Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 1334 - Chương 1334: Công Tử, Chân Tiểu Nữ Tử Bị Thương (2)

Chương 1334: Công tử, chân tiểu nữ tử bị thương (2) Chương 1334: Công tử, chân tiểu nữ tử bị thương (2)

Đệ tử mới nhập môn mà không có đến tế bái qua tổ sư, hết thảy có hơn bốn mươi người, lúc này đều tụ tập ở chỗ đất trống, sắp xếp thành đội, an tĩnh chờ đợi.

Sau một lúc lâu.

Đại trưởng lão Ngô Hữu Tử mới dẫn một đám người đi tới, giải thích nói:

- Lần này tế bái tổ sư, vốn nên để tông chủ tự mình dẫn đầu, bất quá gần đây tông chủ đang lúc bế quan tu luyện, không cách nào ra, cho nên hôm nay sẽ để lão phu dẫn đầu. Các ngươi chờ một lúc không thể ồn ào, không thể châu đầu ghé tai nói giỡn, cần mang tấm lòng thành kính cùng kính úy, đi đến từ đường. Nếu quấy rầy các vị sư tổ cùng tiền bối, lão phu sẽ không tha cho các ngươi.

Chúng đệ tử đều cúi đầu mắt nhìn xuống, vẻ mặt đầy cung kính.

Ngô Hữu Tử lại quét mắt nhìn đám người một chút, quay người mang theo bọn hắn, từ trên đường nhỏ đá xanh bên cạnh, đi ra hậu sơn.

Đi ra sơn môn phía sau núi, lại xuyên qua một mảnh rừng trúc, phía trước đắp đầy cự thạch, sương mù lượn lờ.

Đi qua đường nhỏ đầy đá lớn, phía trước đột nhiên xuất hiện một tòa kiến trúc nguy nga.

Ngô Hữu Tử mang theo đám người, giẫm lên đá bạch ngọc xếp thành con đường, đi tới trước cổng chính từ đường, đầu tiên xoay người bái một cái, sau đó cao giọng nói

- Đệ tử Ngô Hữu Tử, hôm nay dẫn đầu đệ tử mới của tông môn đến đây tổ từ tế bái tổ sư cùng các vị tiền bối.

Lời nói vừa dứt, sương trắng quấn quanh ở trước cửa tổ từ đột nhiên tiêu tán trống không.

Một lão giả người mặc áo bào xám, dáng người cao lớn, ôm một cây chổi, đi ra từ bên trong tổ từ, nhìn đám người một chút, xoay người rời đi.

Ngô Hữu Tử gặp hắn đi xa, đứng lên, mang theo chúng đệ tử tiến vào từ đường.

Bên trong từ đường trưng bày lít nha lít nhít linh bài, trên linh bài ở giữa nhất lớn nhất trong đó có viết vài chữ to ‘Lăng Tiêu tông tổ sư’.

Ngô Hữu Tử đi đốt hương, cắm vào trước linh bài, trước dẫn đầu tế bái tất cả trưởng lão, các phong chủ, sau đó, mỗi tên đệ tử theo thứ tự tiến lên dâng hương quỳ lạy, giơ tay tuyên thệ.

Về phần tuyên thệ lời thề, Ngô Hữu Tử đọc một câu, đệ tử mới đọc theo một câu.

Trong từ đường, khói thuốc suy suy, trang nghiêm mà uy nghiêm.

Lời thề của từng người từng người đệ tử âm vang, quanh quẩn trên toàn bộ đại điện.

Lúc đến phiên Lạc Thanh Chu, hắn tiến lên đốt hương tế bái, lập tức giơ bàn tay lên, ánh mắt nhìn chăm chú lên bài vị phía trên, miệng dựa theo theo nội dung của Đại trưởng lão bên cạnh, âm vang hữu lực đọc lấy.

Một khắc khi lời thề thốt ra khỏi miệng, Thần hồn của hắn khẽ run, luôn cảm giác lời thề của mình giống như xúc động thứ gì của nơi này, mà những bài vị bên trên được bao phủ bên trong sương khói mông lung kia giống như đang có từng đôi mắt đang theo dõi hắn.

Lạc Thanh Chu trấn định tâm thần, trang nghiêm niệm xong, khom người lui xuống.

Đợi tất cả đệ tử mới đều tế bái tuyên thệ xong, mấy tên chấp sự cùng đệ tử đón khách dẫn tất cả rời đi, về tới quảng trường, đi trở về đến đội ngũ của mình.

Sau đó có nô bộc dẫn đầu, đi nghỉ ăn cơm trước.

Tôn Giang mang theo mấy người, đi theo đằng sau nô bộc, đi tới một gian phòng trong một loạt phòng ốc.

Nô bộc rất nhanh bưng tới cơm trưa phong phú.

Tôn Giang để tất cả mọi người ngồi xuống ăn, sau đó nói:

- Vi sư còn muốn đi trò chuyện với mấy vị bằng hữu của Thanh Vân quan và Kim Thiền tự, các ngươi tự mình ăn cơm trưa, sau khi ăn xong, nghỉ ngơi ngay ở chỗ này. Buổi chiều là Võ Sinh tỷ thí, chờ đến sáng sớm ngày mai, mới là Võ Sư tỷ thí, ngay ở trên lôi đài quảng trường bên trái, các ngươi buổi chiều có thể đi nhìn, cũng có thể ở trong gian phòng nghỉ ngơi. Bất quá nhớ kỹ, không thể chạy loạn, cũng không thể gây chuyện, muốn đi lại hoặc xem phong cảnh, phải đi ở chỗ gần bên này, không thể đi xa, càng không thể đi lên trên đỉnh núi khác, nhất định ghi nhớ.

Mấy người cung kính đáp.

- Vâng, sư phụ.

Sở Tiểu Tiểu nhìn thoáng qua gian phòng, nói:

- Sư phụ, đêm nay mấy người chúng ta đều muốn chen ở chỗ này ngủ cùng một chỗ sao?

Tôn Giang nói:

- Có ba gian phòng, các ngươi chấp nhận một chút. Lần này khách nhân tới tương đối nhiều, địa phương khác đều đã trụ người. Còn bên trên phong khác, đối với các ngươi mà nói đều là cấm địa không thể tiến vào. Không phải đệ tử nội môn và đệ tử thân truyền thì không thể tùy tiện đi lên. Dù sao chúng ta chỉ ở đây có hai đêm, buổi trưa ngày mốt hẳn là có thể rời đi.

Sở Tiểu Tiểu ‘A’ một tiếng, nói:

- Sư phụ, buổi tối chúng ta có nơi tắm rửa không? Không tắm rửa sẽ rất khó chịu.

Tôn Giang dừng một chút, nói:

- Trên sườn núi đằng sau có một suối nước nóng, bình thường hẳn không có người đi tắm, các ngươi nếu muốn đi tắm, có thể đi tắm sớm một chút. Nếu như chờ đến đêm nay, đoán chừng sẽ có rất nhiều người.

Bình Luận (0)
Comment