Chương 755. Họp Hồng Hoa Lâu!
Thành Vân An.
Ánh nắng mùa thu ấm áp rải rác trong khu vườn lớn của phủ viện, trên bãi cỏ có trải một tấm thảm, trên đó đặt một số hoa quả cùng vài loại binh khí.
Chiết Vân Ly đang làm nàng tiểu thư khuê các, hai tay ôm cằm nằm trên thảm, chân lơ lửng lắc lư, nhìn vào phía bên cạnh của sư nương, chán chường nói: "Sư nương, sư phụ nói gì vậy ạ?"
Lạc Ngưng trên người mặc thanh y giống một thiếu phụ ở trong phủ, tay cầm lá thư mà Bình Nhi vừa mang đến, nhăn mày xem kỹ, toàn bộ những chữ nhỏ tổng kết lại, chỉ có một nghĩa: Đợi ta!
Mặc dù cái nghĩa này rất đơn giản, nhưng thông tin này giống như một tiếng sét đánh ngang trời quang, khiến Lạc Ngưng khó có thể hồi phục trong thời gian ngắn.
Dù sao, nếu Bạch Cẩm đến cùng nàng đi tới Tây Bắc để đào kho báu, thì việc nàng 'hồng hạnh vượt rào' sẽ bị phơi bày ra ngoài!
Mặc dù Bạch Cẩm thân là nữ nhi, đầu tiên nàng đã vứt bỏ Thủy Nhi để đi, cùng hôn ước chính thức với Bạch Cẩm, sống trong nhà người ta trong nhiều năm nay, dựa vào bức Long Minh Đồ của người ta mà đánh vào mông đệ tử của người ta. Bây giờ có niềm vui mới, nàng định từ bỏ niềm vui cũ, không phải sẽ trở thành cặn bã như Trấn Ninh sao......
Nhưng nếu không từ hôn với Bạch Cẩm, thì tiểu tặc phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ sau này ba người cùng sống chung, nàng một mình có hai phu quân, ban ngày theo Bạch Cẩm, tối đến tận tâm phục vụ cái tên tiểu tặc kia. Tiểu tặc có tính cách mạnh mẽ, Bạch Cẩm càng mạnh mẽ hơn, nếu làm loạn như vậy, hai người chắc chắn sẽ đánh nhau…. Lạc Ngưng ngồi trên thảm suy nghĩ lung tung, chỉ cảm thấy mình giống như một nữ quái giang hồ đang lôi kéo các vị anh hùng võ lâm để kích động gây rối, sau khi suy nghĩ mãi, cũng không biết làm thế nào để giải quyết cái tình cảnh này.
May mắn thay, ngay cả khi Bạch Cẩm giết đến ngay bây giờ, cũng không đến nỗi lộ liễu ngay lập tức.
Ngày trước tiểu tặc đã lấy được Dục Hỏa Đồ, nàng cũng đã học theo, kết quả phát hiện ra hiệu quả rất bá đạo, thậm chí cả những sợi lông mà Tam Nương đã làm mất cũng có thể phục hồi.
Nếu không phải như vậy, khi Bạch Cẩm đến mà phát hiện ra rằng nàng đã chơi đến mức như này, không biết sẽ có biểu cảm gì.
Trí tưởng Lạc Ngưng tượng đang bay xa, cũng không biết mình đang nghĩ linh tinh cái gì, khi nhìn thấy Vân Ly không kiên nhẫn hỏi, liền thu lại tờ giấy, ra lệnh:
"Hãy chăm chỉ luyện công, đừng có nóng vội, sư phụ của ngươi không cho chúng ta về, ta sẽ đi xem Tam Nương đã chuẩn bị xong chưa, khi chuẩn bị xong thì xuất phát."
"Vâng"
Sau khi Chiết Vân Ly buồn bã gật đầu, nàng lật ngửa người mà tiếp tục luyện công.
Lạc Ngưng thấy điều này cũng không nói nhiều, đứng dậy tự mình rời khỏi vườn hoa.
Vào đêm xảy ra sự việc ở Ngọc Đàm Sơn, Bùi Tương Quân đã báo tin khẩn cấp tám trăm dặm, triệu tập các thành viên của bang phái đang rải rác khắp Đại Ngụy.
Bây giờ đã qua bảy tám ngày, vẫn còn không ít các đường chủ từ ngoại địa vội vàng đến thành Vân An.
Vào giữa trưa, trên đường Thanh Long ở dưới lòng đất của phủ Bùi gia, đèn đuốc sáng trưng, Bùi Tương Quân mặc chiếc váy dài đứng trước bàn thờ, cầm ba lén hương cúi người cúng bái, thái độ cẩn trọng tôn kính; bên cạnh là Trương phu nhân.
Sau lưng hai người, là các đảng chủ và hương chủ từ khắp nơi vội vã đến.
Đường chủ Bạch Hổ Tống Trì và Trần Nguyên Thanh ở Giang Châu đứng ở hàng thứ nhất, cả hai đều đã đi ngày đi đêm để đến đây, sau khi đi hàng nghìn dặm, trên khuôn mặt vẫn có thể thấy có chút mệt mỏi.
Chờ cho tế bái xong các nguyên lão cùng chưởng môn của các thế hệ trước, Tống Trì mới thở phào nhẹ nhõm, ngồi xuống ghế, hỏi:
"Đại đương gia lần này gọi chúng ta đến, có phải là chuẩn bị phát triển về phía Lương Châu, thay thế Hồng Sơn Bang? Dạ Kinh Đường nháy mắt một cái đã trở thành Đao Khôi, lại tiêu diệt được Lục Tiệt Vân, bây giờ muốn tự xưng vương xưng bá, nơi phù hợp nhất bây giờ là Yến Châu và Giang Châu, nơi đó có con đường tài lộc rộng lớn mà còn không có long đầu. Chạy đi cướp lãnh thổ của Tưởng Trát Hổ, với sức mạnh hiện tại của Hồng Hoa Lâu, e rằng sẽ có chút khó khăn......"
Sau khi Bùi Tương Quân dâng hương xong, ngồi xuống vị trí của chưởng môn, không vui nói:
"Xưng cái vương gì? Hồng Hoa Lâu của chúng ta là người kinh doanh, ẩn dưới lòng đất để kiếm tiền trong im lặng là tổ huấn đời đời. Lần này là vì Dạ Kinh Đường có việc cần phải đi ngoại quốc một chuyến, gọi hai người tới là để đi cùng, còn có thể giúp đỡ lẫn nhau."
Trần Nguyên Thanh nghĩ đến lần trước một lát không để ý, Tống Trì đã dẫn theo Thiếu Đương Gia làm thịt chưởng môn Thủy Vân Kiếm Đàm, trong lòng có ba phần tức giận, mở miệng nói:
"Thiếu chủ có tài năng như ngày nay, tự nhiên sẽ biết được bước tiến bước lui, một người đi không nhất định sẽ gặp chuyện, nhưng nếu đi cùng với Tống Nhị Ca, có thể sau vài ngày sẽ có một vở 'Song Mãng đại láo Yên Kinh', chạy đi tới kinh thành Bắc Lương giết hoàng đế để chơi chơi"
"Ài!"