Chương 858. Mọi Việc Bình Thường
Cho dù tâm tính của Tào A Ninh hơi đen tối, nhưng từ trước đến nay lại trượng nghĩa, đạt được sự tán dương lại không kiêu căng, tận lực đi theo chậm nửa bước, còn khiêm tốn học hỏi:
“Vương gia sắp xếp chúng ta tới điều tra hành tung, cụ thể làm thế nào? Nếu như bị Dạ Kinh Đường phát hiện, mấy người chúng ta sợ là...”
Đỗ Đàm Thanh cưỡi ngựa đi đằng trước, quét mắt nhìn hình dáng Lang Hiên Thành, trả lời:
“Hôm nay Câu Trần đại vương sẽ gây chuyện, bức ép Đông Minh bộ đổi tộc trưởng, đòi hỏi thêm hai thành nhận lỗi với vương phủ nếu Đông Minh bộ không đồng ý. Dạ Kinh Đường là hậu nhân Dạ Trì bộ, hẳn sẽ ra mặt nói chuyện, theo tình báo trước đó chúng ta dò xét được, chờ vương phủ thuê cao thủ đến xử lý..... “
Tào A Ninh chăm chú lắng nghe kế hoạch hành động xong, như có điều suy nghĩ mà khẽ gật đầu, đồng thời liếc mắt đi theo bên cạnh Hứa Thiên Ứng.
Hứa Thiên Ứng vốn là lão đại của đám người Tào A Ninh, nhưng không biết ăn nói, bây giờ lại sắp biến thành tùy tùng, lập tức khẽ gật đầu, sau khi đi theo một đoạn mượn thời cơ tản vào trong thành tìm hiểu tình báo, một mình rời khỏi đội ngũ.....
----
Bên trong trụ sở Đông Minh bộ.
Sáng sớm, ngoài lều lục tục vang lên tiếng người ồn ào.
Trong phòng ngủ, Bùi Tương Quân nằm nghiêng trên gối, đắp chăn mỏng dưới nách, lộ ra cánh tay trắng nõn cùng nửa vầng trăng tròn trước ngực, đôi mắt nhắm chặt vẫn đang ngủ say.
Dạ Kinh Đường nằm sau lưng, tay trái ôm eo, tay phải đặt trên dưa hấu không thể nắm hết.
Mặc dù đã tỉnh, nhưng xúc cảm ấm áp mềm nhũn từ lòng bàn tay truyền đến vẫn có chút không nỡ tỉnh, chỉ nằm ôm Tam Nương,
Cảm nhận được xúc cảm da thịt truyền tới tinh tế tỉ mỉ.
Đêm qua thân thể Tuyền Cơ Chân Nhân không hiểu sao bị nóng hổi, Dạ Kinh Đường ở bên ngoài lều trông hai khắc, thẳng đến khi không có chuyện gì lớn mới yên lòng, thật sự không dám ngủ cùng một phòng với Thủy Thủy tỷ tỷ, cuối cùng hắn vẫn tới chỗ Tam Nương, thành công đánh thức Tam Nương đang ngủ say.
Mặc dù hắn không muốn làm ảnh hưởng Tam Nương nghỉ ngơi, nhưng Tam Nương cũng đã tỉnh dậy, sao có thể không thuận đường thỏa mãn nam nhân nửa đêm về sáng.
Sau đó giày vò nửa canh giờ, tất cả đều là Tam Nương chủ động, không cho phép hắn động đậy nên mệt muốn chết, đến lúc này cũng chưa tỉnh.
Dạ Kinh Đường ở sau lưng chờ đợi thật lâu, đến tận khi bên ngoài Đông Minh bộ vang lên tiếng người đi lại, Tam Nương mới giật giật lông mi rồi giật mình tỉnh lại, ngẩng đầu nhìn màn cửa lều vải, sau đó quay đầu lại nói:
“Trời sáng bảnh rồi, sao huynh không gọi ta một tiếng?”
“Thấy muội chưa tỉnh ngủ. Không sao đâu, muội ngủ tiếp một lát, ta ra ngoài giải quyết được rồi.”
Chuyện của Bùi Tương Quân đều sắp xếp xong xuôi cho các đường chủ, quả thực ban ngày cũng không có chuyện gì làm, thêm nữa hôm qua là nàng chủ động, eo đều lắc mỏi nên không kiên trì nhưng vẫn chống thân thể dậy giúp Dạ Kinh Đường mặc y phục.
Dạ Kinh Đường ngồi bên cạnh, sau khi mặc y phục màu tối, vốn định hôn chào buổi sáng một cái.
Kết quả Tam Nương khá thương hắn, ngồi quỳ chân, nửa người trên trần trụi, trực tiếp ôm đầu hắn, để Dạ Kinh Đường vùi vào lấy tinh thần tỉnh táo, sau đó lại hôn môi hắn rồi mới vỗ vai:
“Được rồi, huynh mau ra đi, ban ngày bên ngoài nhiều người thì đừng đến đây, để cho người ta nghe thấy ta ở chỗ này thì không hay.”
Dạ Kinh Đường sờ sờ gò má, nhếch miệng cười, nhấn Tam Nương nằm xuống đắp kín chăn mỏng mới quay người ra khỏi lều vải.
Trong trụ sở Đông Minh bộ, tộc nhân ít hơn ngày xưa một chút, có lẽ Đông Phương Ly Nhân biết Dạ Kinh Đường đang ngủ ở đâu, cũng không cho người đến quấy rầy, sáng sớm đã đi đến trụ sở Vu Mã bộ, muốn tìm một con ngựa tốt không thua con ngựa tuyệt thế của tỷ tỷ, Tuyền Cơ Chân Nhân làm hộ vệ đi theo.
Sau khi Dạ Kinh Đường rửa mặt, đi đến phòng của Vân Ly tìm Chim Chim, kết quả phát hiện mấy cô nương như hoa như ngọc ở khoảng trống trong lều vải luyện ca múa.
Tiểu Vân Ly cũng ở trong đó, dung mạo vô cùng sáng chói, thậm chí có thể nói là mỹ diễm linh động, diễm áp quần phương, có cảm giác “đuôi lông mày khóe mắt giấu thanh tú, thanh âm nụ cười lộ ôn nhu”, nhưng hết lần này tới lần khác trang phục đầy hào khí giang hồ, xen lẫn trong các cô nương nhiều màu sắc mới mẻ lại rất bắt mắt, dáng vẻ khiêu vũ trái lại không tệ.
Chim Chim thì không phụ sự mong đợi của mọi người, vừa sáng sớm vẫn ngủ như heo, được đặt trên bồ đoàn nghỉ ngơi, không hề có phản ứng gì với sự náo nhiệt bên cạnh.
Sau khi Dạ Kinh Đường liếc nhìn một chút, các cô nương lạ mặt hơi nhiều, hắn đi vào tất nhiên sẽ gây bối rối, đành ở phía xa quan sát thưởng thức, kết quả vừa xem một chút, bên tai khẽ động, nghe được nơi xa truyền đến tiếng nói chuyện:
“Ly Nhân đâu?”
“Mới sáng điện hạ đã đi ra ngoài rồi.”
“Sao ngươi không gọi bản cung?”
“Nương nương vẫn luôn dậy muộn, nô tỳ sợ quấy rầy nương nương nghỉ ngơi...”