Chương 678. Đánh Đủ Loại Chiêu
Cũng không lâu lắm, Phương Thế Kiệt ở bên dưới tìm kiếm tung tích của khách không mời mà đến phát hiện ra một người mặc áo đen đội mũ rộng vành ở cửa sổ thì khẽ chau mày sau đó vô thanh vô tức đi tới gần, hai chân hơi cong.
Oanh, sau một khắc, trong ngõ tối vang lên tiếng như sấm rền.
Một tay cong lên, Phương Thế Kiệt hai chân phát lực dậm một cái, cả người phóng lên tận trời, đi sau mà tới trước, trong nháy mắt đi tới dưới mái hiên, quải trượng trong tay Đâm thẳng về phía người mặc áo đen đội mũ rộng vành.
Dạ Kinh Đường chỉ nhìn một chút là nhận ra được lão già để râu dê này có võ nghệ không tầm thường, nhưng mà với trình độ trước mắt thì cũng không phải là đối thủ của hắn.
Nhưng nếu như Dạ Kinh Đường thể hiện ra trình độ thật sự thì không thua gì 'Đương đại đao khôi', vì thế cho nên hắn chỉ biểu hiện giống như là phi tặc bình thường, kinh hãi toàn thân run một cái sau đó chân dẫm lên mái cong một cái dịch thân thể lách bên một chút, để quải trượng sát qua dưới nách một cách mạo hiểm.
Xoạt ---- Phương Thế Kiệt đánh ra một kích, chỉ đâm thủng một cái lỗ thủng ở ống tay áo bên phải của đối phương, trong mắt hiện ra vẻ kinh ngạc, động tác trên tay không chậm chút nào, khẽ vặn quải trượng đánh tới!
Bành, một cỗ cự lực đập vào bên mạng sườn Dạ Kinh Đường, cả người thuận thế bị đập rơi vào đường tắt, lăn lộn một vòng ở dưới đất sau đó nhanh chóng đứng dậy hướng ra bên ngoài phi nước đại.
Bịch đạp đạp đạp.
"Chạy đâu!"
Phương Thế Kiệt nhìn thấy cảnh này thì biết người mặc áo đen đội mũ rộng vành này là phi tặc nửa đêm chạy tới trộm đồ của vương công quý tử, nhưng mà bây giờ chưa có điều tra rõ được thân phận của đối phương nên cũng không dám thất lễ, thấy người mặc áo đen đội mũ rộng vành muốn chạy trốn cho nên chân đạp mặt tường, lướt ngang giữa không trung, trong chốc lát đã đuổi tới phía sau.
Táp ---- Dạ Kinh Đường nghe được tiếng xé gió nhanh chóng rút ngắn trong lòng có chút bất đắc dĩ, sau đó nhanh chóng gia tốc, tay phải nắm chặt chuôi kiếm.
Sang sảng, trong ngõ tối, hàn quang lóe lên!
Phương Thế Kiệt vừa mới đuổi tới phía sau Dạ Kinh Đường, còn chưa kịp tấn công thì phát hiện ra người mặc áo đen đội mũ rộng ở trong ngõ hẻm đã rút bảo kiếm đeo trên lưng và vung tay về trước.
Cảnh này thoạt nhìn thì giống như là vứt bỏ binh khí để chạy trốn, không định quay đầu lại đánh nhưng mà Phương Thế Kiệt lịch duyệt thâm hậu, chỉ nhìn một cái là nhìn ra được đây là chiêu thức cực kỳ âm hiểm 'Hồi Đầu Vọng Nguyệt' của Trạch Châu Vân Thủy Kiếm Đàm, đánh xuất kỳ bất ý!
Lúc này, Phương Thế Kiệt kéo ngang quải trượng, ngăn trước ngực!
Cũng là lúc này, Dạ Kinh Đường mượn thân thể che chắn, Thanh Phong ba thước đập lên bên vai trái, lưỡi kiếm dài nhỏ uốn cong thành hình bán nguyệt, vòng qua thân thể, mũi kiếm chuẩn xác không sai điểm vào vị trí tâm môn.
Đinh, một tiếng kim thiết giao kích giòn vang.
Phương Thế Kiệt ngăn lại mũi kiếm cực kỳ xảo trá, tay trái nắm chặt phần đuôi quải trượng, thuận thế kéo ngang, một cái lưỡi kiếm dài nhỏ rộng bất quá hai ngón tay từ giữa quải trượng bay ra.
Xoạt xoạt ---- tế kiếm mang theo hàn mang tĩnh mịch, đánh thẳng tới cổ Dạ Kinh Đường, tay phải thì đưa quải trượng đỡ phía bên phải, đón đỡ 'Hồi Đầu Vọng Nguyệt' sau đó tay phải bổ kiếm.
Nhưng khiến cho Phương Thế Kiệt không ngờ được là đối thủ cũng không có ra chiêu theo lẽ thường, một cái Hồi Đầu Vọng Nguyệt qua đi, thân hình trùng xuống, tránh thoát một kiếm trảm sọ không nói, đầu tiên là đùi phải quét đánh hạ bàn, sau đó kiếm tùy thân đi, đánh đến phía sau, nghiêng bổ về phía dưới xương sườn!
Phương Thế Kiệt sững sờ, nhận ra đây là Thiên Nam Thất Huyền Môn 'Bạch Xà Tảo Vĩ'.
Dưới tình huống hiểu lầm chiêu thức của đối thủ, dù là Phương Thế Kiệt công lực hơn xa người này cũng có chút gấp gáp, cưỡng ép thu chiêu, hai chân bay lên không né tránh quét chân, tay phải quải trượng ép xuống ngăn cản mũi kiếm, tay trái lượn vòng trực tiếp đâm lưỡi kiếm dài nhỏ về phía cột sống của Dạ Kinh Đường.
Nhưng sau một khắc, Phương Thế Kiệt ngạc nhiên phát hiện, người áo đen trước mặt, ba thước thanh phong trong tay đụng vào quải trượng không có chút sức nào, sau đó cổ tay lượn vòng, dùng tốc độ kinh người, thanh trường kiếm ở sau lưng đánh ra một đường vòng cung hình quạt, như là Khổng Tước Khai Bình, đánh bay lưỡi kiếm dài nhỏ, dùng Khai Bình kiếm của Bình Thiên Giáo.
Đinh, một tiếng kim thiết giao kích thanh thúy vang lên.
Phương Thế Kiệt ánh mắt kinh nghi, nhưng mà cũng chỉ thế thôi.
Mặc dù giao thủ với người này chỉ trong thời gian ba hô hấp, nhưng lịch duyệt giang hồ cũng giúp cho Phương Thế Kiệt thăm dò được con đường của người nọ, biết kiếm tiếp theo chắc chắn là Thiên Hạc Sơn Trang 'Lãng Lý Thiêu Hoa', một kiếm đâm thẳng cổ họng.
Dù sao từ tư thế, chỗ đứng của hai người, một kiếm này thích hợp nhất, về phần lưu phái, sư thừa cái gì thì hoàn toàn không quan trọng, bởi vì phi tặc này rõ ràng là trình độ nửa thùng nước, học trộm chiêu thức ngoại môn các đại phái, cái gì tốt dùng cái đó, hoàn toàn không có sáo lộ.
Vì thế Phương Thế Kiệt phản ứng cực nhanh, lần này dựa theo kiếm thức suy nghĩ phương pháp đối phó, tay phải cầm ngoặt lên, tay trái tế kiếm đâm tới trước, đề phòng Long Khí Kiếm đánh ra Lãng Lý Thiêu Hoa.