Chương 857. Ta Không Cần Hộ Vệ
Sau tấm bình phong truyền đến tiếng bọt nước vang lên rất nhỏ.
Tuyền Cơ Chân Nhân giật giật lông mi, hé môi nói: “Ngươi chớ vào đây.” Nhưng yết hầu giống như bốc hỏa đến mức nói chuyện cũng có chút mơ hồ không rõ.
Dạ Kinh Đường nghe thấy giọng nói này, tâm lạnh một nửa, cũng không lo được quá nhiều, lúc này tiến vào bình phong muốn xem xét tình hình của Tuyền Cơ Chân Nhân.
Nhưng hắn mới vừa tới trước thùng tắm, còn chưa kịp cúi đầu nhìn cẩn thận, chỉ nghe thấy “Soạt --” một tiếng, bọt nước văng khắp nơi.
Một đùi ngọc thon dài vươn ra từ trong thùng tắm, trực tiếp ôm lấy gáy hắn, một lực mạnh mẽ cứng rắn đẩy hắn ngã xuống thành thùng tắm, mặt cũng vùi vào nước tắm, nếu không phải chân hắn đủ vững, đoán chừng có thể trực tiếp bị ấn vào trong thùng tắm.
Toàn thân Tuyền Cơ Chân Nhân nóng bỏng, tay trái ôm ngực, tay phải che khuất nơi khác, đùi phải gác trên vai Dạ Kinh Đường, đè hắn lại để tránh hắn loạn động, có chút căm tức nói:
“Đã nói ngươi chớ vào, ngươi cố ý đúng không?”
Dạ Kinh Đường xém chút nữa đã bị sặc nước, vội vàng ngẩng đầu lên, thấy bắp đùi trên bờ vai nóng bỏng như bàn ủi, trong lòng kinh hãi, đảo mắt nhìn về phía Tuyền Cơ Chân Nhân.
“Cô sao vậy? Bị thương nặng không?”
Tuyền Cơ Chân Nhân là do chơi đầu hổ, biến mình thành bộ dạng này, nhưng khi nhìn Dạ Kinh Đường đầy vẻ ân cần không giống làm bộ, cũng nhẹ nhàng lại:
“Ta không sao, vận công bị đau sốc hông thôi, ta luyện qua Dục Hỏa Đồ, đợi chút nữa sẽ ổn.”
Dạ Kinh Đường lần đầu thấy thân thể người có thể nóng thành dạng này, lập tức đưa tay nắm chặt chân trần trắng nõn trên bờ vai, tay đè tại mắt cá chân xem mạch, vừa xem đã sững sờ -- ngoại trừ khí huyết tràn đầy, khí mạch cơ thể không có bất kỳ dị dạng gì...
Tuyền Cơ Chân Nhân tựa người trong thùng tắm, nâng cao đôi chân dài, bị Dạ Kinh Đường nắm chặt chân thưởng thức, dù là tâm trí cứng cỏi, gương mặt cũng có chút bất thường, nhưng bởi vì sắc mặt đỏ bừng nên cũng nhìn không ra. Chân nàng hơi cong, rút lại:
“Nam nữ thụ thụ bất thân, ngươi vừa bắt nạt Ly Nhân, quay đầu lại đã trêu đùa sư tôn người ta, không sợ Ly Nhân nhìn thấy?”
Dạ Kinh Đường cẩn thận bắt mạch, xác định không có gì đáng ngại, hơi nghi hoặc một chút đảo mắt nhìn về phía Tuyền Cơ Chân Nhân, kết quả nhìn thấy hai cục thịt trắng tinh không sót gì, đùi ngọc tinh tế, cánh tay hiển nhiên cũng che không hết bán cầu nam bắc......
? !
Trong lòng Dạ Kinh Đường thất kinh, vội vàng buông bàn chân ướt nước ra, xoay người sang chỗ khác lau nước tắm trên mặt:
“Ta chỉ sợ cô xảy ra chuyện. Rốt cuộc cô bị làm sao? Lại uống lộn thuốc?”
“Luyện võ công độc môn bị đau sốc hông, đã nói không có gì trở ngại. Ngươi có thể ra ngoài trước được không?”
Dạ Kinh Đường thấy vậy thì xoay người đi ra bên ngoài bình phong, chân thành nói:
“Cần gì cứ việc nói thẳng, đừng cậy mạnh mà cứng rắn kìm nén, Thái Hậu còn chưa khỏe, nếu cô lại xảy ra chuyện, ta có chạy chết cũng không cứu kịp.”
Tuyền Cơ Chân Nhân thấy Dạ Kinh Đường trực tiếp đi ra ngoài, không cảm giác được chút háo sắc nào, đáy lòng thật sự có chút bất ngờ.
Thấy Dạ Kinh Đường không vô lễ, bệnh chống đối lại nổi lên, ngồi ở trong thùng tắm hất tung bọt nước, phát ra tiếng vang tích táp:
“Khiến ngươi bận lòng rồi, ta cũng không phải ngôi sao gây tai họa, những chuyện này tự có chừng mực.”
“...”
Dạ Kinh Đường nghe được tiếng vang hỗn tạp, trong lòng chỉ cảm thấy “Ngươi có chừng mực cái đách”, hắn nghĩ rồi quay người ra ngoài đứng chờ, đảo mắt lại nhìn thấy bên cạnh chăn đệm, trên chiếc bàn nhỏ hắn để sách linh tinh có đặt thêm một chiếc đầu hổ điêu khắc tinh xảo.
Dạ Kinh Đường nhìn hình dạng đã biết tác dụng của thứ này, lập tức đi đến trước mặt, muốn nhấn thử một chút.
Tuyền Cơ Chân Nhân thấy mình trúng chiêu, nhịn lâu khá là khó chịu, sợ Dạ Kinh Đường cũng bị thiệt, vội vàng gọi:
“Đừng đụng lung tung, đây là mua cho Thái hậu.”
“A, có đúng không.”
Dạ Kinh Đường thấy vậy thì hậm hực thu tay lại, vừa cẩn thận dò xét vài lần mới đứng ngoài cửa làm hộ vệ.
Nhưng chỉ một chốc lát sau, lại nhịn không được mà nói:
“Cô tắm rửa thì cứ tắm rửa, vẩy nước làm gì? Cô không thể ngâm mình sao?”
“Ta không cần hộ vệ, ngươi không thích nghe thì đi nơi khác ngủ.”
Đây là chuyện có thích nghe hay không sao?
Dạ Kinh Đường cũng không biết trả lời câu này thế nào, chỉ có thể làm như cái gì cũng không nghe thấy, đứng bên ngoài giữ cửa, để tránh Tuyền Cơ Chân Nhân thật sự xảy ra điều gì ngoài ý muốn.......
Sắc trời vừa hừng sáng, một đội cưỡi ngựa tiến vào Lang Hiên Thành, dẫn đầu chính là đầu lĩnh tình báo Đỗ Đàm Thanh dưới trướng Tả Hiền Vương, theo phía sau là bọn người Tào A Ninh.
So với mấy ngày trước, địa vị của Tào A Ninh có thể nói là sinh ra biến hóa long trời lở đất, dưới sự nâng đỡ của Tả Hiền Vương, rõ ràng có ý tán dương Tào A Ninh, chuyện này cũng khiến cho Đỗ Đàm Thanh không thể hét đến hét đi được nữa, thậm chí cưỡi ngựa đi đường còn sóng vai cùng đi, tránh về sau nếu thời vận không đủ, người mới thượng vị lại bị trả thù.