Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 766 - Chương 766 - Đứng Lại

Chương 766 - Đứng Lại
Chương 766 - Đứng Lại

Chương 766. Đứng Lại

“Con chim ưng kia hình như không có ở đó.”

“Chắc là ở trong xe ngựa, nữ nhân chúng ta gặp hôm nay đang ngồi ở xe ngựa thứ hai bên trái. Vừa rồi ta bỏ lỡ mất... Cẩn thận, có người đang tới.”

Hồ Diên Kính đang thì thầm với thuộc hạ thì chợt thấy có một nam nhân trong doanh trại đứng dậy phủi mông rồi đi về phía bọn hắn.

Dò xét một chút, dáng người của nam nhân này khá cường tráng, bộ dạng giống như người khuân vác trong đoàn áp tiêu. Hắn đi một mình đến binh khí cũng không mang theo, bước đi thì liêu xiêu, chắc chắn hắn đã uống rất nhiều rượu.

Hồ Diên Kính thấy vậy nhỏ giọng nói:

“Chắc là đến chỗ này đi tiểu, đừng hành động thiếu suy nghĩ, mai phục trong bóng tối chờ người tới hẵng ra tay, không được gây ra tiếng động. Hai người gác đêm trong doanh trại chắc chắn sẽ nghĩ tên này say rượu nên bị ngã, chúng sẽ tới chỗ này tìm kiếm...”

Thuộc hạ bên cạnh đều cảm thấy phương pháp mai phục tấn công giết quân tiếp viện này khá tốt nên cũng không nhiều lời, lặng lẽ ở gò đồi này ẩn nấp trong bụi cỏ.

Tiếng bước chân ~

“ Ừmmm hừ hừ ~ hừ hừ..”

Tiếng bước chân nặng nề và tiếng rên hừ hừ vang lên từ xa đang dần dần tiến lại gần. Chẳng bao lâu, tên nam nhân cường tráng kia đã từ gò đất phía dưới đi tới, vòng qua phía sau, cởi đai lưng lấy con chim ra và bắt đầu đi tiểu xuống mảnh đất hoang.

Rầm ào ào~~~

Tên mã phỉ cầm đao ở gần nhất nhìn thấy cảnh này, không cần phân phó, nắm chặt con dao duy nhất trong tay, thừa dịp nam nhân còn đang run rẩy đi tiểu đứng không vững, hắn dồn lực nhảy xuống sườn đồi dùng tay trái bịt mũi, miệng nam nhân, tay phải cầm dao kề cổ cắt một vòng!

Một loạt động tác gọn gàng, từ đứng dậy đến cắt cổ, gần như chỉ diễn ra trong nháy mắt, mấy tên đi cùng cũng phải âm thầm gật đầu.

Nhưng nhược điểm duy nhất là âm thanh phát ra không được đúng lắm. Thời điểm ánh mắt hắn trở nên hung ác, lén lút cầm đao tấn công Dư Long, một tay bịt mũi miệng, tay còn lại kéo đao cắt cổ xong liền phát hiện hắn như vừa cầm phải một cây đao cùn cắt vào da trâu vừa dày vừa cứng, hoàn toàn thất thủ không cắt được.

Hắn còn cho rằng Dư Long đang đeo đồ gì đó để bảo vệ cổ nên phản ứng lại rất nhanh dùng sức vung đao chém vào đầu một lần nữa!

Lần này hắn chắc chắn đã nhằm vào da thịt mà chém, nhưng vẫn không trúng. Thấy vậy, đáy mắt hắn không khỏi lộ ra vẻ hoảng sợ và mờ mịt:

“ Này?!”

Cánh tay sắt của Dư Long đã cảm nhận được có nguy hiểm ngay lúc tên mã tặc nhảy ra vung dao lên, sở dĩ hắn không giơ tay chặn lại ngay tức khắc là vì một khi nước đã bắt đầu xả ra thì khó mà kìm lại được, những nam nhân đồng cảnh ngộ đều sẽ hiểu.

Dư Long là chuẩn mực cho sự khổ luyện của tông sư ngoại công, hai cánh tay hắn cứng rắn đến mức Dạ Kinh Đường lần đầu dùng Cuồng Đao bát thức mà chỉ chém rách được một chút da thịt trên tay hắn, đương nhiên đối với những người tập võ chưa tới tông sư thì hắn là bất khả xâm phạm.

Mặc dù lực phòng hộ của các bộ phận khác trên người còn lâu mới biến thái như cánh tay được, nhưng cổ là mệnh môn quan trọng, Dư Long làm sao có thể không rèn luyện cổ chứ. Đừng nói chỉ bị cắt cổ bình thường, nếu có người sử dụng Đại đao từ phía trước chém chưa chắc gây ra tổn thương gì cho hắn. Đối phương rõ ràng không phải cao thủ tông sư vậy nên Dư Long tự nhiên lựa chọn đi tiểu trước.

Thấy sau khi tên mã phỉ sửng sốt một chút xong lại muốn kiên trì rút dao lần nữa và lại không thành, Dư Long lắc hông, quay đầu lại nhìn tên mã tặc ở phía sau với ánh mắt hơi khó hiểu, phỏng chừng có ý là: Nửa đêm nửa hôm lại chạy tới cửa cắt yết hầu của Hắc Bạch Vô Thường. Tên cầm đao không biết có phải mình suy nghĩ nhiều rồi không, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt kia của đối phương, tâm thế của hắn gần như sụp đổ, trong lòng thầm nghĩ không ổn.

Cùng lúc đó, ba người đang trốn trên gò đất chứng kiến cảnh tượng kỳ quái trước mắt cũng bị bối rối trong giây lát.

Hồ Diên Kính dù sao đi nữa cũng là cao thủ hàng đầu ở Lương Châu, hắn lập tức nhận ra vị hảo hán mạnh mẽ này chắc chắn không phải là thành viên tiêu cục, mà là một bậc tông sư khổ luyện ngoại công!

Hắn vốn muốn dồn sức xông ra chém người nam tử kia một đao nhưng còn chưa kịp ra tay thì đã nhìn thấy một cảnh tượng không thể tưởng tượng được.

Chỉ thấy sau khi có tiếng động lạ phát ra, những bóng người trong doanh trại cách đó nửa dặm đồng thời thi triển thần thông như “ Bát Tiên Qúa Hải” vậy, có mấy đạo thân ảnh dùng tốc độ đáng sợ đang lao về phía bọn họ.

“ Vèo~”

Thị lực của Hồ Diên Kính không tệ, chỉ đưa mắt nhìn sơ qua một chút đã thấy bốn năm cao thủ khinh công cấp bậc tông sư, hắn không rùng mình hoảng sợ, biết bản thân đã vô tình đá phải mỏ quặng sắt, không do dự quay người chạy về phía hoang mạc.

“ Đứng lại!”

Xạo xạc, xạo xạc – thình thịch, thình thịch...

Vùng hoang nguyên vốn luôn tĩnh mịch, bỗng nhiên trong phút chốc xung quanh bốn phía trở nên ồn ào.

Bình Luận (0)
Comment