra từ dưới gối đầu, lật sách đến tờ hôm qua tìm tới tờ kia, quan sát tỉ mỉ.

Bản Nước Mặt Hiệp Nữ này khá tinh xảo, không riêng nhân vật có tranh minh hoạ, các loại đồ vật, còn có thư hoạ và tri kỷ phối đồ, giúp người đọc sách hiểu rõ là cái dạng gì.

Lạc Ngưng nhìn một tờ, vẽ phía trên là một “Bạch ngọc củ cải”, kích thước chỉ dài bằng ngón út, nhìn càng giống cái nắp, bên trên cái bệ còn có thể khắc chữ hoặc bức hoạ, về phần tác dụng... nàng không dám nhìn kỹ, chỉ biết là có thể để cho nữ tử xấu hổ giận dữ muốn chết.

Đồ vật không ra gì trong sách có rất nhiều, nhưng Lạc Ngưng không có ý tìm công tượng đi làm loại vật này, có qua có lại với Tam Nương, chỉ có thể tự mình làm, chọn cái này cũng bởi vì nó nhỏ, chế tác tương đối đơn giản.

Tối qua Lạc Ngưng vụng trộm giày vò hơn nửa đêm, đã khắc được thanh gỗ thành hình thức ban đầu, bây giờ tìm ra một khối ngọc thạch, chuẩn bị khắc mô hình vật thật.

Sau khi Lạc Ngưng quan sát tỉ mỉ bức hoạ thì thu sách vào, sau đó đặt củ cải gỗ ở trên bàn trang điểm, cầm ngọc thạch khoa tay, suy nghĩ hạ đao như thế nào, nhưng còn chưa suy nghĩ ra đã nghe thấy:

Kẹt kẹt ~

Cửa phòng bị đẩy ra! ? !

Biểu lọ của Lạc Ngưng cứng đờ, còn tưởng Dạ Kinh Đường trở về, vội vàng nói:

“Tiểu tặc! Ngươi chớ vào!”

“Là ta.”

Nói còn chưa ‌dứt lời, giai nhân tuyệt sắc áo trắng như tuyết đã từ ngoài cửa đi vào, nhấc rèm châu trong phòng lên:

“Ngưng nhi, ngươi đang làm gì đấy?' ‌

Lạc Ngưng thấy là Tuyền Cơ chân nhân, đáy lòng âm thầm nhẹ nhàng thở ra, ra vẻ trấn định đáp ‌lại:

“Nhàm chán luyện đao công thôi, khắc đồ trang trí.”

“Thật sao?”

Tuyền Cơ chân nhân đi đến trước mặt quét mắt nhìn, cầm lấy củ cải gỗ đã khắc xong ở trước gương đồng dò xét:

“Lực đao này này xác thực tệ...”

?

Lạc Ngưng hôm qua khắc một đêm, tự thấy đã rất khá, nghe thấy lời này tất nhiên không vui:

“Như vậy mới cần luyện, đã đăng phong tạo cực ta còn luyện cái gì?”

Tuyền Cơ chân nhân cười khẽ, thả củ cải gỗ lại, lại cầm lắc eo lên xem:

“Ngươi còn học múa?”

“Ta vốn biết múa, mua cái này chỉ để chơi đùa thôi.”

“Lỗ tai này ngược lại rất độc đáo...”

Tuyền Cơ chân nhân hứng thú cài cái tai lông màu đỏ lên đầu, lại nhìn gương xem xét:

“Giống như hồ ly tinh, tiểu hài tử mới thích những thứ này.”

“Mua cho Vân Ly, đồ đệ của ta. Ngươi cài cũng rất đẹp...”

Bình Luận (0)
Comment