Chương 729. Cô Nương Biết Giải Tù Long Chướng Không?
Lúc này phía sau y quán, có sân viện quy mô khá lớn, bên trong là tất cả các vị thuốc được phơi khô, mấy người bên trong y quán đang xử lý dược thảo.
Mà ở bên cạnh sân viện còn có một gian phòng, tất cả các cửa sổ xung quanh đều có rèn che kín, hiển nhiên là một nơi để giam người.
Bên trong căn phòng sáng đèn, một mỹ nhân dị vực mặc trang phục hoa lệ, hai tay nắm song sắt, trên gương mặt có thể dễ dàng thấy được sự giận dữ, thỉnh thoảng còn thấy song sắt bị lay động, nàng tức sùi bọt mép dựa vào lan can, ngước mặt lên trời, mở mắt ra thở một hơi dài....
Mà Trương Cảnh Lâm đang đóng cửa, mặc y phục nhẹ nhàng cầm cái quạt hương bồ, ngồi xổm ở trong sân để xem xét mọi việc, đồng thời cũng nói thầm: "Lão phu có tội, trừ dược liệu thì cái gì cũng mặc kệ, sao có thể giúp ngươi cáo ngự trạng? Về phần chìa khoá, phía nhà tù để lão phu chuẩn bị, cớ sao lại đưa chìa khóa cho lão phu..."
Căn bản triều đình sợ Trương Cảnh Lâm chạy trốn, vẫn phải để hắn tiếp tục nghiên cứu y dược, cho nên mới cho hắn ở lại đây chuyên chế tạo một bức tường vững trãi cho nhà tù.
Vì suy nghĩ quá nhiều, kết quả cuối cùng phát hiện, chỉ cần đưa tiền và nguyên liệu cho Trương Cảnh Lâm thì cái gì hắn cũng làm được, cho dù ngươi muốn làm thịt cha ruột hắn, tất cả đều có thể làm cho ngươi.
Về phần chạy như nào? Bằng cái gì? Không dùng hết vàng bạc của ngươi, ngươi cũng đừng nghĩ đuổi được hắn đi.
Kết quả là cái nhà tù này hoàn toàn không cần dùng tới.
Buổi sáng hôm nay, Phạm Thanh Hòa vừa tới kinh thành, bị Tuyền Cơ Chân Nhân bắt được, thương lượng một phen, hai bên đạt được ước định, nàng không đánh lạc hướng sự chú ý của Dạ Kinh Đường, Tuyền Cơ Chân Nhân thì tranh thủ lấy cho nàng đặc quyền thông thương, để nàng và Trương Cảnh Lâm trao đổi y thuật.
Nàng sẽ tới, nhưng làm sao có thể không đánh Dạ Kinh Đường khi hắn có ý nghĩ xấu?
Tuyền Cơ Chân Nhân bắt nàng đi hơn nửa năm, dĩ nhiên cũng biết tính cách của nàng, thế mà vừa dỗ vừa lừa mang nàng tới nơi này, trực tiếp giam lại.
Dù sao Phạm Thanh Hòa cũng là nữ vương bộ tộc Tây Hải, đã lớn như vậy nhưng lần đầu phải ngồi tù. Nghĩ mà nổi nóng trong lòng, thậm chí muốn cho Trương Cảnh Lâm giúp nàng cáo ngự trạng, nói Tuyền Cơ Chân Nhân lợi dụng tư hình ngược đãi ngoại sứ phiên bang, nhưng biện pháp này hiển nhiên không làm được.
Bị nhốt hơn nửa ngày, tiếng động bên ngoài rốt cuộc đã vang lên, Phạm Thanh Hòa đảo mắt nhìn đi nhìn lại, đã thấy bổ khoái Hắc Nha chạy vào, vừa vào cửa đã lo lắng la lên:
"Trương đại phu, nhanh chóng theo ta đi Ngọc Đàm Sơn Trang một chuyến, đồ vật ta giúp ngài sửa soạn..."
Trương Cảnh Lâm có chút không vui, đứng dậy:
"Thuốc này mới luyện được một nửa, chuyện gì mà gấp gáp như vậy?"
"Vừa rồi có tặc tử hành thích Hoàng thượng, Dạ đại nhân cùng Thái hậu nương nương đều bị thương, Vương thần y đều vô phương cứu chữa, cần ngài nghĩ biện pháp một chút..."
Trương Cảnh Lâm nghe Vương thần y cũng nói không cách nào, lập tức tinh thần tỉnh táo, đứng dậy chuẩn bị đi.
Bên trong song sắt nghe nói như thế, Phạm Thanh Hòa vội vàng nói:
"Chờ một chút, ta cũng là đại phu, nghe qua Đông Minh bộ rồi chứ? Ở thánh đô Bắc Lương đi chỗ nào cũng có y sư từng hỏi qua ta..."
Bổ khoái dừng bước chân lại, đảo mắt nhìn về phía song sắt, hơi do dự.
Đông Minh bộ có nền y dược đích thực nổi danh, nhưng Độc Sư cũng thừa thãi, nuôi cổ luyện độc mọi thứ tinh thông, đường đi so Trương Cảnh Lâm còn dã man hơn, trừ khi quả thực cùng đường hết lối, không thì không ai dám mời người chữa bệnh.
Nhưng bây giờ Vương thần y cũng vô phương cứu chữa, Tù Long Chướng cũng không phải do chư bộ Tây Hải làm ra, bổ khoái suy nghĩ một chút, vẫn phải lên tiếng hỏi:
"Cô nương biết giải Tù Long Chướng không?"
? !
Vừa nói dứt câu, thái độ của Trương Cảnh Lâm và Phạm Thanh Hòa đều thay đổi.
Trương Cảnh Lâm phe phẩy quạt hương bồ, cau mày nói:
"Tù Long Chướng cực kì đặc biệt, sau khi bị trúng độc sẽ khiến cho da thịt sinh ra phản ứng "Bài xích", nếu cưỡng ép tiếp trên người mình, dần dần thân thể sẽ đánh mất cảm giác, cho đến khi thân thể hoàn toàn kiệt sức.
Loại độc này vốn muốn cho người luyện Minh Long Đồ tự hành bài xích da thịt, phá hủy nội tạng, nhưng Minh Long Đồ là vật quá bá đạo, hoàn toàn không có tác dụng, mà người bình thường trúng loại độc này thì không thể qua khỏi. Ừm... lão phu cho rằng Thiên Lang Châu có thể khôi phục, Thiên Lang Châu có thể uốn nắn căn cốt tái tạo hồn phách, tác dụng trái ngược với Tù Long Chướng, theo lý thuyết thì có thể triệt tiêu vật này."
Phạm Thanh Hòa còn nghĩ rằng Dạ Kinh Đường bị trúng Tù Long Chướng, đối với chuyện này có chút nghi hoặc nói:
"Trước tiên ngươi dẫn chúng ta xem qua một chút, nhìn thấy người bệnh mới có thể kết luận..."
Mấy tên bổ khoái đều hiểu rất rõ hai người, không dám chần chờ, vội vàng mở cửa song sắt ra, sau đó mang theo hai người bay ra ngoài thành.