Khôi phục kỳ thi đại học là tin tức tốt, truyền khắp mọi ngóc ngách của tổ quốc, khiến cho biết bao nhiêu người rơi lệ vui mừng.
Nhưng chuyện không có gì là tuyệt đối, đôi khi chuyện tốt với người này nhưng vì một vài nguyên nhân, lại là chuyện không hay ho gì với người khác.
Gả cho Tào doanh trưởng, thuận thuận lợi lợi mà lên làm doanh trưởng phu nhân, thế nhưng khi Từ Lệ Anh nghe được tin khôi phục kỳ thi đại học tin tức thì lại lập tức ngây ngốc cả người.
Khôi phục kỳ thi đại học?
Tại sao lại ngay lúc này khôi phục kỳ thi đại học hả?
Cô ở đại học Dân Binh đọc sách còn không đến một năm thì khôi phục kỳ thi đại học, như vậy người hiện tại học ở đại học Dân Binh như cô thì tính là cái gì?
“Lệ Anh à, em đã là sinh viên, bây giờ kỳ thi đại học cũng đã được khôi phục, chắc mấy năm nữa con trai tôi cũng sẽ tham gia. Em xem ngày thường có lúc nào rảnh rỗi thì có thể thu xếp chút thời gian, bổ túc thêm kiên thức cho thằng bé giúp tôi.”
Tào doanh trưởng nhận được tin tức tốt này thì vui sướng muốn điên rồi.
Khôi phục kỳ thi đại học, vậy có nghĩa là sau này con trai, con gái hắn đều có cơ hội trở thành sinh viên rồi.
Tào gia nhà họ nếu thực sự xuất hiện một sinh viên thì đúng là quang tông diệu tổ, mộ phần bốc khói xanh rồi.
Một trai một gái, dĩ nhiên Tào doanh trưởng sẽ đặt càng nhiều hy vọng lên đứa con trai của mình rồi. Con trai trở thành sinh viên, mới là chuyện may mắn của nhà họ Tào này.
Tào Dân vừa nghe ba cậu nói thì liền không vui mà phản bác: “Con không thi đại học đâu, thi đại học đều là xú lão cửu hết!”
Tào doanh trưởng không khách khí mà ở vỗ một cái tát lên đầu con trai mình: “Mày còn có mặt mũi mắng xú lão cửu, mặt mũi của lão tử đều bị mày vứt cả rồi. Trước kia mày quậy thế nào, ba mặc kệ. Bây giờ tình hình đã khác rồi, mày mà còn không thành thật một chút thì cứ chờ ba xử lý mày đi.”
Một đoạn lịch sử đen kia, Tào doanh trưởng thực sự không hề muốn nhớ lại.
Ai bảo con trai hắn vậy mà lại đi đầu gây sự làm gì, Tào Dân còn tự mình ra tay đánh giáo viên tiểu học của nó, đánh ông ấy đến vỡ cả đầu.
Tuy rằng sau này Tào doanh trưởng đã đem Tào Dân đưa vào đây trông giữ cẩn thân, nhưng cũng không có cách nào thay đổi những chuyện Tào Dân đã làm.
Lúc trước thầy giáo bị Tào Dân đánh vỡ đầu, hiện tại đã trở lại trường học, rất nhanh sẽ trở thành thầy giáo lớp 5 tiểu học của Tào Anh.
Tào doanh trưởng cực kỳ lo lắng, có khi nào vì những chuyện Tào Dân đã làm lúc trước mà thầy giáo sẽ có thái độ khác với con gái hắn không,
“Mày cho rằng thi đại học dễ dàng như vậy à. Bằng cái đầu óc kia cùng với thành tích học tập nát bét lúc trước của mày, ba thấy để mày đi thi đại học cho biết thôi chứ nếu đỗ được đại học thì chả khác gì người si nói mộng. Ba cảnh cáo mày, chuyện mày thi đỗ đại học là chuyện quan trọng nhất của Tào gia bây giờ. Từ hôm nay trở đi, mày phải nghe lời mẹ mày nói đấy. Mẹ bảo mày làm gì thì phải làm cái đó. Mày cứ thử chọc phá mẹ mày đi, xem lão tử có đánh chết mày không!”
Tào Dân ồn ào: “Cô ta không phải mẹ con. Mẹ con đã chết từ lâu rồi, còn cô ta chỉ là vợ bé ba cưới về thôi, là cặn bã của tư tưởng phong kiến. Ba, uổng cho ba là quân nhân, tại sao ba không hưởng ứng lời kêu gọi của Đảng và nhà nước mà lại lấy loại người này vào cửa chứ?”
Ở trong lòng cậu ta, ba chỉ có một người vợ là mẹ cậu ta thôi.
Mẹ cậu ta đã qua đời rồi, phàm là những người tái giá cho ba cậu ta thì đều là vợ bé còn sót lại từ chế độ cũ, là đồ không biết xấu hổ hết.
Làm mẹ kế cho đứa bé chỉ nhỏ hơn mình bảy, tám tuổi, Từ Lệ Anh đã cảm thấy rất tủi thân rồi. Cô là thanh thanh bạch bạch, đường đường chính chính gả cho Tào Nguyên Đức, làm sao mà vào miệng nó lại thành vợ bé được chứ?
Sau khi kết hôn gặp đủ loại chuyện khó chịu, khiến cho cuộc sống của Từ Lệ Anh phải chịu đủ loại áp lực, bây giờ lại nghe Tào Dân mắng mình là vợ bé, Từ Lệ Anh khóc: “Tào Nguyên Đức, tôi từ khi nào trở thành vợ bé của anh? Tôi gả cho anh là Hách chính ủy đứng ra làm mối. Anh nếu không đồng ý sao lúc đó không cự tuyệt Hách chính ủy đi. Tôi cũng đâu phải thật sự không gả được chồng. Tào gia các người đừng có khinh người quá đáng!”
Tào Nguyên Đức đứng giữa hai bên, vừa khó xử vừa bất lực: “Tào Dân còn nhỏ không hiểu chuyện, em là người lớn so đo với nó làm gì. Em với tôi đã lấy giấy chứng hôn hợp pháp, sao em có thể là vợ bé của tôi được? Tào Dân không biêt gì về luật pháp, em cũng theo nó mù mờ hay sao?”
Tuy Từ Lệ Anh tuổi tác quả thực không lớn, kêu một tiếng vợ “bé” thì có thể, nhưng “vợ bé” thì không được.
“Không hiểu chuyện? Nó chỉ nhỏ hơn tôi có vài tuổi thôi. Nó có thể không hiểu chuyện, còn tôi nhất định phải hiểu chuyện ư?”
Đây cũng điều khiến Từ Lệ Anh không cam tâm nhất.
Trước khi lấy chồng, Từ Lệ Anh biết Tào Nguyên Đức có một con trai và một con gái, nhưng lúc ấy cô ta muốn chứng minh với Lâm Kiến Quốc là trừ anh ra, Từ Lệ Anh nếu muốn gả cho doanh trưởng thì không có gì là không thể.
Không cưới được cô là điều tiếc nuối của Lâm Kiến Quốc. Không có Lâm Kiến Quốc, cô vẫn có thể gả được cho một mối khác tốt hơn.
Nhưng chờ đến khi cô thật sự gả cho Tào Nguyên Đức, phải đối mặt với một đứa con trai riêng của chồng cao bằng mình, một đứa con gái riêng lý sự, hay phát cáu, Từ Lệ Anh mới thấy được là những ngày tháng sau khi cô gả cho Tào Nguyên Đức mệt mỏi đến thế nào.