Nữ Phụ Ở Thập Niên 70 ( Dịch Full )

Chương 225 - Chương 225.

Chương 225. - Chương 225. -

Hôm sau, Lâm Tiểu Muội cùng Giang Binh gặp mặt. Vừa nhìn thấy Lâm Tiểu Muội, Giang Binh đã cực kỳ kích động: “Tiểu Muội, ấn tượng của chị dâu nhỏ với anh thế nào? Ngày hôm qua hai ta không gặp nhau nhỉ. Anh cũng định đến tìm em, nhưng vì có chị dâu nhỏ ở đó, anh sợ chị ấy hiểu lầm nên không dám đến. Tiểu Muội, em không giận anh chứ?”

Lâm Tiểu Muội có chút không được tự nhiên: “Ấn tượng của chị dâu em với anh không được tốt lắm.”

Giang Binh hơi khựng mặt: “Ấn tượng không tốt? Là do anh có chỗ nào làm không tốt sao? Tiểu Muội, em cứ nói thẳng cho anh biết đi. Vì hạnh phúc đôi ta, mặc kệ là anh có sai hay không, anh đều sẽ sửa hết, cố gắng để lưu lại ấn tượng tốt cho chị dâu của em.”

“Anh rất coi trọng cái nhìn của chị dâu em đối với anh nhỉ, vì sao vậy?”

“Còn vì sao nữa, bởi vì đó là chị dâu em chứ sao. Vì hai ta, anh dĩ nhiên phải để tâm đến ý kiến của chị dâu rồi.”

Lâm Tiểu Muội nhếch nhếch khóe miệng: “Ừ.”

“Ừ?” Giang Binh vội vàng nói, “Tiểu Muội, em đừng có sợ là sẽ đả kích anh, anh chịu được mà, chị dâu không hài lòng với anh chỗ nào? Em cứ nói đi, anh không giận đâu, anh thấy chị dâu có nghi vấn cũng là bình thường thôi. Điều này cho thấy là anh làm vẫn chưa đủ tốt, không đủ để khiến chị dâu tin tưởng anh.”

Lâm Tiểu Muội: “Chị dâu em tuy là sinh viên, nhưng chị ấy cũng là xuất thân từ nông thôn thôi. Lúc trước, khi anh trai em theo đuổi chị dâu, anh ấy đã qua nhà chị dâu em làm không ít việc đâu. Chị dâu cảm thấy anh không đủ cần mẫn, chỉ gánh được chút nước như vậy, hình như hơi lười biếng.”

Giang Binh thật muốn to giọng kêu oan uổng quá, ai cũng có thể nói hắn lười, nhưng người nhà họ Lâm thì không thể!

Ngay cả lu nước nhà mình hắn còn chẳng động tay bao giờ đâu, thế mà lu nước nhà họ Lâm hắn đều đi gánh về mấy lần rồi đó. Lần đầu tiên gánh nước còn làm bả vai hắn bị cọ sưng lên cơ mà, thế mà còn chê hắn lười á?

Giang Binh cảm thấy tủi thân vô cùng: “Tiểu Muội, em không giúp anh giải thích vài câu trước mặt chị dâu sao? Anh lười hay không, em với thím không phải là người rõ nhất sao?”

“Em và mẹ em biết, nhưng chị dâu thì còn chưa thấy qua đâu. Nghe hai mẹ con em kể mà chị ấy còn không tin cơ.”

“Thế phải làm sao bây giờ?” Cũng không thể bởi vì lý do hoang đường như vậy mà chia tách hai người hắn và Tiểu Muội đâu nhỉ?

Lâm Tiểu Muội đối mặt với Giang Binh, nói: “Giang Binh, anh là thật lòng với em sao?”

“Đương nhiên là thật lòng rồi!” Hắn là thật lòng muốn cưới Lâm Tiểu Muội làm vợ đấy chứ.

“Nhà em còn có một miếng đất, cũng không phải rất lớn, nhưng có chút cằn cỗi. Chị dâu em nói, miếng đất đó để không cũng phí, để trồng bông cũng khá tốt.”

Giang Binh đã hiểu ý của Lâm Tiểu Muội: “Tiểu Muội, anh hiểu ý em rồi, em chỉ cần chờ xem anh biểu hiện thôi. Tiểu Muội, vì hạnh phúc của chúng ta, cái gì anh cũng sẽ làm được. Đến lúc đó, em phải đến trước mặt chị dâu nói tốt cho anh đó.”

Trên mặt Lâm Tiểu Muội ý cười cũng không sâu, chỉ là lúc này Giang Binh không nhìn ra: “Anh cứ chăm chỉ mà làm, không cần em nói, chị dâu cũng sẽ biết điểm tốt của anh thôi. Anh định ban ngày tới làm hay vẫn như lần trước, buổi tối mới tới? Thật ra em thấy làm ban ngày cũng tốt, em dẫn chị dâu tới nhìn, nhân tiện đưa đồ ăn nước uống cho anh luôn.”

Giang Binh: “Buổi tối anh tới! Ban ngày anh phải bận rộn chuyện đồng áng trong nhà nữa, phải buổi tối mới rảnh. Tiểu Muội, em không cần đau lòng cho anh đâu, anh có thể làm được mà.”

“Được, chờ sau khi làm xong, anh nói cho em rồi em dẫn chị dâu ra xem.”

“Được, anh sẽ cố gắng làm nhanh cho xong!”

Sau khi nói xong những gì cần nói, Lâm Tiểu Muội liền quay đầu chạy lấy người.

Giang Binh thấy vậy thì định kéo Lâm Tiểu Muội lại: “Tiểu Muội, em cứ thế mà đi à? Hai ta đã hai ngày không gặp rồi, ngồi lại thêm lát nữa đã em. Gần đây hoa trên núi nở đẹp lắm, anh đi hái cho em nhé. Em về cắm hoa trong nước thì hoa đó sẽ giữ được rất lâu.”

Lâm Tiểu Muội từ chối: “Chị dâu em khó lắm mới về nhà được một chuyến, còn cả cháu gái Tiểu Tiểu của em nữa, em phải về nhà tiếp đón bọn họ chứ. Nếu không thì chị dâu lại có thêm ấn tượng không tốt về anh nữa đó. Suy cho cùng quan hệ hai ta vẫn chưa xác định đâu.”

Ánh mắt Giang Binh lóe lên: “Tiểu Muội, em đồng ý cùng anh đi gặp ba mẹ anh chứ? Bọn họ rất muốn gặp em đấy.” Bổ sung nốt khâu gặp mặt cha mẹ là quan hệ giữa hắn và Lâm Tiểu Muội đã có thể xác định rồi.

Lâm Tiểu Muội vẫn cự tuyệt: “Chị dâu cùng Tiểu Tiểu còn đang ở nhà chờ em đấy, nếu không về thì chị dâu sẽ cảm thấy em không hiểu chuyện. Chuyện này về sau lại nói đi.”

Ném ra những lời này xong, Lâm Tiểu Muội nhanh chân chạy mất.

Thấy Lâm Tiểu Muội như vậy, Giang Binh còn nghĩ là Lâm Tiểu Muội sợ Trần Ái Ân.

Trước kia nghe Lâm Tiểu Muội nhắc tới người chị dâu Trần Ái Ân này, tất cả đều là lời hay, Giang Binh còn cho rằng Trần Ái Ân là người dễ nói chuyện nữa chứ. Trải qua chuyện hôm nay, hình tượng của Trần Ái Ân ở trong lòng Giang Binh đã lập tức trở thành một người cực kỳ khó chơi, cực kỳ vô lý rồi.

Cô em chồng tìm đối tượng, chị ta nhiều chuyện làm gì, tự lo chuyện của bản thân và con gái không phải là được rồi à. Hơn nữa, chuyện đúng đắn nhất mà chị ta nên làm bây giờ là phải cố mà đẻ thêm thằng cháu trai cho nhà họ Lâm kìa.

Nhưng người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.

Hắn muốn cưới cô em chồng của người ta, lại muốn làm đứa em rể tốt của chồng người ta, đời này, Giang Binh nào dám nói chuyện như vậy với Trần Ái Ân chứ. Trừ phi có một ngày, Trần Ái Ân và Lâm Kiến Quốc ly hôn, chị ta không còn là vợ của Lâm Kiến Quốc nữa thì may ra.

------

Bình Luận (0)
Comment