Chương 788. Có Lồng Nào Chứa Được Nó Không??
Dạ Kinh Đường dừng chân trước gian hàng, cầm nó lên quan sát một lúc, lại nhìn sắc trời, trong mắt có chút kinh ngạc:
"Thứ này có thể di chuyển liên tục sao?"
Người ngồi trong quầy hàng là một thương nhân trung niên nhìn hơi gian trá, trong tay đong đưa văn phiến từ Đại Ngụy Giang Châu lưu truyền tới, đắc ý nói: "Bên trong có cơ quan, đeo trên người đi lại thì sẽ không ngừng, chỉ cần đừng quăng lung tung thì có thể dùng đến lúc tiễn ngươi ‘ra đi’."
"Thứ này là ai làm ra?"
"Vật này do một trong tứ thánh Trọng Tôn Cẩm tự tay nghiên cứu chế tạo ra, cao đồ trong môn chế tạo, phía dưới có khắc tên thợ rèn, không thể giả được. Bởi vì là tác phẩm chế ra trong lúc nhàn rỗi vui đùa, trên đời không có mấy cái. Nếu huynh đệ có hứng thú, ta bán giá hời cho ngươi, một trăm lạng bạc ròng, sau này xảy ra vấn đề có thể tới Yên Kinh Vạn Bảo Lâu, giúp ngươi tìm thợ thủ công sửa chữa miễn phí."
Dạ Kinh Đường cầm đồng hồ, cảm thấy thứ này có tác dụng lớn, mặc dù một trăm lạng bạc ròng không phải số lượng nhỏ nhưng vẫn móc bạc ra mua một cái.
Tuyền Cơ Chân Nhân đợi sau khi rời khỏi quầy hàng mới cầm đồng hồ lên thưởng thức, trêu ghẹo: "Chất liệu làm ra thứ này không hiếm, ở kinh thành Bắc Lương tối đa bán mười lượng bạc, ngươi đúng là tài đại khí thô."
"Thứ đáng tiền không phải chất liệu, là cấu tạo bên trong, ta không ngờ Bắc Lương lại có người nghiên cứu ra cái này."
Dạ Kinh Đường đi được một đoạn thì dò hỏi: "Trọng Tôn Cẩm là một trong tứ thánh Bắc Lương, còn làm ra những thứ này?"
"Nghe đồn Trọng Tôn Cẩm là môn đồ của Mặc gia, chẳng những võ nghệ sâu không lường được, cơ quan thuật còn nhất thế vô song, khi giao thủ với hắn, hoàn toàn không đoán được hắn sẽ móc ra thứ gì. Thứ đơn giản này Phạm Cửu Nương cũng có thể tạo ra được, ta đoán không phải lão nhân gia làm đâu, chỉ là một đồ đệ của Thiên Cơ Môn tùy tiện làm ra thôi."
"Nha..."
Dạ Kinh Đường khẽ gật đầu, vốn muốn cầm bảo bối nhỏ của mình về, kết quả phát hiện Tuyền Cơ Chân Nhân nhìn mấy lần, sau đó nhét đồng hồ vào trong ngực, còn rất lễ phép nói: "Cho ta mượn chơi hai ngày, Dạ công tử sẽ không để ý chứ?"
Dạ Kinh Đường lại không thể đưa tay vào trong ngực Tuyền Cơ Chân Nhân đương nhiên không ngại, chỉ dặn dò: "Cẩn thận một chút, nếu chơi hỏng, ngươi giúp ta đem đến Yên Kinh sửa."
"Biết rồi."
Hai người đi dạo đầu đường, mặc dù Dạ Kinh Đường duy trì phong phạm cao nhân, chỉ bồi Tuyền Cơ Chân Nhân đi dạo, nhưng Lang Hiên Thành có nhiều thứ hấp dẫn nam nhân, đặc biệt là một quầy sách, phía trên lại bán tạp thư bên Bắc Lương, đều là phiên bản hoàn toàn mới chưa từng xem qua.
Dạ Kinh Đường đi ngang qua quầy sách, hai tay nắm lại, không biết dùng bao nhiêu nghị lực mới nhịn được nỗi xúc động muốn mua, chưa cầm lên xem ngay tức khắc.
Cũng may Tuyền Cơ Chân Nhân biết ham muốn nhỏ của Dạ Kinh Đường, lúc này cũng không có quầy rầy Dạ Kinh Đường thỏa mãn ham muốn nhỏ của mình, tận lực dẫn theo Chim Chim đi tới một cái quầy hàng bán lồng chim dò xét:
"Lão bản, có lồng lớn nào chứa được nó hay không?"
"Chít chít chít chít? !"
Dạ Kinh Đường nhân cơ hội này đi tới trước cửa hàng sách, chọn lựa mấy quyển nhàn thư thoạt nhìn hành văn không tệ.
Hai người quanh đi quẩn lại giống vậy, đi dạo gần nửa canh giờ mới dạo được một phần nhỏ của Lang Hiên Thành, Chim Chim đi đến đói bụng.
Dạ Kinh Đường thấy thời gian đã trễ, theo Tuyền Cơ Chân Nhân trở về, đầu tiên ăn no ở sạp hàng thịt bướu lạc đà, thỏa mãn chấp niệm nhỏ nhoi của Chim Chim, sau đó mới trở về trướng của Đông Minh Bộ.
Khu vực trung tâm Đông Minh Bộ thuộc địa bàn của bộ tộc lớn, không làm ăn buôn bán nhỏ, sau nửa đêm ít người thì đã ngừng buôn bán, chỉ còn một chút quân sĩ tuần tra xung quanh doanh trại các bộ.
Dạ Kinh Đường được tộc nhân Đông Minh Bộ dẫn vào lều vải nghỉ ngơi, kết quả phát hiện Phạm nữ vương có chút thù dai, hoàn toàn không coi Tuyền Cơ Chân Nhân là khách, lều vải rất hoa lệ nhưng bên trong chỉ có một cái giường lớn, sau đó trải một tấm thảm ở nơi hẻo lánh, xem như nơi ở của nha hoàn.
Tuyền Cơ Chân Nhân đi vào lều vải, nhìn thấy bố trí như thế có chút bất mãn: "Ngươi tốt xấu gì cũng là khách, sao nàng có thể để ngươi ngủ chăn đệm dưới đất, đúng là không có chút lễ đãi khách nào cả."
"Ừm?"