Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 819 - Chương 819 - Hàn Đình

Chương 819 - Hàn Đình
Chương 819 - Hàn Đình

Chương 819. Hàn Đình

Hàn Đình nói đến đây, chống gậy nhìn Dạ Kinh Đường: "Khi ấy đại quân không chiến tự tan, Ngô Vương bị truy sát ở Liêu Nguyên. Hơn ngàn binh mã đơn độc chặn lại thiên quân vạn mã của Bắc Lương. Thấy không thể sống sót quay trở lại, liền để Tam Hoàng Thúc dẫn theo hơn trăm người phá vòng vây mang theo công tử còn ở trong tã ra ngoài."

Kết quả khi đang trên đường chạy đến Hắc Thạch Quan, vẫn bị binh mã của Bắc Lương truy sát đến. Trong cuộc chiến loạn, đội quân bị xô đẩy. Tam Hoàng Thúc dù bị nhiều mũi tên bắn trúng vẫn ôm công tử chạy lên xe ngựa trốn về phía Hắc Thạch Quan. Sau đó đã bặt vô âm tín. Khi ấy toàn bộ binh mã du kỵ đều đi truy đuổi xe ngựa. Ta cũng là người may mắn thoát được một mạng, mới nghe được những chuyện này."

Dạ Kinh Đường khẽ gật đầu. Mặc dù có thể tưởng tượng được sự khốc liệt của năm xưa, nhưng hắn vẫn không có ấn tượng về điều này, chỉ có thể nói: "Ta chỉ nhớ sự việc xảy ra lúc ta hai ba tuổi, thực sự không nhớ những điều này."

"Nhớ hay không nhớ đều không quan trọng. Sau khi công tử ra đời, cơ thể được ngâm trong dung dịch thuốc, thích nghi với dược tính của Thiên Lang Châu. Thuốc do ta phối, trên đời này chỉ có ta mới phối được. Khi ấy do chiến loạn, không có thời gian đi điều tra những việc này. Nhưng ta nhớ rất rõ đã cùng công tử lúc còn nhỏ ngâm trong bồn nước thuốc này. Ngươi có thể sử dụng Thiên Lang Châu, chắc chắn là công tử đã mất tích năm xưa."

Hàn Đình nói đến đây, lại tò mò nhìn Dạ Kinh Đường: "Nhưng ta lại tò mò, Thiên Lang Châu công tử từ đâu mà có?"

Dạ Kinh Đường nghĩ một lát nói: "Chỉ trùng hợp thôi. Trước kia ở Vân Châu Thiết Phật Lĩnh, gặp một con địa xà tên là Trình Thế Lộc. Dùng Thiên Lang Châu làm vũ khí ẩn giấu để hãm hại ta. Sau đó công lực cũng từ lúc đó mà bùng nổ. Lại nghe qua tin tức Tưởng Bang Chủ có thể ẩn giấu Kim Lân Đồ."

Tưởng Trát Hổ ban đầu luôn nghe ở bên cạnh, chờ đến chỗ này mới mở miệng nói: "Cha của Trình Thế Lộc vốn là thống lĩnh cấm quân ở Yến Kinh. Dám biển thủ tự ý trộm đi Thiên Lang Châu cùng Kim Lân Đồ cướp được từ Túc Trì Bộ. Ta nhận được mệnh lệnh của nhạc phụ đại nhân, cũng âm thầm điều tra những sự việc này trong bóng tối. Năm xưa tình cờ tìm thấy người này, đã lấy được Kim Lân Đồ."

Hàn Đình trước đây là quốc sư của Vương đình Tây Bắc, rất am hiểu về những bí văn trước mắt, tiếp lời: "Kim Lân Đồ là trước năm Giáp Tý Đại Yến vong quốc, lão Thiên Lang Vương đơn thương độc mã đi đến thành Vân An để cướp về, chỉ tiếc rằng vừa đưa được về liền bị Bắc Lương cướp đi làm quà mừng hỷ, còn vì thế mà mất đi tín vật của hiệp ước liên minh Ngũ Đại Bộ Tộc. Ài, chỉ có thể nói vận mệnh đã an bài như vậy, ông trời cũng thật biết trêu người...."

Dạ Kinh Đường nghe một hồi, từ từ hiểu rõ được các nguyên nhân và kết quả từ khi sinh ra cho đến nay. Hắn nghĩ một lát nói: "Dù ta không nhớ được chuyện khi còn nhỏ, cũng chưa từng gặp mặt cha mẹ, nhưng năm xưa Túc Trì Bộ đã đưa ta đến nơi an toàn bằng mọi giá. Ân huệ này ta sẽ ghi nhớ, sau này cũng sẽ báo đáp. Còn về việc khôi phục Vương đình Tây Bắc…."

Hàn Đình nghe đến đây, phất tay: "Di nguyện của Thiên Lang Vương khi xưa lúc gửi công tử đi là để công tử làm một người bình thường, lấy vợ sinh con sống qua ngày như một người bình thường, không nên nghĩ đến trả thù hay khôi phục Vương đình."

"Ta và Túc Trì Bộ trước khi đến đây, hai triều Nam Bắc cũng coi các chư bộ Tây Hải là một đám hỗn tạp. Còn ta và Túc Trì Bộ sau đó, không ai không biết chư bộ Tây Hải có thể chiến đấu rất giỏi, toàn tộc đều là một đoàn hổ sói."

"Bản thân ta và Túc Trì Bộ chỉ là một nhóm những kẻ vô danh tiểu tốt không đáng chú ý ở vùng xa xôi này. Làm được như vậy là đã thỏa mãn tâm nguyện rồi. Vương đình chia rồi hợp là chuyện thường. Sao phải vì vinh quang tổ tiên cùng một đám không biết biết ân nghĩa như Bạch Nhãn Lang lại đi chôn vùi sinh mạng con cháu còn sót lại duy nhất chứ."

Phạm Thanh Hoà nghe đến đây, tự nhiên không dám tán thành, ngồi thẳng một chút: "Chư bộ Tây Hải cũng không hoàn toàn đều là Bạch Nhãn Lang. Năm xưa cũng có không ít bộ tộc ủng hộ Vương đình cho đến phút cuối cùng. Hiện nay những bộ tộc này rơi vào cảnh khó khăn bần cùng. Dạ Kinh Đường là hậu duệ của hoàng tộc, sao có thể không đếm xỉa đến…."

Dạ Kinh Đường cảm thấy đề tài này đi hơi xa, nhẹ nhàng xua tay đáp: "Những điều này sau hẵng nói. Lần này ta đến đây là để tìm thuốc giải của Tù Long Chướng, không biết trước đây ở kinh thành có xuất hiện 'Tù Long chướng' không, có phải do Hàn tiên sinh tạo ra không?"

Hàn Đình là quốc sư của Vương đình Tây Bắc nhưng không phải là đạo sĩ, mà là người tiên tri kế thừa từ bộ lạc cổ xưa. Chức vụ tôn giáo, đại tế tư, người đã nghiên cứu ra Thiên Lang Châu hơn một trăm năm trước chính là sư phụ của ông.

Nghe thấy câu hỏi của Dạ Kinh Đường, Hàn Đình lắc đầu nói: "Ta đã ẩn cư ở đây trong những năm qua, để tránh sự truy sát của Bắc Lương cũng không bao giờ ra ngoài. Có việc gì cũng giao cho Trát Hổ đi làm. Tù Long Chướng có thể luyện được, nhưng chưa từng luyện ra cái này."

Bình Luận (0)
Comment