Chương 996. Có Phải Cô Ghen Không
Tam Nương và Tú Hà đang ngủ, Mai Viện không còn sáng đèn.
Dạ Kinh Đường tâm loạn như ma, vò đầu đi vào trong phòng, ý nghĩ dạy dỗ Lục tiên tử cũng bị ném ra ngoài ngàn dặm.
Hắn vừa mới đi dọc đường dạo bộ thì phát hiện cửa sổ Đông Sương mở ra, Tuyền Cơ Chân Nhân áo trắng như tuyết nằm nghiêng trên giường trong phòng nhỏ, trên bàn trà bên cạnh còn có mấy bầu rượu, nhìn dáng vẻ là đã uống quá nhiều, ánh mắt mê ly giống như say lại không phải say, bàn tay chống bên mặt đang nhìn chằm chằm hắn, không cần nói cũng hiểu.
Nếu như sớm một chút, Dạ Kinh Đường nhìn thấy cảnh tượng thế này chắc chắn sẽ đi vào tâm sự một chút.
Nhưng hôm nay thực sự có chút tà môn.
Dạ Kinh Đường tâm loạn như ma, cảm thấy hẳn là nên tỉnh táo một chút cho nên chỉ dịu dàng dặn dò: "Sắc trời đã tối, Lục tiên tử nghỉ ngơi sớm một chút, đừng uống quá nhiều, ta về phòng nghỉ trước."
Nói xong, bước nhanh vào nhà chính.
Kẹt kẹt ~
Cùm cụp.
Tuyền Cơ Chân Nhân cảm thấy khó hiểu, nghe tiếng đóng cửa còn hơi ngồi dậy, đưa mắt nhìn ra ngoài vài lần, ý là: Hắc...
Tiểu tử này đổi tính hay sao?
Hay đã học được cách dục cầm cố túng...
Tuyền Cơ Chân Nhân suy nghĩ một lát, cảm thấy Dạ Kinh Đường muốn dục cầm cố túng, muốn dẫn nàng chủ động, đương nhiên nàng sẽ không mắc mưu, lại uống mấy chén sau đó mượn hơi men đọ sức kiên trì với Dạ Kinh Đường, kết quả... một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Đông đông đông.
Sáng sớm hôm sau, tiếng Chuông Cổ quên thuộc trên lầu vang lên khắp các đường phố trong kinh thành.
Đi dạo dọc theo con đường bên bờ sông Nam Tiêu, Dạ Kinh Đường lưng đeo bội đao chạy chầm chậm dọc theo bờ sông, một đêm qua đi, tâm đã bình phục nhưng trong đầu vẫn nghĩ đến chuyện loạn thất bát tao tối hôm trước.
Chiết Vân Ly ăn mặc như tiểu thư khuê các đi bên cạnh, trên người là áo trắng, phía dưới là váy đỏ, trên vai còn khoác áo choàng lông xù nhìn nhã nhặn linh khí bức người, Chim Chim chưa tỉnh ngủ thì bị Bình Nhi ôm vào trong ngực.
Thường nói người đẹp vì lụa, Chiết Vân Ly mặc trang phục mùa đông Tam Nương tặng rất có khí chất thư hương, nếu như quá tùy tiện thì có lỗi với tâm ý của Tam Nương, cho nên bây giờ hai tay nàng đặt ngang hông, bước chân không ngừng dịu dàng nói: "Mới nãy ta đi gọi Phạm di tới cùng dạo phố, kết quả Phạm di trốn trong chăn nói bên ngoài lạnh. Theo ta thấy, Phạm di nghĩ nhiều rồi, từ Tây Bắc xa xôi vạn dặm tới làm đại phu cho Kinh Đường ca ca, kết quả vừa khéo, Kinh Đường ca ca trở về, còn không đến nói một tiếng..."
Dạ Kinh Đường đâu phải không tới chào hỏi?
Đã hôn môi, còn hôn rất lâu, hắn không tiện tới quấy rầy Phạm cô nương, Phạm cô nương cũng đâu thể chạy tới dạo phố với hắn.
Nhưng mà những nguyên nhân này không tiện nói rõ, Dạ Kinh Đường chỉ nói: "Có thể do mới đến không quen khí hậu, lát nữa đi chọn chút đồ trang sức trân châu, muội giúp ta đem tặng, tránh Phạm cô nương cảm thấy chúng ta không quan tâm..."
Chiết Vân Ly đưa ngón tay ngọc ngà sờ lên mái tóc xanh, vẻ mặt oán thán: "Hừ, muội bị bỏ mặc mười ngày nửa tháng không để ý cũng không thấy ca ca ân cần thăm hỏi như vậy, bây giờ muội chỉ nhắc tới Phạm di một câu thì Kinh Đường ca ca lập tức gấp gáp tặng đồ trang sức, sợ Phạm di nhạy cảm..."
Bình Nhi ôm Chim Chim theo phía sau, nghe nói như vậy thì hiếu kỳ nói: "Tiểu thư, có phải cô ghen hay không?"
? ?
Chiết Vân Ly loạng choạng một cái, quay đầu nhìn về phía Bình Nhi, ý trong ánh mắt là ‘Cô cảm thấy thế nào? ! Hôm nay cô không có làm cá xào dấm đâu!’
Dạ Kinh Đường nén cười khiến cho biểu cảm trên mặt có chút vặn vẹo, ho nhẹ vài tiếng, đưa tay hoà giải: "Nói đùa thôi. Đợi chút nữa cũng mua chút đồ trang sức cho hai người, ta trả tiền, muốn gì chọn đó, lén mua, đừng nói cho Lạc nữ hiệp."
Chiết Vân Ly nghe nói như vậy thì lộ ra vẻ mừng rỡ, nhưng Bình Nhi đang nhìn chằm chằm không thể quá trắng trợn, chỉ lén Bình Nhi làm ra vẻ thẹn thùng cúi đầu chậm rãi đi tới.
Dạ Kinh Đường âm thầm lắc đầu, đối với dáng vẻ này của tiểu Vân Ly, trừ có chút không chống đỡ được thì những cái khác đều rất tốt, đương nhiên cũng không nhiều lời.
Ba người ra ngoài để dạo phố du ngoạn, bởi vì Tiểu Vân Ly ở đây, Tuyền Cơ Chân Nhân và Tam Nương cũng không đi theo, dù sao có tiểu cô nương bên cạnh thì không tiện liếc mắt đưa tình với Dạ Kinh Đường.
Thật ra Dạ Kinh Đường muốn gọi Tú Hà đến nhưng trong nhà có nhiều sản nghiệp, hắn và Tam Nương nghỉ ngơi chỉ có thể để Tú Hà xử lý, kêu ra lại khiến cho Tam Nương vừa trở về lại phải vất vả.
Vì thế Dạ Kinh Đường chỉ có thể nhờ Vân Ly mua cho Tú Hà chút trang sức trong lúc dạo phố.
Lúc đầu, ngày đầu tiên sau khi trở về, hắn rảnh rỗi đi dạo đến tối, cho đến trời đã khuya mới trở về trả bài cho Tam Nương.
Bởi vì nhóm sứ thần Bắc Lương sắp đến kinh thành, tốc độ làm việc của triều đình nhanh hơn hắn rất nhiều.