Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 1329 - Chương 1329: Võ Sư Hậu Kỳ (1)

Chương 1329: Võ Sư hậu kỳ (1) Chương 1329: Võ Sư hậu kỳ (1)

- Cộc cộc cộc!

Mấy người lên ngựa, Tôn Giang dẫn đầu, bắt đầu chạy nhanh trên quan đạo.

Một canh giờ sau.

Rời khỏi quan đạo, đi vào đường nhỏ.

Khoảng cách đến Vân Vụ sơn mạch càng ngày càng gần, Lạc Thanh Chu nhớ tới chuyện lần trước tru sát ba người Hà Dương.

Lúc ấy nếu không có Nam Cung quận chúa chủ động giúp hắn cõng nồi, đoán chừng chuyện không có khả năng đơn giản trôi qua như vậy.

Lại liên tưởng đến đoạn thời gian gần đây, Nam Cung quận chúa trợ giúp Tần gia, giúp hắn nghe ngóng các loại tin tức, trong lòng của hắn càng ngày càng mâu thuẫn.

Lại một canh giờ trôi qua.

Mấy người xuyên qua một rừng cây, con đường phía trước rộng mở trong sáng.

Một cơn gió lạnh thổi qua, mang theo khí tức ẩm ướt.

Chuyển qua một chỗ dốc núi, phía trước đột nhiên xuất hiện một con sông rộng lớn, sóng cả mãnh liệt.

Hai bên bờ dòng sông kia, cách xa nhau đại khái hơn một ngàn mét, mặt nước sương mù mông lung, dư quang dập dờn.

Hai bên bờ cùng phía trên dòng sông dòng sông đều có thuyền nhỏ đang qua lại.

Mà bờ bên dòng sông cách đó không xa có vài ngọn núi lớn, trong đó có một ngọn núi càng nguy nga hiểm trở, đỉnh núi giấu ở trong mây xanh, nhìn không đến cuối cùng, đó chính là Lăng Tiêu Phong cách sông đối diện với Vân Vụ sơn mạch.

Lăng Tiêu tông tọa lạc bên trên ngọn núi, khói mù lượn lờ lâu dài, giống như tiên cảnh.

Bờ sông có mở một gian tửu quán.

Trong tửu quán có thể ăn cơm uống rượu, chăn ngựa và thuê thuyền nhỏ qua sông.

Lúc này đã có một nhóm người cất ngựa, chuẩn bị qua sông.

Tôn Giang đưa mắt nhìn mặt sông một chút, phát hiện mình cũng không nhận ra đội ngũ kia, lúc này mới mang theo mấy người đi đến tửu quán.

Hôm nay là thời điểm thi vòng đầu mỗi năm một lần do Lăng Tiêu tông cử hành, ngoại trừ đệ tử Lăng Tiêu tông ở tất cả phân bộ tại các nơi Đại Viêm chạy về ra, còn mời rất nhiều tân khách đến đây tham quan.

Những tông môn khác cùng với tu luyện thế gia khác đều được mời.

Đương nhiên, còn có qua sông đi những địa phương khác.

Cho nên đò ngang hôm nay hiển nhiên đặc biệt bận rộn, vừa đi qua khỏi đã muốn vội vàng trở về tiếp tục đón khách.

Tôn Giang dắt ngựa, dẫn theo mấy người đến tửu quán, để tiểu nhị cửa hàng dắt con ngựa ra chuồng ngựa phía sau, sau đó tìm cái bàn ngồi xuống, bảo lão bản bưng ra mấy mâm thịt bò lớn, mấy bàn bánh bao và một ấm trà lớn.

Mấy người đã xuất phát khi trời còn chưa sáng, tự nhiên cũng không có ăn điểm tâm, lại một đường bôn ba, sớm đã bụng đói kêu vang.

Thịt bò và bánh bao được đưa lên, tất cả mọi người không có khách khí, vùi đầu bắt đầu ăn.

Mấy người ăn bánh bao, một bàn thịt bò, dừng lại nghỉ ngơi một lát.

Tôn Giang uống vài chén nước trà, lau miệng dặn dò:

- Chờ một lúc sẽ đến dưới núi tông môn, nhớ kỹ, không thể nói chuyện lung tung, không thể tùy ý mạo phạm người khác, không chừng là một vị trưởng lão tông môn nào đó đang đón khách ở dưới núi, tân khách khác thì cũng càng không thể tùy ý đắc tội, dù sao cũng là đến Lăng Tiêu tông chúng ta làm khách. Không thể để cho người ta nhìn chúng ta làm ra trò cười, càng không thể ném đi mặt mũi của vi sư.

Mấy người vội vàng nói:

- Vâng, sư phụ.

Tôn Giang lại rót một chén nước trà, gặp bốn phía không có những người khác, mới nói:

- Lần này trở về tông môn tham gia tỷ thí, cũng đều là những phân đà có thành tựu cao. Ta tính toán một cái, tăng thêm phân đà kinh đô của chúng ta, ước chừng có chừng ba mươi chi đội ngũ. Thành tích tỷ thí, không chỉ dựa theo điểm của mọi người, còn muốn dựa theo mỗi một chi đội ngũ để phân chia. Nếu như đội ngũ của mình sắp xếp ở thứ tự cao, ngoại trừ cá nhân có thể thu hoạch được ban thưởng ra, đoàn đội còn có thể thu hoạch thêm được ban thưởng. Vi sư không cần mấy người các ngươi đứng vào mười vị trí đầu, nhưng tuyệt không thể rớt xuống hạng sau hai mươi, dù sao chúng ta là phân đà ở kinh đô, nếu ngay cả trước hai mươi còn không thể nào vào được, thực sự quá mất mặt. Các ngươi có lòng tin không?

Sở Tiểu Tiểu lập tức âm vang hữu lực (nói to) trả lời sư phụ:

- Sư phụ yên tâm, chúng ta nhất định cố gắng tiến vào mười vị trí đầu, làm vẻ vang cho lão nhân gia ngài.

Tôn Giang cười cười, lại nâng chung trà lên uống một ngụm, nói:

- Mười vị trí đầu thì không quá trông cậy vào, dù sao chúng ta ít người. Có thể đi vào trước hai mươi, vi sư đến lúc đó sẽ còn ngoài định mức ban thưởng mười vạn kim tệ và ba bình dược thủy cho mỗi người các ngươi.

Vừa nghe lời này, mấy người đều rất hưng phấn.

Nhiếp Vân Dung nói đùa:

- Sư phụ, vậy chúng ta đến lúc đó tiến vào mười vị trí đầu, ban thưởng có phải sẽ trở nên gấp bội hay không?

Tôn Giang cười nói:

Bình Luận (0)
Comment