Nữ Phụ Ở Thập Niên 70 ( Dịch Full )

Chương 191 - Chương 191.

Chương 191. - Chương 191. -

Chính là, Lâm Kiến Cường và Triệu Mỹ Hoa đều còn sống cả, trừ phi hai vợ chồng này chủ động giao ba đứa bé cho Lâm Kiến Quốc nuôi, chứ không thì dù Trần Ái Ân có hảo tâm cũng không thể mở miệng yêu cầu được.

Có Triệu Mỹ Hoa ở đây, Trần Ái Ân có đi cũng đều không an tâm chút nào.

Vì thế, Trần Ái Ân đã cho Lâm Đại Bảo một cái hộp. Trong hộp có nhiều nhất chính là tem, là phương tiện để hai người viết thư qua lại.

Lâm Đại Bảo gật gật đầu: “Thím nhỏ, cháu sẽ viết thư cho thím. Thím, thím nhất định phải hồi âm nhé.”

Chờ sau khi Lâm Kiến Quốc một tay đỡ Trần Ái Ân, một tay ôm Dương Dương béo ú đi vào rồi, Lâm Đại Bảo chắc chắn Trần Ái Ân nhìn không thấy mình nữa thì lúc này mới ôm mẹ Lâm khóc: “Bà nội, cháu nhớ thím nhỏ lắm, làm sao bây giờ?”

Mẹ Lâm mỗi tay một đứa, vỗ vỗ Lâm Đại Bảo và Lâm Nhị Bảo: “Không sợ, nhớ thím nhỏ thì viết thư cho thím, về nhà xem ảnh chụp chung của thím nhỏ và các cháu. Tấm ảnh đó cứ để ở nhà bà nội, bà nội giúp các cháu cất kĩ, nhất định sẽ không vứt đi đâu.”

Lâm Đại Bảo dùng tay áo lau lau hai mắt mình một phen: “Vâng, cháu nhớ thím nhỏ thì sẽ xem ảnh chụp. Bà nội, thím nhỏ cho cháu một cái hộp, cháu để ở nhà bà nhé. Bà đừng để mẹ cháu cầm đi đấy.”

Vì đề phòng Triệu Mỹ Hoa, Lâm Đại Bảo chưa từng có ý nghĩ sẽ đem cái hộp kia cầm về nhà.

Lâm Tiểu Muội ôm Tiểu Hoa vẫn đang khóc oa oa, nói: “Yên tâm, có cô ở đây. Mẹ mấy đứa mà dám đoạt, cô sẽ đánh nhau với chị ta luôn!”

Mẹ Lâm: “Tiểu Muội, trước mặt ba đứa nhỏ Đại Bảo mà nói bậy gì đó, bọn nó sẽ tưởng thật đấy.”

Triệu Mỹ Hoa dù không tốt thì cũng là mẹ của ba đứa nhỏ này.

Lâm Tiểu Muội không vui: “Ai bảo chị dâu cả lại quá đáng như vậy, ngay cả giấy báo trúng tuyển đại học của chị dâu mà còn định động tay động chân. Chị dâu thi đại học đã không dễ dàng gì rồi, là đĩnh bụng đi thi đấy. Chị ta quấy rối, làm hại chị dâu thiếu chút nữa không có cách nào đi học đại học. Như vậy là quá ngoan độc!”

Bởi vì bị cô kịp thời ngăn trở nên dù chị ta có ý đồ xấu nhưng lại không phải chịu trừng phạt gì. Trong lòng Lâm Tiểu Muội cực kỳ khó chịu.

Mẹ Lâm sờ sờ đầu Lâm Đại Bảo: “Coi như là vì ba đứa bé Đại Bảo đi, về sau không được nhắc lại việc này nữa.”

Có nhắc tới thì thế nào, cũng không thể cử báo Triệu Mỹ Hoa với đại đội trưởng được?

Triệu Mỹ Hoa mà xảy ra chuyện gì, ba đứa bé Đại Bảo này phải làm sao bây giờ? Có một cái mẹ như vậy, ba đứa bé Đại Bảo không phải là cũng sẽ mất mặt theo à. Mẹ Lâm biết, người bà muốn bảo vệ không phải Triệu Mỹ Hoa mà chính lag ba đứa cháu nội của mình.

“Nhưng con thấy tủi thân thay chị dâu! Chị dâu bị chị dâu cả ăn hiếp như vậy mà chị dâu cả lại vẫn bình an vô sự. Mẹ, mẹ không sợ chị dâu con uất ức, sẽ có ý kiến với mẹ sao? Mẹ chờ xem, anh hai còn mà biết việc này thì sẽ không dễ dàng buông tha chị dâu cả như vậy đâu.”

Mẹ Lâm cười khổ: “Ái Ân là đứa tốt, con bé sẽ thông cảm cho mẹ thôi. Huống chi, Ái Ân cũng rất thương ba đứa Đại Bảo mà.”

Lâm Tiểu Muội vỗ vỗ Tiểu Hoa mông, nói: “Thôi đi, mẹ là bắt nạt chị dâu tốt tính của con.”

Mẹ Lâm: “…”

Lâm Đại Bảo nghe xong nửa ngày cũng hiểu được một chút: “Bà nội, mẹ cháu có phải là lại làm chuyện xấu, bắt nạt thím nhỏ cháu phải không ạ?”

Mẹ Lâm cười có chút miễn cưỡng: “Nhìn thấy không, Ái Ân đối xử tốt với ba đứa chúng nó, Đại Bảo chúng nó cũng biết cả đấy. Sớm muộn gì cũng có một ngày, người chị dâu cả này của con cũng sẽ nhận được bài học xứng đáng thôi.”

Chờ đến lúc ấy, Triệu Mỹ Hoa mới biết hối hận thì cũng muộn rồi!

Lâm Tiểu Muội nhìn về phía Đại Bảo: “Đại Bảo, mẹ cháu định bắt nạt thím nhỏ cháu đấy, cháu định làm gì giờ?”

Lâm Đại Bảo nắm chặt tay, giống như rất tức giận, nhưng nghẹn nửa ngày, cũng chưa cho Lâm Tiểu Muội được một cái đáp án vừa lòng.

Lâm Tiểu Muội: “Mẹ, mẹ xem…”

Chị dâu ngày thường đối ba đứa nhỏ Đại Bảo có tốt hơn nữa thì thế cũng vô dụng thôi, thời điểm mấu chốt, ba đứa chúng nó còn không phải là vẫn thiên vị mẹ ruột hơn ư, trong lòng nào có chỗ cho thím nhỏ như chị dâu!

Mẹ Lâm lại không cảm thấy sự trầm mặc lúc của này Lâm Đại Bảo đối với câu hỏi của Lâm Tiểu Muội là một biểu hiện sai lầm: “Theo mẹ thấy ấy à, con hiện tại còn không hiểu chuyện bằng Đại Bảo đâu. Đại Bảo đã được Ái Ân dạy dỗ rất tốt. Chị dâu cả của con dù có kỳ cục thì cũng là người sinh ra ba anh em chúng nó!”

Tiểu Muội muốn Đại Bảo phải trả lời thế nào? Thằng bé đâu thể nói, mẹ nó bắt nạt Ái Ân thì nó sẽ vì Ái Ân mà liều mạng với mẹ nó được? Đây là điều mà một đứa bé sẽ nói, là thái độ của một đứa bé với mẹ ruột của nó ư?

Nếu Đại Bảo mà thật sự nói ra những lời như vậy, thì mới thật sự là dọa người đấy.

Lâm Tiểu Muội phức tạp mà nhìn thoáng qua Lâm Đại Bảo: “Vâng, ai ở đây cũng có lý cả. Dù sao thì chuyện thư báo trúng tuyển, anh hai con sớm muộn gì cũng sẽ biết thôi. Chị dâu cả về sau đừng có mơ tưởng đến chuyện bắt nạt chị dâu con.”

Lâm Tiểu Muội vẫn luôn thích Trần Ái Ân chứ không hề thích Triệu Mỹ Hoa. Nếu giữa hai người này có xung đột gì thì Lâm Tiểu Muội có thể theo nguyên tắc mà đứng về Trần Ái Ân, bởi vì cô tin tưởng Trần Ái Ân không phải là loại người sẽ làm chuyện hồ đồ. Nếu có xung đột thì người sai tất nhiên là Triệu Mỹ Hoa rồi.

Bình Luận (0)
Comment