Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 845 - Chương 845 - Lương Châu

Chương 845 - Lương Châu
Chương 845 - Lương Châu

Chương 845. Lương Châu

Mặc dù Dạ Kinh Đường không muốn rời đi, nhưng hai người cũng không thể lang thang trong sa mạc được lâu, có lẽ về kinh sẽ gặp lại nhau, sau khi dặn dò Ngưng Nhi vài câu, hắn chia tay hai người quay trở về Lang Hiên Thành. Phạm Thanh Hòa im suốt dọc đường, mắt thấy sắp đến địa bàn của mình, Bình Thiên Giáo Chủ cũng không đuổi theo, mới không nhịn được hỏi:

"Kinh Đường, ngươi cùng Ngưng Nhi cô nương kia, còn có Bình Thiên Giáo Chủ, ừm..."

Dạ Kinh Đường biết Phạm Thanh Hòa sẽ suy nghĩ lung tung, cười nói: “Có một số việc không tiện tiết lộ, nhưng cũng không bậy bạ như Phạm cô nương nghĩ. Việc này về sau có cơ hội ta sẽ giải thích với Phạm cô nương, trước đó còn mong Phạm cô nương giúp giữ kín bí mật.”

Phạm Thanh Hòa thật sự không thể tưởng tượng được thanh y nữ hiệp kia lợi hại đến mức nào mới bắt được trái tim của hai bát đại khôi, còn để cho hai người cùng chung sống hòa bình không đánh nhau. Nghe Dạ Kinh Đường nói như vậy, nàng tự nhiên cũng không tiện hỏi nhiều.

Tới gần tháng chín thời tiết chuyển lạnh, Vạn Bộ Tập của Lang Hiên thành cũng đến thời điểm phồn hoa nhất, các đoàn lữ hành gần như chặn đường, lúc hoàng hôn hai người tiến vào thành, chờ đến trung tâm thành thì trời đã sắp tối đen.

Dạ Kinh Đường vừa đi tới gần nơi đóng quân của Đông Minh bộ đã nhìn thấy đại mã màu đen của Tam Nương ở bên ngoài chuồng ngựa, trong lòng biết các nàng Ngây Ngốc đến, đáy mắt có thêm vài phần mừng rỡ, mà Chim Chim buồn ngủ lại trực tiếp một đường "chít chít..." bay vào.

Phạm Thanh Hà xoay người xuống ngựa ngoài nơi đóng quân, lập tức có tộc nhân bước nhanh tới, sắc mặt mang theo ba phần lo lắng tức giận:

"Chúc Tông, không ổn rồi, xảy ra chuyện..."

Phạm Thanh Hòa còn đang cân nhắc chuyện Dạ Kinh Đường bị nữ nhân cặn bã làm loạn, nghe vậy tự nhiên nhướng mày:

"Làm ầm cái gì? Nhà kho cháy à?”

"Không, hôm qua có tin tức Chúc Tông mời khách quý giết người của Bạch Tiêu Doanh trên Hoàng Minh Sơn. Các bộ lo sợ Tây Hải bị ảnh hưởng nên đến chất vấn..."

Phạm Thanh Hòa nghe được tin tức là giết người của Bạch Kiêu Doanh mà không phải đánh Tả Hiền Vương, mới đầu còn có chút bất ngờ nhưng sau nghĩ lại thì thấy có lý -Tả Hiền Vương thân là Bắc Lương tứ thánh, bản thân lại là phiên vương quyền cao chức trọng, đích thân ra tay nhổ cỏ tận gốc, kết quả trộm gà không thành mất nắm gạo bị đánh một trận tơi bời, nếu bị tung ra sẽ thành chuyện cười lớn, có thể trực tiếp xuống hạng trở thành "Bắc Lương bán thánh", chắc chắn không dám công khai tuyên bố Tả Hiền Vương bị đánh.

Sau khi nghe bẩm báo xong, Phạm Thanh Hòa bảo tộc nhân lui xuống trước, cùng Dạ Kinh Đường đi về phía đại trướng, suy tư nói:

"Ta vừa mới nhậm chức không lâu, còn chưa từng gặp mặt Tả Hiền Vương, lúc đánh nhau Hoàng Minh Sơn, ta còn mang theo mạng che mặt, Tả Hiền Vương hẳn là không biết ta mới đúng. Hắn biết ngươi là hậu nhân của Trì bộ, còn biết ngươi là khách quý của Đông Minh bộ ta, chắc chắn có người thông báo tin tức cho hắn...”

Dạ Kinh Đường nói về việc này: "Lúc chúng ta đi Hoàng Minh Sơn, hẳn là đã trúng kế. Chuyện này chắc chắn có liên quan đến Câu Trần bộ, không phải cô từng nói Đóa Lan Cốc có thể có manh mối là do Câu Trần đại vương cung cấp sao.”

Trong lòng Phạm Thanh Hòa có phỏng đoán này nhưng do dự một chút, vẫn nói: "Tư Mã Đạc là đồ đệ của lão Thiên Lang Vương, là huynh đệ với cha ruột ngươi..."

Dạ Kinh Đường khẽ nhún vai: “Ta không biết gì về hắn, làm sao hắn có chút cảm tình nào với ta được. Tuy nhiên, lời nói hiện tại vô căn cứ và rất khó đưa ra kết luận. Chuyện này vẫn cần phải điều tra kỹ lưỡng."

Phạm Thanh Hòa gật đầu: "Ta đi bàn bạc với các trưởng lão trong tộc, ngươi chạy mấy ngày rồi, về nghỉ ngơi trước đi.”

Dạ Kinh Đường nhìn thấy cảnh này cũng không nhiều lời, sau khi xuống ngựa đi về phía sau trại, trời vừa tối, Đông Phương Ly Nhân từ xa đến, bởi vì lần đầu tiên xuất quan không tránh khỏi tò mò về phong thổ nhân tình ở nơi đất khách quê người, buổi chiều liền đưa Thái Hậu Nương Nương ra cửa. Tuyền Cơ Chân Nhân đi theo làm hộ vệ, thích nhất là Tiểu Vân Ly đi đâu tự nhiên cũng đi theo phía sau.

Chuyến đi này Bùi Tương Quân mang theo người tới, hộ tống Dạ Kinh Đường là một, còn chuyện chính là đuổi theo phong quan hai triều thông thương, xem có thể phát triển một ít tài lộ ở quan ngoại hay không.

Hồng Hoa lâu có Lương Châu Đường quy mô không lớn, chỉ có mấy hàng ngựa xe, không có cảm giác tồn tại ở Lương Châu giang hồ nhưng lại có sẵn lộ trình làm ăn, hiện tại chỉ cần liên hệ với người có tiền ở quan ngoại là có thể thông qua thương đạo hiện có của Hồng Hoa lâu từ Giang Châu, Trạch Châu vận chuyển tơ lụa và trà ra ngoài, lại mang dược liệu ngựa về...

Bùi Tương Quân đến từ đêm qua, hôm nay cho mấy đường chủ ra ngoài chạy một vòng, lúc này hắn đang ở trong lều thảo luận cùng bọn Tống Trì một số việc làm ăn: “Lương Châu không đi được bằng đường thủy, gấm vóc Giang Châu ngược lại đến đây rất dễ dàng, hộ tống mấy trăm con ngựa trở về cũng dễ dàng, ít nhất cần có một trăm tiêu sư hộ tống, nếu không sẽ bị mọi rợ Lương Châu cướp đi, chi phí quá cao.”

Bình Luận (0)
Comment