Chương 997. Quần Thần Tranh Cãi
Dạ Kinh Đường đi với Vân Ly, từ cầu Thiên Thủy đi tới cầu Bạch Sư, lúc tìm kiếm lão Kiếm Thánh có ở bờ sông hay không thì một con khoái mã từ cầu Thiên Thủy chạy tới, người ngồi trên đó là tổng bộ Hắc Nha, trên tay còn cầm quan phục của hắn.
Dạ Kinh Đường thấy thế thì đứng trên cầu ra hiệu.
Tổng bộ Hắc Nha phóng ngựa lao vùn vụt tới thấy người thì vội vàng chạy tới, từ xa đã la lên: "Dạ đại nhân, Thánh thượng triệu ngài đến Thái Hoa Điện yết kiến, văn võ bá quan đang đợi, ngài nhanh chóng tới đó đi."
Dạ Kinh Đường nói nghiêm túc thì chỉ có tước vị chứ không có chức quan, không có tư cách vào triều nghị sự, đương nhiên cũng không cần đi Phượng Tê Các chờ Hoàng đế triệu kiến.
Đang đi dạo trên đường cái chợt nghe tin tức này, Dạ Kinh Đường khó tránh khỏi trở tay không kịp, lập tức trưng dụng một cỗ xe ngựa trên đường, vừa đi Tiểu Vân Ly và Bình Nhi vừa thay y phục giúp hắn nhanh chóng tới hoàng thành...
Kiến Võ, 15 tháng 10.
Hôm qua đã họp triều đông chí, theo lý sẽ không lên triều nữa, nhưng mà sáng sớm thiên tử gấp gáp triệu kiến quần thần, vương hầu tướng lĩnh trong Vân An Thành vẫn theo nhau đến Thái Hoa Điện.
Lúc sáng sớm, hội trường bạch ngọc trước điện bị bao phủ một lớp tuyết, võ sĩ mặc Kỳ Lân Khải uy nghiêm đứng hai bên ngự đạo.
Trong đại điện kim bích huy hoàng, văn võ bá quan chia ra trái phải, phía trước nhất là Quốc công vương hầu bình thường hiếm khi gặp, đa số đều tuổi hơn năm mươi và đều được thiên tử ban tọa.
Nữ Đế Đại Ngụy mặc long bào đen đỏ giao nhau, trên đế miện có mười hai sợi ngọc tảo rủ xuống che gương mặt trời sinh mềm mại đáng yêu lại, cũng thu liễm vẻ bất cần đời ngày thường, ngồi nghiêm chỉnh ăn nói có ý tứ nhìn về phía cuối Vân An.
Đông Phương Ly Nhân mặc mãng bào màu bạc, ngồi trước quần thần, khí thế không tục nhưng trong đáy mắt lộ rõ vẻ sốt ruột.
Sáng sớm nàng tới tham dự hội triều, vốn định khẩu chiến quần thần đòi ban thưởng cho Dạ Kinh Đường.
Kết quả lại khéo, nàng chưa kịp nói câu nào, tỷ tỷ lập tức tuyên bố phong Quốc công, thậm chí hấp tấp gọi Dạ Kinh Đường tới nhận sắc phong, ngay cả kim thư và mãng bào cũng đã chuẩn bị xong.
Đông Phương Ly Nhân không tìm được chút khuyết điểm nào với phần thưởng này, nhưng Dạ Kinh Đường không có lên triều, văn võ bá quan cũng không có nhận ra được mấy người, lại không biết quy củ, bây giờ trực tiếp gọi tới, lỡ như xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì phải làm sao bây giờ?
Đông Phương Ly Nhân muốn đề nghị tỷ tỷ dời lại mấy ngày nhưng tỷ tỷ dùng một ánh mắt khiến nàng ngậm miệng, chỉ đành lòng nóng như lửa đốt chờ đợi.
Văn võ bá quan đã thảo luận chuyện phong thưởng rất nhiều lần.
Mặc dù lúc thái bình mà phong Quốc công có chút phá cách, nhưng không phong như thế thì Dạ Kinh Đường hoàn toàn có thể trở về chư bộ Tây Hải, kéo mười mấy vạn Thiên Lang kỵ tụ tập ở biên quan sẵn sàng gây chiến với quân Đại Ngụy, đến lúc đó triều đình phong vương khác họ thì chưa chắc người ta sẽ nhận, cho nên phần thưởng này quần thần cũng không dị nghị gì.
Về phần Nữ Đế hùng hùng hổ hổ như thế, triều thần đang có mặt ở đây chẳng phải kẻ ngu ngốc, cũng nhìn ra được ý đồ —— sứ thần Bắc Lương sắp tới, giả phong Vân Trung Hầu cũng không có tác dụng gì, chức quan Hắc Nha càng không có, nếu như phong Quốc công trước khi bọn họ tới thì chắc chắn định để Dạ Kinh Đường đi tiếp đãi ngoại sứ, nâng cao hình tượng đại quốc.
Dạ Kinh Đường ngoi đầu lên lâu như vậy, triều thần ít nhiều cũng có nghe nói tới tên của hắn, nhưng mà người từng gặp hắn đúng là không được bao nhiêu người, hình tượng trong lòng triều thần là một người võ nghệ kinh thế, tính tình tàn khốc, trung thành tuyệt đối, cương trực công chính, tuyệt đại hãn tướng giết người không chớp mắt.
Có thể một người độc chiến bầy tặc thề sống chết bảo vệ Nữ Đế an toàn ở Ngọc Đàm Sơn Trang, cả đám triều thần không ai hoài nghi độ trung thành của hắn, nhưng Dạ Kinh Đường cũng không thích hợp làm người đón khách.
Dù sao đại quốc phải có khí độ của đại quốc, người đại biểu triều đình ra mặt cũng phải trí dũng song toàn, gặp nguy không loạn mới được, Dạ Kinh Đường làm Diêm Vương Hắc Nha tâm ngoan thủ lạt có lẽ được, nhưng dù sao hắn chưa bao giờ lên triều.
Đa số thần tử lần đầu bước vào Thái Hoa Điện đều sẽ run chân, đi thương lượng với thế tử Bắc Lương uy quyền tương đương như vậy thì áp lực sẽ càng lớn hơn, nói nhầm sẽ mất mặt, thậm chí chỉ là phản ứng chậm chạp cũng sẽ thành quốc nhục.
Quần thần không khuyên can Nữ Đế cho Dạ Kinh Đường một chút thời gian chuẩn bị là muốn xem thử Dạ Kinh Đường đối mặt tình huống đột ngột như thế này có thể chống đỡ được hay không.
Vì muốn tạo áp lực cho Dạ Kinh Đường, Tể tướng đương triều Lý Văn Công cũng chính là người bị Vương Xích Hổ tung tin đồn nhảm trước đây, bị đồn là bị Tể tướng phu nhân cầm sừng đâm vào cúc hoa còn chuyên phái người thúc giục hai ba lần nói văn võ bá quan chỉ chờ một mình hắn, đã không nhịn được.
Cách giải quyết như thế, đổi thành thần tiên tới cũng phải vội vội vàng vàng chạy vào cung ngay, không nói duy trì dáng vẻ, chạy tới nơi giày không có rớt cũng coi như tâm trí vững rồi.