Chương 777. Đưa Phạm Cô Nương Về
Vài ngày trước Tuyền Cơ Chân Nhân tới đây, thấy tiêu cục lại bị rao bán, đành tự móc tiền túi ra mua, mấy ngày nay vẫn đang dọn dẹp, kể cả nơi hẻo lánh cũng lau rất sạch sẽ.
Dạ Kinh Đường đi vào hậu viện, thấy được cửa phòng chính còn đóng, trong phòng sáng đèn, có thể nhìn thấy hình giấy dán trên cửa sổ.
"Những ngày này mệt chết bản cung, cảm giác toàn thân đều là mùi mồ hôi..."
"Cũng giống nhau thôi."
Dạ Kinh Đường chỉ quét mắt, đã nhìn thấy Thái Hậu Nương Nương và Ly Nhân, còn có cái bóng tròn có giọt nước rung động, nhìn kích thước hình như là Thái Hậu Nương Nương...
? !
Dạ Kinh Đường một chân vừa bước vào cửa, đã vội vàng lui ra ngoài, dời ánh mắt đi nhìn về nơi khác.
Tuyền Cơ Chân Nhân quét mắt trêu ghẹo:
"Còn chưa nhìn thấy, ngươi tránh cái gì? Có tật giật mình à?"
"Suỵt! Có tật giật mình cái gì..."
Dạ Kinh Đường ngừng lời nói, xoay người đi tới Đông Sương phòng bên cạnh.
Đông Sương phòng trước kia là nơi ở của Dạ Kinh Đường, bên trong có tủ quần áo, bàn đọc sách và tấm đệm trải giường, bài trí giống ở ngõ Song Quế.
Gian phòng không có gì khác với khi hắn rời đi.
Lúc này trên bàn đặt một chiếc đèn, Phạm Thanh Hòa đợi ở trong đó, thay ra hồng sa trên người, chỉ mặc váy kim hoàng sắc bên trong, đứng trước cửa sổ cúi người trải đệm chăn.
Từ khi Phạm Thanh Hòa đến kinh thành, phong cách ăn mặc là nữ tử dị vực, váy hoa lệ rộng rãi, lúc này thay đi sa y, mới có thể nhìn rõ -- tư thái cao gầy, tỉ lệ mông eo so với nữ tử Trung Nguyên còn khoa trương hơn chút, nhưng không mất đường cong gợi cảm, mà vạt áo vẫn luôn không nhỏ, trước kia khi Tuyền Cơ Chân Nhân sờ ngực chấm mút cũng đã cảm giác ra.
Mà đặc biệt nhất là cách ăn mặc của Phạm Thanh Hòa, tóc đen như mực dài bện một chút rồi quấn lên,tóc dài còn lại buông xõa sau lưng, nhìn có chút dã tính, làn da cực trắng, ngũ quan rất đầy đặn, lần đầu nhìn thì không cho người ta cảm giác vũ mị xinh đẹp, nhưng ấn tượng tuyệt đối khắc sâu, thuộc loại người đã gặp qua là không quên được, là nữ tử càng nhìn càng có hương vị.
Dạ Kinh Đường phát hiện phòng mình bị chiếm đoạt, định đi Tây Sương phòng, nhưng Lục tiên tử bên cạnh, có thể là rảnh rỗi nhàm chán, phát hiện Phạm Thanh Hòa quay lưng về phía cửa, nhanh chóng vượt lên như là tay ăn chơi, đưa tay vỗ lên cặp mông.
Ba ~
Thanh âm rất vang, có thể nghe ra cảm giác trĩu nặng.
Phạm Thanh Hòa biết hai người trở về, nhưng hoàn toàn không ngờ tới yêu nữ này sẽ ở trước mặt nam nhân đánh lén nàng nên không đề phòng, bỗng nhiên xoay người lại, lông mày dựng đứng:
"Họ Lục, ngươi thiếu đòn đúng không?"
Mà Dạ Kinh Đường cũng không nhìn được, ít có khi dạy dỗ Thủy Thủy một câu:
"Cô làm cái gì vậy? Phạm cô nương là khách, ngươi chú ý chút."
Tuyền Cơ Chân Nhân ngồi xuống giường đã trải chăn, hai tay chống ra sau, chân trái gác trên đùi phải, hơi nghiêng đầu:
"Nữ nhân cãi nhau, có phần cho ngươi chen miệng?"
Phạm Thanh Hòa phản lại: "Ai có thời gian rảnh rỗi cãi nhau với ngươi? An nguy Thái hậu chưa rõ, trước mắt hẳn là phải tranh thủ thời gian tìm ra thuốc giải Tù Long Chướng. Tiếp đó chuẩn bị thế nào? Chúng ta không lẽ cứ ở đây chờ."
Dạ Kinh Đường thấy vậy thì đi vào trong phòng, lấy ghế để Phạm Thanh Hòa ngồi xuống:
"Rời khỏi kinh thành khá gấp, nhân lực đã chuẩn bị phải trễ mấy ngày mới có thể đến đủ, tính toán thời gian ước chừng cũng sắp tới."
Phạm Thanh Hòa ngồi xuống ghế, suy nghĩ một chút mới nói:
"Tình hình của Thái Hậu Nương Nương bây giờ ổn định, nhưng chúng ta cũng không thể lười biếng như vậy. Nơi này cách biên quan chỉ mấy chục dặm, sau khi xuất phát thì chạy nhanh một chút, không tốn bao nhiêu thời gian là có thể chạy tới Lang Hiên Cổ Thành. Chỉ cần đi tới đó là ta có thể liên lạc với tộc nhân, bắt đầu điều tra manh mối Độc Sư.
Sắp xếp thích hợp nhất bây giờ là ta sẽ về trước, đi xác nhận. Nếu đều chờ ở đây đến khi đủ người mới đi, sau đó mới bắt đầu tra manh mối của Độc Sư, cũng phải trì hoãn mất nửa tháng.”
Đường đi nguy hiểm, dẫn theo đội xe cũng quả thực không nhanh hơn được, lúc đầu Dạ Kinh Đường dự định, coi nơi này như trạm trung chuyển, đi ra ngoài thăm dò tình hình trước, lại mang theo Thái Hậu Nương Nương trực tiếp xuất phát đi chữa bệnh, lập tức gật đầu nói:
"Ta cũng tính toán như vậy. Ngày mai trước tiên ta đưa Phạm cô nương trở về, sắp xếp xong mọi chuyện trước. Các ngươi thì ở Hồng Hà Trấn chờ hai ngày, nếu mấy người Ngưng Nhi đến mà ta còn chưa trở lại, thì lập tức xuất phát, đến lúc đó tụ họp trên đường.”
Phạm Thanh Hòa vốn muốn về trước một mình, nghe thấy Dạ Kinh Đường muốn đưa nàng đi, trong lòng dĩ nhiên vui vẻ, dù sao thì mục đích nàng đi kinh thành chính là vì gặp Dạ Kinh Đường, mời người về chư bộ Tây Hải để lão tộc nhân xác nhận có phải có liên quan với Tây Bắc vương đình hay không, Dạ Kinh Đường chịu đi một mình cùng nàng vậy còn gì tốt hơn.
Nhưng Phạm Thanh Hòa còn chưa kịp đồng ý, đã nghe yêu nữ bên cạnh nói: "Một mình ngươi xuất phát, lỡ như bị mấy nữ nhân mưu đồ bất chính tính kế thì làm sao bây giờ? Ta cùng đi với ngươi, đi nhanh về nhanh trên đường cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau. Sẽ để Thanh Hòa hỗ trợ bố trí một đống cơ quan cạm bẫy ở đây, cùng với nhiều người bọn Mạnh Giảo canh giữ, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."