Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 1344 - Chương 1344: Trong Sạch Của Ta Bị Ngươi Hủy, Ngươi Phải Chịu Trách Nhiệm (3)

Chương 1344: Trong sạch của ta bị ngươi hủy, ngươi phải chịu trách nhiệm (3) Chương 1344: Trong sạch của ta bị ngươi hủy, ngươi phải chịu trách nhiệm (3)

Lạc Thanh Chu lập tức xuống giường, cách xa nàng nói:

- Thứ nhất, ta không có cởi bất kỳ vật gì của ngươi, thứ hai, ta cũng không có đụng bất luận vật gì của ngươi. Quần áo ngươi không chỉnh tề, đầu tóc rối bời, trên người đau đớn, đều là trước đó tiến vào trận pháp tạo thành, không quan hệ gì với ta.

Nam Cung Mỹ Kiêu sờ lấy trước ngực của mình nói:

- Thế nhưng là dây lưng áo của ta cũng bị cắt mất, mà nơi này cũng đau, ngươi khẳng định vụng trộm chạm qua, còn đã cắn qua.

Lạc Thanh Chu lười nhác để ý tới nàng, đi qua mở cửa sổ ra, lại mở cửa phòng ra, nói:

- Quận chúa, tỷ thí đã sắp kết thúc, bọn hắn lập tức sẽ trở về, ngươi vẫn nên mau rời đi đi.

Nam Cung Mỹ Kiêu đột nhiên lại nằm xuống, lăn qua lại trên chăn mền nói:

- Tại sao ta phải rời đi? Đêm nay ta sẽ ngủ ở chỗ này, để bọn hắn đi nơi khác ngủ đi.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, trực tiếp đi qua, cưỡng ép giật lại chăn mền cùng cái ga, thu vào trong túi trữ vật, nói:

- Nếu như quận chúa nhất định phải ngủ ở chỗ này, vậy cũng có thể, căn phòng này sẽ để cho quận chúa, ta dẫn bọn hắn đi tìm một địa phương khác.

Nói xong, đi ra khỏi phòng.

Nam Cung Mỹ Kiêu cắn răng, lập tức xuống giường mang giày, đuổi theo, dữ dằn nói:

- Sở Phi Dương, ta đều nằm lên ngủ qua cái ga cùng chăn mền kia của ngươi, phía trên có mùi vị của ta, ngươi trả lại cho ta.

Lạc Thanh Chu giật mình lại lấy ra cái ga và chăn mền từ trong túi trữ vật.

Nam Cung Mỹ Kiêu đoạt lấy, cất vào trong nhẫn chứa đồ của mình, đang muốn nói chuyện, đột nhiên nghe phía bên ngoài truyền đến tiếng bước chân cùng âm thanh nói chuyện, vội vàng nhét một khối ngọc bội vào trong tay hắn, nói:

- Ngươi cầm ngọc bội này, là pháp khí tổ truyền của mẫu thân ta, ngày mai tỷ thí ngươi mang ở trên người, nếu như gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, nó sẽ giúp ngươi ngăn cản được một kích trí mạng.

Dừng một chút, lại nhìn chằm chằm mắt hắn nói:

- Sở Phi Dương, chúng ta vừa rồi ngủ ở trên một cái giường, trong một cái chăn, mà lại là màu trắng như tuyết, trong sạch của ta đã bị ngươi hủy, ngươi phải phụ trách ta. Không cho phép ngươi mất tích, càng không cho phép vô lại chối bỏ.

Nói xong, bước nhanh rời đi.

Đợi nàng đi ra tiểu viện, mới phát hiện đi tới là đệ tử nơi khác, nhưng nàng cũng không có dừng lại, mặt mũi tràn đầy lãnh ngạo nện bước đôi chân dài bước nhanh đi xa.

- Nữ hài thật xinh đẹp! Là sư tỷ trong tông môn sao?

- Dáng người quá đẹp rồi, khí chất cũng tốt, chỉ sợ không phải nữ tử bình thường.

Mấy tên đệ tử mới thấp giọng nghị luận, đi vào một gian phòng nhỏ khác bên cạnh.

Lạc Thanh Chu đứng ở ngoài cửa ra vào, kinh ngạc trong chốc lát, mới đi vào gian phòng, mở ra hết cỡ cửa phòng và cửa sổ, lại đánh mấy quyền tạo gió, thổi hết tất cả mùi vị trong phòng ra ngoài, miễn cho chờ một lúc mấy người Đao tỷ trở về ngửi thấy lại hiểu lầm.

Cùng lúc đó.

Bên trên Kiếm Phong phía đông Lăng Tiêu tông.

Một nữ tử áo xanh đang phân phó hai nữ đệ tử, để các nàng đêm nay đi gọi một tên đệ tử mới đi lên Kiếm Phong.

- Nếu như hắn không nguyện ý đến thì trực tiếp bắt giữ.

- Vâng, sư phụ.

Hai tên nữ đệ tử cung kính đáp ứng một tiếng, lui xuống.

Nữ tử áo xanh ngồi trong phòng, lại yên tĩnh một hồi, nhìn mây mù xa xa ngoài cửa sổ, lẩm bẩm:

- Trận pháp thượng cổ? Hi vọng hắn sẽ không để cho ta thất vọng, có thể mang ta đi vào....

Lúc chạng vạng tối.

Trên quảng trường, vòng thi đầu Võ Sinh tỷ thí của Lăng Tiêu tông cuối cùng kết thúc.

Chúng đệ tử và tân khách đều lần lượt rời đi.

Đao tỷ cùng mọi người một bên nghị luận, một bên về tới phòng nhỏ.

Sở Tiểu Tiểu vừa vào cửa, thật hưng phấn mà nói:

- Sở sư huynh, buổi chiều ngươi không có đi xem chiến đấu, thật đáng tiếc. Có mấy trận tỷ thí quả thật rất đặc sắc, hai tên đệ tử mới vượt cấp đánh bại đối thủ. Còn có một tên đệ tử, dùng chiêu thức vậy mà giống như động tác lợn rừng lúc va chạm, mà lúc hắn công kích, miệng còn phát ra tiếng lợn rừng kêu, quả thật rất buồn cười....

Sở Tiểu Tiểu một bên thì thầm nói, một bên cười tươi.

Sau khi Đao tỷ vào phòng, đi dạo qua từng gian phòng một vòng, hơn nữa còn nhếch cái mũi lên ngửi ngửi khắp nơi, tựa hồ đang tìm kiếm cái gì đó.

Lạc Thanh Chu một mặt bình tĩnh.

Sở Tiểu Tiểu hưng phấn nói một hồi, gặp hắn không có phản ứng gì, lập tức đi uống một ly trà, đang lúc chuẩn bị nói tiếp.

Lúc này, Trương Viễn Sơn từ bên ngoài trở về nói:

- Sư phụ nói ngài đêm nay sẽ không trở lại, sư phụ để chính chúng ta ăn cơm, ban đêm sớm đi nghỉ ngơi, không nên chạy loạn, sáng mai đi quảng trường tập hợp.

Bình Luận (0)
Comment