Chương 689. Cảm Thấy Áy Náy Khi Được Đối Xử Tốt
Thời gian nhoáng cái đã vào đêm.
Phía đông Hoàng thành, xe ngựa treo gia huy chữ "Bùi" chậm rãi chạy qua đường phố.
Dạ Kinh Đường ngồi ở ngoài xe ngựa đảm nhiệm làm xa phu, Chim Chim ngồi xổm trên bờ vai hắn hết nhìn đông tới nhìn tây. Mà trong xe phía sau, Bùi Tương Quân ăn mặc vô cùng chính thức, dáng vẻ lại khá là nhàn tản, nửa tựa ở trên giường nhỏ, khóe miệng mang theo ba phần ý cười không rõ.
Lạc Ngưng ngồi ngay ngắn cạnh cửa sổ xe, khí chất giống như băng sơn, đôi mắt thi thoảng ngắm mông.Bùi Tam Nương một cái
Hôm qua Lạc Ngưng đã sớm thổi gió bên gối nam nhân, buổi sáng chạy tới xem xét chiến quả, kết quả phát hiện Tam Nương lại đắc ý trang điểm, nàng còn tưởng rằng tiểu tặc vẫn không ra tay, hỏi một chút mới biết được tối hôm qua Tam Nương uống say, tiểu tặc xác thực đã làm chuyện xấu......
Dựa theo Lạc Ngưng tính toán, bị khi nhục như vậy, Tam Nương hẳn là cái mông nở hoa không đứng dậy được mới đúng, nào nghĩ tới Tam Nương vậy mà một chút phản ứng không có, thậm chí còn vinh quang đầy mặt thỉnh thoảng cười một chút, giống như chiếm được món hời lớn.
Sau khi quan sát cả ngày cũng không phát hiện Tam Nương có dị dạng gì, Lạc Ngưng nhịn không được dò hỏi:
"Tam Nương, ngươi cười cái gì?"
Tối hôm qua Bùi Tương Quân hai lần bị mở dưa, còn bị ngọc củ cải mắc cỡ chết người giày vò, buổi sáng cũng không dám gặp người, đến bây giờ còn chưa tỉnh táo lại. Nhưng ở trước mặt hồ ly tinh, nàng cũng không thể biểu hiện ra bộ dáng không chịu nổi, tùy ý nói:
"Ngươi quản ta cười cái gì.... lại nói Vương phu nhân nói loại biện pháp kia, thật là có ý tứ, cảm giác kia..... làm sao nói cùng ngươi đây, trước kia bình thường là uống rượu trái cây, ngọt ngào không say lòng người, nhưng cũng không có chỗ đặc biệt gì, mà loại biện pháp kia, thì là uống rượu mạnh, răng môi lưu hương ba ngày không tỉnh, càng thêm dư vị càng thêm có ý tứ......"
"..."
Lạc Ngưng thấy bộ dáng lẳng lơ của Tam Nương không giống làm bộ, đáy lòng lập tức có chút hối hận. Dù sao nếu thật sự là như thế, chẳng phải nàng đã chắp tay tặng lần đầu tiên tuyệt vời nhất của nhau cho Tam Nương? Đây không phải não bị úng nước sao...
Còn răng môi lưu hương ba ngày không tỉnh, bình thường tiểu tặc ở chỗ nàng cảm giác hồn đã muốn bay mất, thật sự là như thế không phải nàng sẽ đắm chìm trong giường chiếu......
Xì, nghĩ gì thế......
Tâm tư Lạc Ngưng rõ ràng đã loạn, có chút không ép được suy nghĩ, đành tiếp tục làm ra dáng vẻ lạnh như băng, nhìn ra ngoài cửa sổ ngẩn người.
Dạ Kinh Đường đánh xe ở bên ngoài, có thể nghe được hai nàng dâu ngươi lừa ta gạt, trong lòng có chút buồn cười.
Trong lòng của hắn đoán chừng, Ngưng nhi khẳng định rất tò mò, lần sau có khả năng sẽ chủ động mở miệng, tự mình nghiệm chứng thuyết pháp của Tam Nương một chút.
Vì thế hắn khẳng định không thể nói chen vào, nếu không thì Ngưng nhi sẽ khóc sướt mướt sau đó bắt hắn trút giận.
Đội xe một đường tiến lên, rất nhanh đã tới ngoài cửa đông hoàng thành.
Bây giờ Nữ Đế đã di giá tới Ngọc Đàm Sơn Trang, nhưng hoàng thành chung quy vẫn là hoàng thành, bên trong có vàng bạc châu báu, văn vật, hồ sơ, không có khả năng biến thành thành trống, cấm quân tuần tra không có chút nào biến hóa, cũng có lưu ám vệ tuần tra, chỉ là không cần lại đặt trọng tâm ở Vĩnh Lạc cung thôi.
Buổi sáng Dạ Kinh Đường đã được cho phép, có thể mang theo hai nữ tử đến Minh Long Đàm luyện công, sau khi đưa ra lệnh bài đã được thả đi qua.
Dạ Kinh Đường thuận theo đường cũ, đưa theo Ngưng nhi và Tam Nương đi qua hành lang các tòa nhà, đi tới trong Vĩnh Lạc cung, có thể thấy được trong cung thành to như vậy chỉ có đèn đuốc lấm ta lấm tấm, trên cơ bản không nhìn thấy người đi lại.
Mà coi như tẩm điện ở Thừa An điện của Nữ Đế, bởi vì thiếp thân hầu cận toàn bộ đều đi theo đến Ngọc Đàm Sơn, trực tiếp không thắp đèn.
Dạ Kinh Đường đi vào phía sau Thừa An cung, liếc nhìn một vòng không thấy bóng người, đành đi tới bên trong Thiên Điện phụ cận lấy Minh Long Đồ, lấy ra chìa khoá Ngây Ngốccho mở cửa một gian phòng:
"Hai ngày này các ngươi cứ ở đây, Tĩnh Vương đã dặn dò qua các cung nhân khác, không cần lo lắng bị quấy rầy......"
Gian phòng là chỗ ở cho cung nữ, vô cùng sạch sẽ, cũng không có gì đặc biệt, ba người một chim nhìn qua một chút rồi đi về thủy tạ giữa hồ.
Dạ Kinh Đường mấy ngày nay để đảm bảo Ngọc Cốt Đồ, trực tiếp mang ở trên người, khi đi vào giữa hồ để cho hai người cầm lấy chăm chú học rồi hắn đi đến hoa viên ngoài điện, bắt đầu nghiên cứu tiền triều còn sót lại đến cùng là thứ gì.
Ngây Ngốc và Ngọc Hổ cô nương tin tưởng mình như thế, Dạ Kinh Đường không có khả năng lấy vật quan trọng mà tiền triều chôn giấu đưa cho Bình Thiên Giáo để trợ lực tạo phản. Nếu như chôn ở đó chính là đồ lợi quốc lợi dân, không chừng còn có thể giúp đỡ triều đình, nhưng tin tức này là Bình Thiên Giáo cho, chỉ có thể lén lút mở ra nhìn xem.
Tiền triều chế tạo cơ quan rất kỳ công, cách để mở ra mật thất, là chuyển các khối giả sơn cảnh quan xung quanh hoa viên theo thứ tự đến vị trí tương ứng, theo trọng lượng đè xuống, cát dưới mặt đất sẽ bắt đầu trượt xuống, chờ một ngày để nó chảy xong là có thể mở ra cánh cửa mật thất, mà khi đóng lại, nước Minh Long Đàm chảy ra sẽ đưa cát về lại chỗ cũ.