Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 649 - Chương 649 - Thấy Thế Nào?

Chương 649 - Thấy Thế Nào?
Chương 649 - Thấy Thế Nào?

Chương 649. Thấy Thế Nào?

Lạc Ngưng kiên trì giải thích, tiếp tục chuyên tâm điêu khắc, làm ra bộ dáng luyện đao.

Tuyền Cơ chân nhân vốn không muốn quấy rầy, nhưng bất đắc dĩ là kỹ năng Lạc Ngưng thực sự kém, cầm một khối đá suy nghĩ nửa ngày vẫn biết hạ đao như thế nào, còn không ngừng xoay qua xoay lại.

Vì chỉ điểm cho khuê ‌mật học nghệ không tinh, Tuyền Cơ chân nhân nhận lấy ngọc thạch tùy ý dò xét củ cải ngọc vài lần, sau đó rút ra Đoàn Tụ Kiếm.

Xoạt --

Đoàn tụ kiếm là một trong thập đại danh kiếm, Tuyền Cơ chân nhân càng là một trong ba cao thủ đứng đầu bát khôi, gọt khối ngọc thạch không khác gì đang cắt đậu hũ.

Lạc Ngưng ngồi ở bên cạnh, mắt thấy đá bạch ngọc như nắm đấm lớn, ở trong tay Tuyền Cơ chân nhân xoay chuyển, ngọc vỡ ‌rơi xuống bàn, không quá một lát đã biến thành tạo hình không khác gì củ cải gỗ.

Tuyền Cơ chân nhân văn võ song toàn, thuật vẽ tranh của Đông Phương Ly Nhân cũng là nàng dạy, phương diện nghệ thuật cũng trên mọi người, cầm Đoàn Tụ Kiếm làm đao khắc, cắt ngọc khí thành hình, chờ khi xử lý cái bệ thì hỏi:

“Ngươi muốn khắc cái gì?”

“...”

Lạc Ngưng đang phát sầu phải động đao như thế này, lại có Thủy Thủy làm thay, còn có thể làm theo yêu cầu, tất nhiên có chút vui vẻ, để chứng minh đây là đồ chuyên dụng của Tam Nương, suy nghĩ một chút rồi nói:

“Khắc câu thơ. Gió tây thổi sóng Động Đình... Tương Quân trong đêm tóc trắng nhiều.”

“Ồ? !”

Đáy mắt Tuyền Cơ chân nhân hiện lên mấy phần kinh ngạc, rất nghiêm túc khắc chữ viết lên bên trên, sau đó lại xem xét lại, phát hiện không đủ bóng loáng, dùng tay thay kiếm, lấy nội kình hùng hậu cưỡng ép vuốt nhẵn mặt ngoài ngọc thạch, sau đó cầm trên tay nhìn lại:

“Như thế nào?”

Lạc Ngưng xem xét vài lần chỉ cảm thấy hoàn mỹ không tì vết, tán thưởng nói:

“Hảo kiếm pháp. Nếu ngươi đi làm đồ trang sức, hẳn là có thể kiếm tiền lớn.

Tuyền Cơ chân nhân cầm tiểu Ngọc khí thưởng thức:

“Có kiếm pháp này của ta, ai sẽ đi bán đồ trang sức kiếm tiền. “Kiếm” là nhẹ nhàng, phiêu dật, tinh chuẩn, kiếm pháp của ngươi lơi lỏng, ngay cả tảng đá cũng không giải quyết được, về sau còn phải luyện nhiều. Kỳ thật vẽ tranh viết chữ đều là biện pháp luyện binh khí, từ tập sự đến đăng phong tạo cực, thì lòng vừa nghĩ là có thể hiện ra trên giấy, cũng tương tự có thể hiện ra trên thân kiếm.”

Lạc Ngưng nghe thấy Thủy Thủy chỉ điểm võ nghệ cho nàng, biểu lộ vẫn rất trịnh trọng, nhưng trông thấy củ cải ngọc xoay chuyển ở trên đầu ngón tay, trong lòng lại mười phần cổ quái.

Nhưng Lạc Ngưng còn chưa nghĩ ra lấy đồ vật tới như thế nào, chỉ nghe thấy bên ngoài truyền đến:

“Chít chít chít chít?”

Lạc Ngưng cùng Tuyền Cơ chân nhân đều có thể nghe hiểu, Chim Chim đang nói - người đâu người đâu?

Lạc Ngưng biến sắc, vội vàng muốn giấu đồ đi. ‌

Mà Tuyền Cơ ‌chân nhân thì quay người đi ra hướng bên ngoài gian phòng.

“Hả?”

Lạc Ngưng biểu lộ cứng đờ, lúc đưa tay ngăn cản lại thì đã muộn.

“Lục tiên tử, ngươi làm sao...”

Bên ngoài gian phòng, Dạ Kinh Đường và Chim Chim cùng nhau hạ xuống, nghe thấy bên trong Tây Sương phòng có âm thanh nên trực tiếp đi tới, còn chưa tới cổng, đã nhìn thấy Tuyền Cơ chân nhân tiên khí bồng bềnh, nâng rèm châu.

Dạ Kinh Đường có chút ngoài ý muốn, vừa mở miệng chào hỏi một câu, đã phát hiện trên đầu Lục Đại tiên tử, vậy mà đeo một chiếc lông vũ, giống như Hồ Tiên trong phòng đi ra, yêu khí mười phần.

Dạ Kinh Đường sững sờ, đáy mắt hiện ra chút buồn cười, đang muốn hỏi “Thứ này từ đâu tới?”, đã phát hiện trên tay Tuyền Cơ chân nhân, còn vuốt vuốt một ‌kiện ngọc khí, thấy thế nào cũng giống như đồ trong Nước Mặt Hiệp Nữ...không...

(0_O)? !

Mẹ nó...

Bước chân Dạ Kinh Đường bỗng nhiên dừng lại, nhìn qua tay phải Tuyền Cơ chân nhân, hơi nghiêng đầu, muốn nói lại thôi.

Tuyền Cơ chân nhân cúi đầu nhìn, đáy mắt mang theo ba phần ngạo sắc, ném ngọc củ cải cho Dạ Kinh Đường:

“Như thế nào?”

Còn như thế nào?

Dạ Kinh Đường quả thực là không dám tiếp, nhưng sợ ném hỏng nên vẫn là tiếp nhận, hắn nhìn về vợ ngốc phía sau Tuyền Cơ chân nhân, ý tứ trong không nói cũng hiểu:

Lạc nữ hiệp! Ngươi đang làm gì? !

Lạc Ngưng ngồi ở trước bàn trang điểm, sắc mặt đỏ lên chân tay luống cuống, sau đó hiện ra sắc mặt xấu hổ vô cùng tủi thân, cúi đầu buồn bực không lên tiếng.

Dạ Kinh Đường nhìn thấy bộ dáng tủi thân của Ngưng nhi hết đường chối cãi, lại không đành lòng, cố tự trấn định cầm ngọc khí dò xét:

“Ừm... thật xinh đẹp, ha ha...”

Tuyền Cơ chân nhân phát hiện biểu lộ của Dạ Kinh Đường cổ quái, nghi ngờ nói:

“Làm sao? Thứ này rất đặc biệt?”

Dạ Kinh Đường nhắm mắt nói:

“Chính là cảm thấy kiếm pháp thật tốt, chữ viết như long xà, ngân câu thiết họa, xem xét chính là dùng kiếm khắc thành...”

Tuyền Cơ chân nhân thấy Dạ Kinh ‌Đường biết hàng, có chút hài lòng:

“Thích thì tốt, đưa ngươi, ngươi bồi Ngưng nhi đi, ta hồi cung. Qua mấy ngày nữa Thánh thượng sẽ đi Ngọc Đàm Sơn Trang tĩnh dưỡng một đoạn thời gian, ngươi có thời gian thì dẫn người tới, trước tiên loại bỏ xung quanh một chút, ngươi làm việc Thánh thượng mới yên tâm chút.”

Bình Luận (0)
Comment