Chương 785. Đường Phố Hấp Dẫn
Quế bà bà nói đến đoạn này, rõ ràng có chút nóng.
Phạm Thanh Hòa nói: "Năm đó binh mã Bắc Lương đến gần Đông Minh Sơn, nếu như lão Chúc Tông xuất binh tiếp viện gấp, Đông Minh Bộ cũng sẽ như vậy, chỉ có thể tự vệ."
Quế bà bà giơ tay lên: "Thế cục đã định cũng không thể trách ai được. Nhưng năm đó nếu các bộ lạc chịu đồng tâm hợp lực tử chiến đến cùng thì sao đến mức rơi vào kết cục mỗi năm đều phải tiến cống, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm như bây giờ? Đông Minh Bộ đào mười cân dược liệu trong núi, triều đình Bắc Lương dám lấy đi chín cân, thiên tai thì phát chút lương thực cũ rồi thôi, chúng ta còn phải mang ơn..."
Tuyền Cơ Chân Nhân ở bên cạnh nghe được những chuyện này, trong lòng có chút đồng cảm nhưng nếu đổi thành Đại Ngụy cũng như thế, dù sao trên sử sách đã viết rõ, Tây Hải chư bộ tự nhận là truyền thừa chính thống của triều đình Đại Lương, thực chất là muốn thu phục 'Đất đã mất' của hai triều Nam Bắc, chỉ muốn cường thịnh, là ác mộng với hai triều Nam Bắc.
Mà Dạ Kinh Đường nghe được những chuyện này, trong lòng cũng cảm thán, hơi suy tư sau đó hỏi thăm chính sự trước: "Tù Long Chướng cũng là độc dược Trì Bộ nghiên cứu ra năm đó? Bây giờ còn có người nào biết không?"
Quế bà bà nhớ một chút: "Tù Long Chướng được nghiên cứu ra sau Thiên Lang Châu, bởi vì dùng để tiến đánh thảo phạt nên dược sư biết chế tạo thứ này theo quân ra ngoài, tránh rời trận trước khi đánh lén. Nếu như bây giờ còn có người biết điều chế thuốc này thì chỉ có thể là dược sư còn sống sót sau khi Tây Bắc Vương Đình diệt vọng, lưu lạc đến một vài bộ tộc hoặc Bắc Lương. Trong Đông Minh Bộ không có dược sư biết điều chế Tù Long Chướng, muốn tra thì phải dò hỏi bộ tộc khác."
Phạm Thanh Hòa nói: "Dạ công tử yên tâm, ta đã sai người đi điều tra, chỉ cần Tù Long Chướng đến từ Tây Hải chư bộ thì chắc chắn có tin tức, kiên nhẫn chờ hai ngày là được."
Dạ Kinh Đường nghe đến đó thì không hỏi thêm gì nữa, rảnh rỗi tán gẫu vài câu, sau khi ăn xong thì theo Tuyền Cơ Chân Nhân đứng dậy rời khỏi đại trướng.
Sau khi Dạ Kinh Đường rời khỏi, Phạm Thanh Hòa mới khẽ nhíu mày, quay đầu dò hỏi: "Quế bà bà, bà không thể xác định Dạ Kinh Đường có phải nhi tử của Thiên Lang Vương hay không sao?"
Quế bà bà khẽ thở dài: "Có thể sử dụng Thiên Lang Châu chỉ có thể là tộc nhân Trì Bộ, cường giả của Trì Bộ ta chính là vua, là chi thứ hay dòng chính không có gì khác biệt.”
"Nhưng mà cho dù Dạ Kinh Đường là hậu nhân Trì Bộ ta, thuở nhỏ lớn lên ở Đại Ngụy, thực chất chính là người của Đại Ngụy, bây giờ ngươi kéo hắn ra ngoài, để tộc trưởng các bộ cúi đầu xưng thần nhận hắn làm Thiên Lang Vương, các bộ dựa vào đâu phục hắn? Hơn nữa hắn làm Thiên Lang Vương, quay đầu dẫn theo binh mã gia nhập dưới trướng Đại Ngụy thì phải làm sao?"
Phạm Thanh Hòa nghe nói như vậy, nghĩ ngợi, cảm thấy cũng đúng —— đa số bộ tộc Tây Hải không ai phục ai, muốn làm người dẫn đầu thì huyết mạch chỉ là cái cớ, mấu chốt nhất vẫn là bản lĩnh để cho người ta thần phục, hơn nữa Tây Hải chư bộ muốn độc lập, Dạ Kinh Đường lại là sủng thần của Nữ Đế Đại Ngụy, hơn nữa còn trung thành tuyệt đối, nếu như để cho hắn làm Thiên Lang Vương, hắn thân ở Tây Hải nhưng lòng ở Ngụy quốc, dồn hết tâm sức dâng đại lễ cho Nữ Đế làm sính lễ, như thế không phải nàng mất cả chì lẫn chài sao.
"Vậy làm thế nào bây giờ?"
"Nói chuyện với các đại bộ lạc trước, để hắn tiếp xúc với các bộ một chút, xem cách đối nhân xử thế, năng lực của hắn thế nào, có dã tâm thống nhất thiên hạ hay không. Nếu như không có năng lực cũng không quyết đoán, chọn hắn làm vạn bộ chi chủ, tổ kiến vương đình chỉ mang tới kiếp nạn cho các bộ thôi."
Phạm Thanh Hòa khẽ gật đầu.
"Thịt bướu lạc đà bán trên đường, đi ngang qua mau đến xem, béo mà không ngán..."
Lang Hiên Thành ở vùng khô hạn, dù đã đến mùa thu nhưng ban ngày nắng chiếu xuống vẫn rất nóng, vì thế người đến đây buôn bán đa số hoạt động vào ban đêm, tới gần mười một mười hai giờ đêm nhưng trên đường vẫn chật kín người.
Sau khi ăn cơm ở đại trướng Đông Minh Bộ xong, Dạ Kinh Đường lần đầu tới quan ngoại nên cũng không trực tiếp về trướng bồng nghỉ ngơi mà theo Tuyền Cơ Chân Nhân và Chim Chim ra dạo chợ đêm.
Thường nói dân coi đồ ăn là trời, gần mười vạn người Lang Hiên Thành tụ tập, chắc chắn không thiếu mỹ thực trên phố, mặc dù khung cảnh khá đơn sơ, thua xa phố trong thành trấn quan nội nhưng các món ăn ngon đúng là khiến cho người ta hoa mắt.
Không chỉ có mỹ thực của các bộ lạc Tây Hải mà còn có cả các loại đặc sản của Đại Ngụy, Bắc Lương, thậm chí còn chứng kiến một nhà bán côn trùng nướng, không riêng Dạ Kinh Đường, ngay cả Chim Chim cũng gật đầu thèm ăn.