Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 826 - Chương 826: Ngủ Ngon (3)

Chương 826: Ngủ ngon (3) Chương 826: Ngủ ngon (3)

Lạc Thanh Chu thấy Tần đại tiểu thư cũng nhìn lại, vội vàng cung kính nói:

- Nhạc mẫu đại nhân, ta chỉ là tối hôm qua ngủ không được ngon giấc, đầu có chút choáng, không muốn nói chuyện, cho nên mới đứng ở chỗ này yên tĩnh một hồi.

Tống Như Nguyệt kỳ quái nói:

- Vì sao tối hôm qua ngủ không được ngon giấc? Làm gì rồi?

Lạc Thanh Chu nhìn người nào đó một chút, cúi đầu nói:

- Đọc sách.

Trên mặt Tống Như Nguyệt lộ ra một tia kinh ngạc, lập tức gật đầu tán thưởng:

- Không tệ, thắng mà không kiêu. Lần này cử nhân đối với ngươi mà nói, hoàn toàn chỉ là vừa mới bắt đầu. Thanh Chu, còn phải hảo hảo cố gắng, tranh thủ đến lúc đó thi đậu Trạng Nguyên trở về cho chúng ta.

Lạc Thanh Chu chắp tay nói:

- Thanh Chu nhất định không phụ nhạc mẫu đại nhân hi vọng.

Tống Như Nguyệt tươi cười đầy mặt, rất là vui mừng, rất là hài lòng đối với thái độ của hắn.

Cử nhân lão gia tôn kính đối với nàng như vậy, nàng có thể không được lợi sao.

Bất quá đối phương càng tốt, nàng càng khẩn trương.

Nàng hơi thu liễm ý cười, tới gần Bách Linh, thấp giọng nói:

- Trông coi tiểu tử này, đừng để hắn đứng ở phía sau vụng trộm chạy mất.

Bách Linh cười trộm gật đầu.

Tống Như Nguyệt không yên lòng, lại tiến đến bên người Hạ Thiền, thấp giọng nói:

- Thiền nhi, trông coi tiểu tử này, hắn sợ ngươi nhất, đừng để hắn chạy.

Hạ Thiền nắm chặt kiếm trong tay, nói:

- Hắn, không dám.

Tống Như Nguyệt cười nói:

- Có ngươi nhìn, ta an tâm.

Mấy người đang chuyện trò trời đất, lại có một đám người đi tới.

Hai mươi mấy nam tử dáng người to lớn vây quanh một thanh niên cao lớn, trên người đều mặc trang phục màu lam, chỗ ngực đều thêu lên ba chữ to ‘Bắc Sơn quyền’.

- Bắc Sơn quyền Hạ Hồng thanh Nam.

Lạc Thanh Chu nhớ hôm qua Tần nhị ca có đề cập qua cái tên này.

Lại qua một lát.

Hổ Uy tiêu cục Tiền Nhất Minh cũng bị đám người vây quanh mà tới.

Giang gia Giang Ngôn, thì là một thân trang phục màu trắng, cầm trong tay quạt xếp, được bốn tên sai vặt và mấy nha hoàn chen chúc đi tới.

Thành Quốc phủ Lạc Ngọc, thì được Lạc Diên Niên, Vương thị cùng mấy nha hoàn ma ma chen chúc tới trễ nhất.

Tối hôm qua hộ vệ Thành Quốc phủ tử thương không ít, hôm nay sau lưng mấy người chỉ có bốn người đi theo.

Lạc Thanh Chu cẩn thận quan sát, đều nhất nhất ghi tạc những người này trong đầu.

Lúc đi đến chỗ gần, ánh mắt cha con Lạc Diên Niên và Vương thị đều nhìn về hắn, thần sắc trên mặt rất bình tĩnh, giống như tối hôm qua cũng chưa từng xảy ra cái gì.

Lạc Thanh Chu cũng là một mặt bình tĩnh, ánh mắt đối mặt bọn hắn, không tránh không né.

Ánh mắt Lạc Ngọc tựa hồ chỉ dừng lại ở trên người hắn mấy giây, sau đó nhìn về phía trước mặt của hắn.

Vương thị đột nhiên giữ chặt tay của hắn, mặt mũi tràn đầy từ ái nói chuyện với hắn.

Lạc Diên Niên cũng đi tới trước mặt của hắn, chặn ánh mắt hắn.

Lạc Thanh Chu gặp một màn này, dừng một chút, nhìn về phía trước người của mình.

Tần đại tiểu thư một bộ váy áo tuyết trắng đang lặng yên đứng ở nơi đó, tắm rửa ánh nắng buổi sáng, cho dù người ở trong đám đông đang ồn ào, nàng cũng một cách tự nhiên tản ra một cỗ khí chất như tiên không nhiễm trần thế, duy mỹ mờ mịt, đẹp như tranh vẽ.

Bách Linh đột nhiên nói:

- Tiểu thư, cô gia ở phía sau nhìn lén người.

Lạc Thanh Chu nhìn về phía nơi khác.

Sau một lúc lâu, hắn vừa nhìn về phía mấy người Thành Quốc phủ kia.

Lạc Ngọc đã dời đi ánh mắt, không nhìn ra trên mặt có cảm xúc khác, đang nhìn trên đài, nắm chặt nắm đấm.

- Đương ——

Tiếng chiêng vang lên.

Thí sinh tham gia bắt đầu vào sân.

Năm thí sinh được vạn người chú mục chờ mong, lần lượt đi vào lôi đài rộng rãi, tiến hành bốc thăm.

Phía trước mỗi thí sinh đều có đặt một chiếc rương, trong rương có ghi tên của bốn thí sinh khác.

Bắt được người nào sẽ bắt đầu tỷ thí.

Lần đầu tiên không bắt trúng người chưa đấu, có thể tiếp tục bắt.

Cuối cùng còn lại một người thì tạm thời nghỉ ngơi, chờ bốn người thắng hai về sau, hắn lại đi bốc thăm ra một người khiêu chiến.

Chiêu sinh lần này chỉ có một cái danh ngạch.

Cho nên chỉ cần có một lần thất bại liền không có cơ hội.

Bốc thăm rất nhanh kết thúc.

Hổ Uy tiêu cục Hạ Nhất Minh đối đầu Giang gia Giang Ngôn.

Rất trùng hợp, hai người một người dùng đao, một người dùng kiếm, đều là võ giả tu luyện vũ khí.

Tần Xuyên thì đối đầu với truyền nhân Bắc Sơn quyền Hạ Hồng.

Về phần Lạc Ngọc, thì cần phải chờ đợi.

Tiếng chiêng vang lên, tỷ thí rất nhanh bắt đầu.

Hai người ra sân đầu tiên là Hạ Nhất Minh dáng người to lớn, cầm đại đao vòng vàng trong tay và Giang Ngôn người mặc trang phục màu trắng cầm Thanh Phong kiếm trong tay, phong độ nhẹ nhàng.

Võ giả dưới đài lập tức kêu to.

Bình Luận (0)
Comment