Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 665 - Chương 665 - Nhà Chúng Ta Có Một Cô Gái Mới Trưởng Thành!

Chương 665 - Nhà chúng ta có một cô gái mới trưởng thành!
Chương 665 - Nhà chúng ta có một cô gái mới trưởng thành!

Chương 665: Nhà chúng ta có một cô gái mới trưởng thành!

“ Kinh Đường đã ba ngày liên tiếp không về nhà rồi..."

Đang lúc xế chiều, Bùi Tương Quân dựa vào cửa hiên của phòng bếp phía sau ngôi nhà mới, tay nàng nhẹ nhàng lau trụ ngọc, nhàm chán nói:

“ Haizz! Thiếu chủ tự do tự tại thì không thích làm lại chạy tới nha môn làm người hầu, lúc nào cũng bận rộn đến thời gian về nhà nghỉ ngơi cũng không có.... Triều Đình cũng thật là, thấy Kinh Đường nhà ta làm việc tốt nên lúc nào cũng gọi đi.

Lạc Ngưng đang mang tạp dề, sắc mặt cao ngạo, lạnh lùng như một bà mẹ đơn thân không hề có chút hứng thú nào với nam nhân. Đang bận rộn nấu bữa cơm đầu tiên tại phòng bếp mới rộng lớn. Nghe những lời của Tam Nương, không vui nói:

“ Hắn có thể làm tùy tùng của nữ vương gia, cầu còn không được, sao có thể nguyện ý trở về nhà...Ngươi cầm thứ ô uế đó giữa thanh thiên bạch nhật, không sợ nha hoàn nhìn thấy sao?”

“ Nhìn thấy thì có làm sao, dù sao cũng làm cho ngươi, nhanh mau nói ta biết, ngươi muốn khắc chữ gì lên? Không nói là ta khắc luôn chữ “ Ăn cơm chưa” đó nha, Kinh Đường nhìn thấy nhất định giày vò ngươi đến chết”

“ Ngươi!”

Lạc Ngưng thật sự chịu không nổi nữ nhân này nữa, cau mày nói:

“ Ngươi nhàn rỗi không có việc gì làm thì nhanh qua đây giúp đỡ, ngươi thật sự coi mình là phu nhân, còn ta là người hầu sao?”

“ Ta là người tập võ, nấu ăn không ngon, còn nữa trong nhà cũng không thiếu nha hoàn...”

“ Bữa cơm đầu tiên ở nhà mới, nhất định phải tự mình nấu, nếu ngươi không biết nấu thì qua đây nhóm lửa,...”

Hai người đang nói chuyện phiếm, thì đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân truyền từ bên ngoài vào.

Cộp cộp cộp

Lạc Ngưng nhìn ra bên ngoài thì thấy Bình Nhi vừa chạy vừa nhìn khắp các ngóc ngách như đang tìm ai đó.

Lạc Ngưng buông chiếc dao phay xuống, từ từ bước ra đến trước mặt Bình Nhi hỏi:

“ Chuyện gì thế?”

“ Trong nhà gửi thư tới ạ!”

Bình Nhi từ trong tay áo lấy ra một tờ giấy nhỏ đưa cho Lạc Ngưng:

“ Giáo chủ cho gọi phu nhân trở về, nói kinh thành sắp tới sẽ có chuyện xảy ra.”

“ Hửm?”

Lạc Ngưng tiếp nhận tờ giấy, nhìn qua những chữ trên đó, khẽ cau mày, đưa mắt nhìn về phía hoàng thành, sau đó liền muốn xoay người đi ra ngoài.

Bình Nhi thấy vậy, vội nắm lấy tay áo Lạc Ngưng giữ chặt:

“ Phu nhân, đừng bảo người là đang muốn đến quan phủ mật báo đó chứ?”

“...”

Bước chân Lạc Ngưng dừng lại chớp chớp mắt, nghiêm túc nói:

“ Ngươi nói mò gì đó? Ta đi tìm Dạ Kinh Đường thương lượng một chút.”

“ Giáo chủ muốn người đừng nhúng tay vào chuyện của kinh thành, lập tức trở về ...”

"Việc trong cung cũng bồ trí sắp xong rồi, chỉ còn vài ngày nữa là hoàn thành, nếu bây giờ ta trở về, không phải là uổng phí công sức trước đó sao? Ngươi đi thái thịt, ta tự biết chừng mực."

“ A dạ...”

----

Lộc cộc, lộc cộc.

Chiếc xe ngựa xa hoa của Tĩnh Vương phủ dừng lại ngoài cửa cung điện.

Dạ Kinh Đường từ trên xe bước xuống, nắm dây cương lại, nhìn về phía cửa sổ xe, mở miệng nói:

“ Ta về nhà một chuyến, hôm nay điện hạ ở qua đêm trong cung sao?”

Mới vừa trên xe đùa giỡn một lúc, hai người lại bắt đầu tập võ, Dạ Kinh Đường bị nắm điểm yếu, sợ Ngây Ngốc xấu hổ sẽ phơi bày, biểu hiện mười phần kiềm chế, cũng không muốn tiếp tục mạo phạm.

Nhưng bất đắc dĩ, Ngây Ngốc này chưa từng khiến hắn thất vọng, dù đã cố gắng tạo tư thế đúng, nhưng vẫn có một vài chỗ chưa đúng. Dạ Kinh Đường vì thế mà thừa cơ cầm tay chỉnh nắn sờ soạng.

Đông Phương Lập Nhân biết Dạ Kinh Đường chiếm tiện nghi nàng, hết lần này đến lần khác, nhưng lần nào hắn cũng có lý lẽ chính đáng nên không thể trách tội hắn.

Không thể giữ nét mặt tươi cười mà cảm ơn hắn nàng nghiêm chỉnh ngồi trong xe ngựa với sắc mặt lạnh lùng chỉ khẽ gật đầu, sau đó liền đóng cửa sổ lại, rời đi.

Chim Chim được thị nữ của vương phủ ôm vào trong lòng, cả đường đi ngủ như heo chết. Dạ Kinh Đường nhận lại Chim Chim rồi xoa nhẹ đầu, lúc này Chim Chim mới hơi ngẩng đầu lên một chút, nhìn xung quanh:

"Chíp chíp chíp?"

Đoán chừng là đang hỏi “ Đến giờ ăn cơm à?”

Dạ Kinh Đường âm thầm lắc đầu, đem Chim Chim đặt trên vai, đưa mắt nhìn xe ngựa đi vào cung cho đến khi khuất bóng mới quay người lên ngựa hướng về phía Thiên Thủy Kiều mà đi.

Nam Huân Giang chảy từ phía Bắc xuống phía Nam đi qua Vân An Thành, dọc đường có tổng cộng mười tám cây cầu đá nối hai bên bờ. Văn Đức Kiều ở phía trên cùng, Bạch Sư kiều mà Tôn Vô Cực nói đến, thì ở giữa Nam Huân giang. Đầu cầu đặt hai bức tượng sư tử lớn vì thế gọi là Bạch Sư Kiều, mặt cầu rất rộng, được xem là địa điểm không thể bỏ lỡ khi thăm quan kinh thành.

Dạ Kinh Đường cưỡi ngựa xuôi theo Nam Huân Giang, đi về phía hạ lưu. Đến Bạch Sư Kiều hắn đưa mắt tìm kiếm trong dòng người đang qua lại giữa hai đầu cầu đá, bỗng nhiên có một giọng nói từ dưới cầu truyền đến:

“ Ở đây!”

Bình Luận (0)
Comment