Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 1330 - Chương 1330: Võ Sư Hậu Kỳ (2)

Chương 1330: Võ Sư hậu kỳ (2) Chương 1330: Võ Sư hậu kỳ (2)

- Nếu như các ngươi thật sự có thể tiến vào mười vị trí đầu, hoặc là thứ tự cá nhân các ngươi có thể tiến vào mười vị trí đầu, ban thưởng cũng không chỉ gấp đôi. Đến lúc đó vi sư còn có thể ngoài định mức đưa cho mỗi người các ngươi một kiện tiểu pháp khí. Đương nhiên, thứ tự cá nhân có thể tiến vào mười vị trí đầu, khẳng định sẽ được cao tầng tông môn chú ý, đến lúc đó nếu như được thu vào nội môn, trở thành đệ tử tinh anh, đạt được tài nguyên tu luyện, tuyệt đối nhiều vượt qua tưởng tượng của các ngươi.

Mấy người nghe xong đều kích động lên.

Trong lòng Lạc Thanh Chu càng thêm chờ mong.

Nếu như hắn có thể tiến vào nội môn, trở thành đệ tử nội môn Lăng Tiêu tông, không riêng đãi ngộ sẽ tốt hơn rất nhiều, thân phận địa vị cũng sẽ cao hơn rất nhiều, càng lợi cho hắn kéo ngắn thời gian báo thù và giải quyết phiền phức.

Đến lúc đó coi như hắn không có hộ tịch và lai lịch không rõ, Cẩm Y vệ cũng không dám làm gì hắn?

- Sư phụ, ba hạng đầu Võ Sinh và Võ Sư sẽ có được ban thưởng như thế nào?

Đao tỷ hiếu kì hỏi.

Tôn Giang cười cười nói:

- Ban thưởng ba hạng đầu tự nhiên sẽ càng phong phú. Nếu như thiên phú thật sự không tệ, được một vị phong chủ nào đó nhìn trúng, thậm chí có khả năng trực tiếp thu ngươi làm đệ tử thân truyền, thân phận địa vị, tài nguyên tu luyện, đệ tử khác không thể nào so sánh nổi....

Mấy người nghe mà tâm trí càng hướng về.

Lúc Đao tỷ còn đang hỏi thêm, Tôn Giang đột nhiên nhìn về phía cách đó không xa, híp mắt lại.

Lúc này, một tiếng cười to truyền đến.

Lập tức, một lão giả dáng người hơi tròn, tay áo bồng bềnh, mang theo tám người nam nữ trẻ tuổi đi nhanh mà tới.

- Sư huynh, đã lâu không gặp, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?

Lão giả mập lùn người chưa tới, giọng nói khàn khàn đã truyền tới trước.

Tôn Giang đứng người lên, vẻ mặt tươi cười chắp tay nói:

- Kim sư đệ, đích thật là đã lâu không gặp.

Đao tỷ nhìn người tới, hơi nhíu mày, thấp giọng nói:

- Người này gọi Kim Tùng, ta năm ngoái ở Mạc Thành gặp một lần, hắn và sư phụ tựa hồ có mâu thuẫn rất sâu. Nghe sư phụ nói, năm đó vì một người đệ tử, hai người ra tay đánh nhau, còn nháo đến tông chủ nơi đó...

Lão giả tên là Kim Tùng nhanh chân đi đến, ánh mắt quét nhìn mấy người trước bàn một chút, trực tiếp cười nói:

- Tôn sư huynh, ngươi chỉ thu mấy tên đệ tử như thế thôi à? Ngươi ở nơi này chính là kinh đô, nhân tài đông đúc nha, hết thảy chỉ thu sáu người đệ tử, đây cũng quá không nói được đi.

Tôn Giang cười nhạt một cái nói:

- Thu nhiều đệ tử làm gì? Tài nguyên cũng chỉ có định mức như thế, có thể phân phối đủ hết sao?

Kim Tùng cười nói:

- Sư huynh, cũng không thể nói như vậy. Ngươi nơi này chính là trung tâm của Đại Viêm quốc, chúng ta nhiều sư huynh đệ như vậy đều tranh cướp giành giật muốn tới đây, kết quả bị ngươi nhanh chân đến trước. Vốn cho rằng ngươi có thể thu nhiều thêm mấy tên đệ tử giỏi báo đáp tông môn, kết quả mới thu mấy người như thế, còn không bằng một nơi thâm sơn cùng cốc như ở chỗ của ta.

Tôn Giang ngồi xuống, nâng chung trà lên, thản nhiên nói:

- Ta tự nhiên không bằng Kim sư đệ ngươi.

Kim Tùng cười ha ha, nói:

- Sư huynh cũng không thể tự coi nhẹ mình, tông môn phái ngươi đến kinh đô thu đồ, tự nhiên kỳ vọng cực cao đối với ngươi. À Tôn sư huynh, ta nghe nói các nơi tông môn tuyển nhận đệ tử mới năm nay, có ba đệ tử Võ Sư hậu kỳ, mà thiên phú đều rất tốt, không phải một đệ tử trong đó sẽ xuất hiện từ chỗ của Tôn sư huynh đó chứ? Dù sao Tôn sư huynh trước kia thường xuyên nói, thu đồ không cần nhiều, ở chỗ tinh túy. Tôn sư huynh chiếm cứ vị trí tốt như kinh đô, chỉ mới thu sáu tên đệ tử, khẳng định có một tên là đệ tử Võ Sư hậu kỳ nhỉ?

Tôn Giang không có trả lời, nhìn mấy người trước bàn một chút, thản nhiên nói:

- Đây là Kim sư thúc của các ngươi, còn không mau chào hỏi.

Sáu người Đao tỷ vội vàng cúi đầu chắp tay nói:

- Gặp qua Kim sư thúc.

Kim Tùng mặt tươi cười nói:

- Không cần khách khí, không cần khách khí, đều là người trong nhà.

Lập tức lại quay đầu quát lạnh với mấy người sau lưng:

- Còn đứng ở đó làm gì? Không thấy được sắc mặt Tôn sư bá các ngươi đã trầm xuống rồi sao? Nhìn thấy trưởng bối không biết chào hỏi, giáo dưỡng ở đâu?

Mấy tên đệ tử ở phía sau hắn đều cúi đầu chắp tay, đồng thanh gọi:

- Gặp qua Tôn sư bá.

Bắp thịt trên mặt Tôn Giang co quắp một chút, giơ tay lên nói:

- Không cần khách khí.

Kim Tùng lại bày ra vẻ mặt tươi cười chỉ vào một nữ tử sau lưng, nói:

- Sư huynh, vị này là đệ tử ta vừa thu nhận hai tháng trước, hơn nữa còn là tài nữ Giang Nam, văn võ song toàn.

Bình Luận (0)
Comment