Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 267 - Chương 267: Tỷ Phu Cùng Cô Em Vợ Cô Nam Quả Nữ

Chương 267: Tỷ phu cùng cô em vợ cô nam quả nữ Chương 267: Tỷ phu cùng cô em vợ cô nam quả nữ

Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua cửa sổ, nói:

- Không cần, ta chỉ đứng ngoài cửa sổ nói mấy câu.

Thu nhi dừng ở cửa ra vào nói:

- Cô gia, tiểu thư đang ngồi trên giường đọc sách, hôm nay thân thể có chút không thoải mái, không tiện đi xuống, cửa sổ cũng không thể mở ra, gió lạnh sẽ thổi vào.

Lạc Thanh Chu do dự một chút, nói:

- Được rồi, vậy ta sẽ đứng ở cửa thư phòng nói mấy câu với Nhị tiểu thư.

Nói rồi, đi vào.

Thu nhi “Phốc phốc” cười một tiếng, che miệng nói:

- Cô gia, đêm nay Châu nhi không ở đây, người không cần sợ hãi.

Lạc Thanh Chu nói:

- Không phải sợ hãi, vốn nên như vậy.

Tỷ phu nửa đêm tìm đến cô em vợ, vốn là tình ngay lý gian, làm cho người ta hoài nghi; nếu lại không biết quy củ, vào phòng, cô nam quả nữ, giải thích như thế nào?

Thu nhi hơi liễm ý cười, lại nhìn hắn một chút, vào phòng, đi qua mở cửa phòng ra, thấp giọng nói:

- Cô gia, nô tỳ đi hâm cháo nóng, tiểu thư đêm nay còn chưa có ăn cơm.

Lạc Thanh Chu nhẹ gật đầu.

Thu nhi đi ra khỏi phòng, đi phòng bếp.

Lạc Thanh Chu đi đến cửa thư phòng, nhìn về phía bên trong.

Trong phòng, ánh đèn sáng tỏ, thiếu nữ yếu đuối một thân y phục tuyết trắng đang an tĩnh ngồi trên giường mềm, cầm trong tay một quyển sách, ánh mắt đang lộ ra ý cười mà nhìn hắn.

- Tỷ phu, ngươi nếu không tiến vào, ta sẽ không nói chuyện với ngươi.

Thiếu nữ nói xong, thu hồi nhìn ánh mắt về phía hắn, cúi đầu đọc sách, khóe miệng mang theo một vòng ý cười hoạt bát.

Lạc Thanh Chu đứng tại cửa ra vào nói:

- Nhị tiểu thư, ta có chuyện muốn hỏi ngươi một chút, hỏi xong ta liền đi.

Thiếu nữ tiếp tục cúi đầu xem sách, không có để ý hắn.

Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, chắp tay nói:

- Kia, nhị tiểu thư sớm nghỉ ngơi đi, ta cáo từ.

Thiếu nữ đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn, run giọng gọi:

- Tỷ phu...

Lạc Thanh Chu dừng bước lại, ánh mắt cùng nàng giao hội.

Thiếu nữ rung động ánh mắt, chân mày cau lại, bộ dáng điềm đạm đáng yêu:

- Tỷ phu, nếu như ngươi bởi vì chuyện ngày đó... Vi Mặc xin lỗi ngươi, Vi Mặc cũng không đề cập tới... Loại yêu cầu quá phận kia nữa, được không?

Lạc Thanh Chu cúi đầu chắp tay:

- Nhị tiểu thư, ngươi đừng suy nghĩ nhiều, sự kiện kia, ta cũng không để ở trong lòng. Chỉ là đêm nay sắc trời đã tối, ta còn muốn đi phu nhân nơi đó thỉnh an, cho nên muốn đứng ở trước cửa ra vào nói mấy câu với Nhị tiểu thư liền đi. Thật ra cũng không phải chuyện quan trọng gì, nói hay không cũng không đáng kể.

Vừa mới dứt lời, cửa ra vào đột nhiên truyền đến tiếng nói lạnh lùng của Châu nhi:

- Cô gia, đêm nay ngươi không cần đi phu nhân nơi đó, về sau tạm thời cũng không cần đi, phu nhân gần đây tương đối bận rộn.

Lạc Thanh Chu nhìn về phía nàng.

Châu nhi lại nói:

- Phu nhân còn để nô tỳ căn dặn cô gia, để cô gia hảo hảo bồi bồi tiểu thư nhà ta, làm một tỷ phu “Hợp cách”.

Lạc Thanh Chu: - ...

Cái này, hai chữ “Hợp cách” nên hiểu thành loại nào?

Là giữ một khoảng cách, bảo vệ tốt quy củ ở giữa tỷ phu cùng cô em vợ; hay là... y thuận tuyệt đối, hữu cầu tất ứng dành cho cô em vợ?

Chí ít phải cho một cái tiêu chuẩn chứ?

- Cô gia, đi vào đi, nô tỳ không đi cáo trạng phu nhân đâu. Phu nhân gần đây bề bộn nhiều việc, mấy ngày nữa chúng ta sẽ muốn đi tham gia tiệc ăn mừng Trưởng công chúa, phu nhân đang buồn rầu về việc chọn lựa lễ vật tặng cho Trưởng công chúa, tạm thời sẽ không để ý tới cô gia, cho nên cô gia không cần sợ hãi.

Mặt Châu nhi không thay đổi nói.

Lạc Thanh Chu hiếu kỳ nói:

- Chúng ta cũng muốn đi tham gia tiệc ăn mừng Trưởng công chúa?

Châu nhi nói:

- Lão gia cùng phu nhân đương nhiên muốn đi, về phần cô gia, đoán chừng là...

- Châu nhi.

Trong thư phòng, Tần Vi Mặc nhẹ giọng hô một tiếng.

Châu nhi lập tức nói:

- Tiểu thư, nô tỳ đi phòng bếp giúp Thu nhi hầm nóng cháo, người và cô gia nói chuyện đi, nô tỳ không đợi ở chỗ này khiến người chán ghét.

Nói xong, quay người rời đi, đi vào phòng bếp.

Ngay từ đầu cô gia biết được nàng là tiểu “Gian tế” của phu nhân, nàng vẫn còn có chút thấp thỏm cùng xấu hổ, bất quá gặp nhiều thành thói quen.

Dù sao nàng lại không có làm chuyện xấu, cũng không có nói lung tung.

Nàng đều là ăn ngay nói thật cho phu nhân, đối với tiểu thư nhà mình cũng là trung thành tuyệt đối, mới không sợ cô gia hận nàng.

Đợi nàng tiến vào phòng bếp, Thu nhi nhìn nàng nhỏ giọng nói:

- Về sau đừng nói chuyện như thế đối với cô gia, càng không được lôi chuyện cô gia là ở rể ra. Trong lòng cô gia sẽ khổ sở, tiểu thư cũng sẽ không vui.

Châu nhi mân mê miệng nói:

- Thu nhi, ngay cả ngươi cũng nói giúp cô gia? Người ta lại không nói lung tung, đều là ăn ngay nói thật.

Thu nhi nói khẽ:

- Không cần cái gì đều ăn ngay nói thật, đặc biệt là mấy câu dễ tổn thương người khác. Tiểu thư bình thường không phải nói qua với chúng ta à?

Bình Luận (0)
Comment