Chương 663. Phải Bồi Dưỡng Theo Hướng Cao Thủ
Mặc dù hôm trước thấy được thứ không nên nhìn, Ngây Ngốc đã không để ý đến hắn nhưng vẫn giữ lời, sai người đi Minh Ngọc Lâu đem mấy bản bí tịch tới cho hắn.
Bí tịch đều là chiêu thức ngoại môn của các đại môn phái giang hồ, phi thường toàn diện, có thể từ đầu luyện đến chân, nhưng tuyệt chiêu áp đáy hòm không truyền ra ngoài, những bí tịch này có tác dụng rèn luyện lớn hơn thực chiến, cho nên cũng không cần nói chuyện.
Luyện tập không biết bao lâu sau, có thị nữ chạy tới bẩm báo, nói Tĩnh Vương chuẩn bị trở về cung, Dạ Kinh Đường thu binh khí, ôm Chim Chim đang ngủ lên, đi lấy xe ngựa.
Lộc cộc lộc cộc, xe tứ mã xa hoa nhanh chóng dừng ở cuối con đường đá trắng, trước cửa sơn trang.
Dạ Kinh Đường chờ ở trước cửa không bao lâu thì nhìn thấy Đông Phương Ly Nhân mặc một bộ áo mãng bào dẫn theo tùy tùng từ bình phong đi ra cổng sau, nhìn rất là uy nghiêm, cho đến khi đi qua bên cạnh mới lãnh đạm mở miệng nói: "Dạ Kinh Đường, ngươi đi lên."
Dạ Kinh Đường thấy vậy, đưa Chim Chim còn đang ngủ cho thị nữ bên cạnh, trèo lên xe ngựa.
Đông Phương Ly Nhân ngồi trên giường êm được phủ lên kim sắc tơ lụa, lưng eo thẳng tắp, khí thái cực kỳ uy nghiêm, trạng thái thượng vị giả cực cao, nói: "Ngồi đi."
Dạ Kinh Đường nhìn lướt qua, sau đó ngồi xuống bên cạnh Đông Phương Ly Nhân: "Có chuyện?"
Đông Phương Ly Nhân hít một hơi thật sâu, nghiêm túc nói: "Dạ Kinh Đường, có phải ngươi có tâm làm loạn với bổn cung đúng không?"
Dạ Kinh Đường nghe nói như vậy, nghiêm túc mấy phần: "Điện hạ rất quan tâm ta, sao ta lại có tâm làm loạn."
"Ngươi nhiều lần mạo phạm, mới đầu còn có nguyên nhân, gần đây ngay cả lấy cớ cũng chẳng muốn, ngươi nói mình không có tâm làm loạn?"
"Đây là lưỡng tình tương duyệt, sao có thể nói là làm loạn?"
Lưỡng tình tương duyệt?
Đông Phương Ly Nhân xoay người lại, đối mặt Dạ Kinh Đường, ánh mắt có chút không vui: "Ai lưỡng tình tương duyệt với ngươi?"
Dạ Kinh Đường há to miệng, không có nói chủ đề ai cũng biết này, nói: "Hôm qua ta nghiên cứu ra được phương pháp dạy Bát Bộ Cuồng Đao, trên đường trở về, nếu không có việc gì thì ta dạy điện hạ đao pháp?"
Đông Phương Ly Nhân cau mày nói: "Ngươi đừng đổi chủ đề, đao pháp từ từ học, bản vương phải nói rõ với ngươi. Bản vương là thưởng thức tài hoa của ngươi mới bao dung ngươi, bí mật ngươi như thế nào, ta có thể không so đo, nhưng ở ngoài sáng, vương quyền không được mạo phạm..."
"Ta công khai mạo phạm điện hạ khi nào?"
Đông Phương Ly Nhân hồi tưởng một chút, hình như Dạ Kinh Đường không có công khai mạo phạm nàng thật, bổ sung: "Cho dù ngầm thì ngươi cũng phải ghi nhớ quân thần có khác. Bản vương nói được, ngươi mới có thể không giữ lễ tiết, nói không được, ngươi không thể thất lễ. Nếu bản vương nói không được, ngươi dùng sức mạnh, hừ!"
Cái hừ cuối cùng là bó tay với Dạ Kinh Đường cho nên để Dạ Kinh Đường tự đoán hậu quả.
Dạ Kinh Đường cười khẽ, đứng dậy: "Biết rồi. Tập võ như đi ngược dòng nước, chỉ cần ta nhàn rỗi đều sẽ luyện võ luyện khí."
"Điện hạ mỗi ngày chọn thời gian, xác định vị trí luyện một hồi, như vậy có chút lãng phí thiên phú, nếu như ngày ngày cần luyện, bây giờ ít nhất cũng là tông sư đọc lướt qua Bách gia."
Đông Phương Ly Nhân phát hiện cảnh cáo không có tác dụng, cũng không nói thêm, chậm rãi đứng dậy, đứng ở trong xe lớn rộng rãi: "Giáo đầu bồi luyện trong cung sợ bản vương sinh khí, đều biết phân tấc, cho dù tốt xấu đều khen, như vậy há có thể luyện được công phu thật? Nếu có sư phụ nghiêm khác giống như ngươi, hơi có gì bất bình thường thì bị đánh, đánh tới nhớ kỹ mới thôi, chắc chắn bản vương học rất nhanh."
"Sau này ngươi dạy võ nghệ, đừng có nghĩ là bản vương chỉ học chơi, phải bồi dưỡng theo hướng cao thủ đường đường chính chính. Nên chửi thì không cần bó tay bó chân."
Dạ Kinh Đường đâu nỡ đánh Ngây Ngốc, nghĩ nghĩ, cười nói: "Tập võ là ngạnh công phu nước chảy đá mòn, ta chậm rãi dạy, theo thời gian dần trôi cũng có thể nhớ kỹ. Nhưng mà điện hạ làm sai, ta sẽ cầm tay điều chỉnh. Điện hạ không muốn bị mạo phạm thì luyện động tác cho tốt, như vậy ta muốn chiếm tiện nghi đều không có lý do."
Đông Phương Ly Nhân cũng không cự tuyệt, tại chỗ triển khai thế đánh Bá Vương Thương: "Động tác này bản vương luyện mấy tháng, ngươi xem một chút, bây giờ còn có vấn đề?"
Dạ Kinh Đường dò xét dáng người nữ vương gia cao lãnh từ trên xuống dưới, khẽ gật đầu, sau đó dựa lưng, nắm tay đặt ở dưới ngực, xoa nhẹ một chút.
?
Đông Phương Ly Nhân bị ấn chỗ yếu hại, khẽ hít một hơi: "Bản vương không có vấn đề, ngươi còn động tay?"
"Ta không sờ làm sao biết phát lực đúng hay không? Điện hạ, ngực căng cứng quá, phải trầm vai tự nhiên, lực từ dưới lên, lấy lưng eo phát lực mà không phải cánh tay."
Gương mặt Đông Phương Ly Nhân đỏ lên mấy phần, nhưng vẫn nghe theo chỉ huy, buông lỏng bả vai, lưng eo kéo căng.
Dạ Kinh Đường hai tay vịn chặt eo nhỏ nhắn, trước sau lung lay, lần này đứng tương đương ổn, thân thể không có phát sinh lay động gì, như là cọc gỗ chân đâm đại địa.