Trong nháy mắt, ‘Phanh phanh phanh phanh’ bóng người phiêu hốt, bốn nắm đấm hóa thành lít nha lít nhít quyền ảnh, khẩn thiết chạm vào nhau, từng tiếng điếc tai.
- Không tệ, Cửu Khiếu quyền của Xuyên nhi vậy mà cũng luyện đến cực hạn, xem ra trong khoảng thời gian này không có uổng phí luyện tập.
Tần nhị gia lần nữa vui mừng đánh giá.
Trong nháy mắt, hai người đã đối quyền mấy trăm chiêu.
Khí lãng bốn phía cuồn cuộn, quần áo mọi người dưới đài phần phật, tóc dài bay lên.
- Oanh!
Hai người lại đối một quyền, đều bị phản chấn, ‘Vụt vụt vụt’ lui lại mấy bước, lại lần nữa xông tới.
Hạ Hồng đột nhiên nhảy lên một cái, đáp xuống, song quyền đột nhiên hóa thành quyền ảnh đầy trời, đen nghịt bao phủ tới Tần Xuyên.
Tần Xuyên híp hai mắt, chỉ xuất một quyền, đánh vào bên trong quyền ảnh.
Lít nha lít nhít quyền ảnh rơi vào trên người hắn, hắn vẫn đứng tại chỗ lù lù bất động, quả đấm to lớn cùng nắm đấm quyền ảnh phía sau nặng nề đánh vào nhau.
- Ầm!
Hai chân hắn đột nhiên chấn động, mặt đất lập tức nứt ra khe hở.
Hai người đơn quyền kề nhau, một người thẳng tắp đứng ở trên mặt đất, một người thẳng tắp dựng ngược người xuống phía dưới, hướng dọc ở giữa không trung, giống như biểu diễn tạp kỹ.
Nhưng võ giả đều có thể nhìn ra, hai người đang so đấu nội lực.
Áo bào hai người nâng lên, ống tay áo hoa hoa tác hưởng, giống như có khí lưu toán loạn trong tay áo.
- Ầm!
Không bao lâu, một nắm đấm khác của hai người lần nữa nặng nề đánh vào nhau.
Tần Xuyên đứng tại chỗ không động.
Hạ Hồng dựng ngược ở giữa không trung thì xoay người, rơi vào nơi mấy mét bên ngoài.
Hắn vừa xuống đất, Tần Xuyên đột nhiên bắn nhanh mà ra, lập tức ‘Oanh’ đánh ra một quyền, sau đầu lại quỷ dị xuất hiện hư ảnh của một đầu cự viên.
Hạ Hồng nổi giận gầm lên một tiếng, nắm đấm đột nhiên phóng đại, mặt ngoài nắm đấm trong nháy mắt ngưng kết lên một tầng da nham thạch.
- Oanh!
Song quyền chạm vào nhau, một tiếng bạo hưởng, đồng thời xen lẫn tiếng thanh thúy của kim loại va chạm.
Thân thể Hạ Hồng chấn động, lui về phía sau mấy bước.
Song quyền Tần Xuyên lập tức gào thét, như mưa to gió lớn đánh tới.
Chân phải Hạ Hồng đột nhiên giẫm một cái xuống mặt đất, sau lưng xuất hiện hư ảnh một tòa núi nhỏ, lù lù bất động nghênh đón quyền quyền bạo kích.
Mọi người dưới đài nhìn nín thở ngưng thần.
Lại là liên tiếp bạo hưởng, hai người đều trúng mấy quyền của đối phương, lùi lại mấy bước, lần nữa cứng chọi cứng, khẩn thiết chạm vào nhau.
- Oanh!
Tần Xuyên lại đánh tới một quyền, hư ảnh núi nhỏ phía sau Hạ Hồng lập tức vỡ nát.
Lực lượng khổng lồ xuyên thấu qua cánh tay Hạ Hồng truyền vào thân thể của hắn, hắn ‘Vụt vụt vụt’ lui lại, quần áo toàn thân lập tức ‘Xùy’ một tiếng vỡ tan.
Không đợi hắn đứng vững, nắm đấm trong tay Tần Xuyên giống như đột nhiên biến thành nắm đấm của một con vượn lớn, ‘Oanh’ một tiếng đập vào lồng ngực của hắn.
Da đá cứng cỏi ngưng kết trên người Hạ Hồng lập tức vỡ vụn.
Hắn bay ngược mà ra, nặng nề té ngã trên mặt đất.
Tần Xuyên lại một lần nữa xông tới, lại một quyền đập xuống.
Hạ Hồng không kịp đứng dậy, đành phải cắn chặt răng, nổi giận gầm lên một tiếng, nâng quyền nghênh đón.
Một tiếng bạo hưởng.
Cánh tay Hạ Hồng đột nhiên ‘Két; một tiếng gãy xương, toàn bộ thân thể đột nhiên chấn động, lực lượng khổng lồ thông qua thân thể của hắn truyền đến mặt đất.
Lôi đài to lớn lại đột nhiên ‘Két’ một tiếng, toàn bộ rạn nứt.
Một nắm đấm khác của Tần Xuyên, chống đỡ tại mi tâm Hạ Hồng, cũng không rơi xuống, bốn phía nắm đấm xuất hiện một vòng xoáy đang cấp tốc xoay tròn, tựa hồ đang súc tích lực lượng.
Hạ Hồng chịu đựng đau nhức kịch liệt, quyết định thật nhanh:
- Ta nhận thua!
- Đương ——
Tiếng chiêng vang lên, tỷ thí kết thúc.
Tần Xuyên nặng nề thở hổn hển, thu hồi nắm đấm, cầm một tay khác của Hạ Hồng, kéo hắn ta từ dưới đất lên, sau đó chắp tay nói:
- Hạ huynh, đa tạ.
Hạ Hồng cười khổ một tiếng, nói:
- Tài nghệ không bằng người, nên nhận thua.
Dưới đài lập tức truyền đến tiếng đám người Tần gia hưng phấn hoan hô.
Hai người đều bị thương, đỡ nhau đi vào hậu trường.
Tỷ thí tạm thời kết thúc, hai người chiến thắng cần phải nghỉ xả hơi và chữa thương.
Đợi đến buổi chiều, mới là thời điểm quyết chiến cuối cùng.
Quan chủ khảo sai người đưa thuốc cao và uống thuốc, tuyên bố tên người chiến thắng, sau đó lại thông báo thời gian buổi chiều tỷ thí.
Rất nhiều đám người xem náo nhiệt vẫn chưa thỏa mãn tán đi.
Nhưng đại đa số người ăn đồ ăn mang theo sẵn, vẫn như cũ tụ tập trên quảng trường, chờ đợi buổi chiều quyết chiến.
Tần Văn Chính cùng Tần nhị gia đi lên, đỡ Tần Xuyên xuống.
Trên mặt Tần Xuyên trúng một quyền, ngực và bả vai, trên cánh tay, đều trúng mấy quyền, cho dù thân thể Võ Sư trung kỳ cũng đầy vết tím xanh.
Đám người Tần gia vây hắn vào giữa, để hắn ngồi dưới đất, bắt đầu xức thuốc cho hắn, hỏi thăm hắn còn có chỗ nào không thoải mái.