Chương 784. Thiên Lang Vương
Sắc mặt Phạm Thanh Hòa tối sầm, ý trong ánh mắt là —— không nhìn ra yêu nữ ngươi còn là kẻ phạm tội, mười năm trước đã có ý đồ xấu với Đông Minh Bộ ta.
Tuyền Cơ Chân Nhân tâm trí khá mạnh, đối diện với ánh mắt khác thường của đám người, không chút đỏ mặt xấu hổ, chỉ mỉm cười đáp lại: "Năm đó cần dùng gấp, chỉ đi qua xem một chút, cũng không có lấy thứ gì. Đã đắc tội rồi, mong rằng phu nhân thứ lỗi."
Phạm Thanh Hòa đã lĩnh giáo qua da mặt dày của yêu nữ này, bó tay hết cách, cũng không muốn tốn nhiều miệng lưỡi với những chuyện cũ năm xưa này, đỡ lão bà bà đến chủ án, sau đó ngồi xuống, giới thiệu với Dạ Kinh Đường: "Các bộ lạc Tây Hải thường thông gia với nhau, hơn sáu mươi năm trước Quế bà bà gả cho công chủ Đông Minh Bộ, phụ thân chính là Thiên Lang Vương đời thứ hai."
"À... thất kính."
Dạ Kinh Đường nghe vậy cũng có chút bất ngờ, chắp tay thi lễ một cái, cũng âm thầm dò xét tướng mạo của Quế bà bà, chỉ tiếc tuổi tác hơi lớn, hoàn toàn không nhìn ra cái gì.
Quế bà bà ngồi xuống chủ án, đặt quải trượng nằm ngang trên gối, quan sát Dạ Kinh Đường: "Ngươi họ Dạ, lại có thể dùng Thiên Lang Châu, tám chín phần chính là hậu nhân Trì Bộ ta. Có điều khi ta gả đi tuổi vẫn còn nhỏ, vị Thiên Lang Vương cuối cùng kế vị, Tây Bắc Vương Đình đã sắp tan rã, tự thân cũng khó bảo vệ, tìm cách duy trì bộ tộc khắp nơi, khi còn nhỏ ta chỉ gặp qua một lần, không thể xác định ngươi là dòng chính hay là chi thứ."
Thật ra Dạ Kinh Đường cũng không để ý chuyện mình đến từ nơi nào, nhưng mà hiểu được cũng không phải chuyện xấu, dò hỏi: "Năm đó Trì Bộ sụp đổ như thế nào? Bên ngoài chỉ nói Tây Bắc Vương Đình xưng thần với Bắc Lương, sau đó quân phản loạn bị tiêu diệt, không để lại nhiều tư liệu lịch sử."
Quế bà bà hơi trầm mặc một lát rồi lắc đầu thở dài, nói ra quá khứ: "Chuyện cũ năm xưa phải kể từ hơn một trăm năm trước, Dạ Trì Bộ chỉ là bộ tộc nhỏ lang bạt nơi chân trời góc biển, trong tộc chỉ có mấy ngàn người, bị đại bộ phận xa lánh. Sau đó có một tộc nhân chạy tới Đông Minh Bộ học nghệ, tinh thông dược lý, khi Tuyết Hồ Hoa nở, may mắn lấy được hai cân Tuyết Hồ Hoa, sau đó chạy về trong tộc nghiên cứu ra Thiên Lang Châu."
"Lúc ấy tộc trưởng võ nghệ vốn cao cường, thông qua Thiên Lang Châu tôi gân rèn cốt, trực tiếp thành đại tông sư, dùng mười mấy năm phát triển Trì Bộ lớn mạnh, kết minh với tứ đại bộ lạc, gây dựng Tây Bắc Vương Đình một lần nữa, đỉnh cao là lúc thủ hạ dưới trướng có ba vạn Thiên Lang kỵ, có thể ép hai triều Nam Bắc ngưng chiến và ứng phó với đàn áp tới từ Tây Bắc."
"Nhưng đáng tiếc là Tây Bắc Vương Đình truyền đến đời phụ vương ta thì quá liều lĩnh, thừa dịp thế cục Đại Yên vào những năm cuối vô cùng hỗn loạn, kết minh với Bắc Lương, muốn thống trị thiên hạ Nam Triều."
"Bắc Lương tâm cơ rất sâu, biết nuốt không nổi Nam Triều, sau khi phụ vương xuất binh, trực tiếp bội ước, quay đầu đánh tới Tây Hải chư bộ, hậu phương tổn thất nghiêm trọng, đại bộ phận bị tiêu diệt, mấy chục năm tích lũy mất trắng, khiến cho Tây Bắc Vương Đình không còn địa vị ngang hàng với hai triều Nam Bắc."
Quế bà bà nói đến đây, lại hít một hơi, nhìn về phía đám người đang ngồi: "Nếu chỉ có thế thì Tây Bắc Vương Đình còn có thể cố thủ kéo dài hơi tàn. Nhưng Bắc Lương rất nham hiểm, phái nhiều cao thủ xâm nhập hậu phương, giết gần hết dược sư Trì Bộ, các phương thuốc và Thiên Lang Châu chuẩn bị cho Thiên Lang Vương kế nhiệm đều bị triều đình Bắc Lương cướp đi."
"Người Bắc Lương không dùng được Thiên Lang Châu, coi đó là vật áp chế, muốn phụ vương ta xưng thần quy hàng, phụ vương ta không đồng ý, nhưng tuổi tác người đã cao, bị ám thương do đánh trận, không bao lâu thì bệnh qua đời. Thiên Lang Vương cuối cùng kế vị, không có Thiên Lang Châu tôi gân rèn thể, quốc lực của Tây Bắc Vương Đình cũng không lớn bằng lúc trước, thù trong giặc ngoài, chỉ có thể xưng thần quy thuận Bắc Lương để đổi lấy thái bình nhất thời."
"Đại khái hơn ba mươi năm trước, Bắc Lương hoàn toàn trở mặt, loan tin Thiên Lang Vương cuối cùng mưu phản, phái đại quân đánh vào Tây Hải chư bộ lần nữa, Thiên Lang Vương cuối cùng cầu viện binh Nam Triều không có kết quả, chỉ có thể tập hợp binh mã còn lại, đập nồi dìm thuyền đánh cược một lần ở ven hồ Thiên Lang."
"Nhưng lúc đó Tây Hải chư bộ lòng người tan rã, vừa bắt đầu đánh thì các bộ nên bỏ chạy đã bỏ chạy, nên hàng đã hàng, Thiên Lang Vương cuối cùng chỉ có thể dẫn theo binh lính thân cận trong tộc rút lui, sau đó nghe nói bị Tả Hiền Vương Lý Giản đuổi kịp, hơn ngàn tộc nhân cản thiên quân vạn mã Bắc Lương, đánh một ngày một đêm, trong tộc không có người nào phản bội chạy trốn cho đến khi toàn tộc bị diệt hết, các bộ lạc Tây Hải cũng không có ai đến tiếp viện."