- Ghê tởm! Người ta còn không có sờ đến thỏ nhỏ của hắn, hắn ngược lại sờ trước...
Lạc Thanh Chu trở lại trong đám người, ngồi xuống trên mặt đất phía ngoài cùng, trong lòng tự hỏi chuyện.
Hạ Thiền đứng ở sau lưng Tần đại tiểu thư, vẻ mặt hốt hoảng, thỉnh thoảng nhìn lén hắn một chút.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Trong nháy mắt, đã đi tới thời gian tỷ võ buổi trưa.
Trên quảng trường lần nữa tụ tập đám người rộn rộn ràng ràng.
- Đương ——
Theo một tiếng chiêng vang lên, ba võ giả tham gia thi đấu leo lên lôi đài.
Lạc Ngọc đi tới hòm gỗ, thò tay vào, bắt đầu bốc thăm quyết định tỷ thí với ai trước.
Bởi vì vòng trước hắn không có thi đấu, cho nên một vòng này hắn cần đánh bại hai người, mới có thể thu được thắng lợi.
Nếu như hắn thua ở vòng thứ nhất, vậy không có cơ hội.
Một người bị hắn bốc thăm chọn trúng sẽ ăn một chút thua thiệt, nếu như chiến thắng, sẽ còn tỷ thí thêm một lần.
Nhưng sẽ thu có được đầy đủ thời gian nghỉ ngơi, và được lão sư Long Hổ học viện tự mình chữa thương cùng bổ sung lực lượng, và một viên đại bổ đan.
Năm nay chỉ có một danh ngạch, nhưng quy tắc không có thay đổi, cho nên mới sẽ xuất hiện loại tình huống này.
Bất quá võ giả chân chính có thực lực, tự nhiên không sợ những thứ này.
- Trận đầu tỷ thí, Lạc Ngọc cùng Hạ Nhất Minh.
Quan chủ khảo mở ra tờ giấy, tuyên bố danh tự.
Hạ Nhất Minh thầm kêu một tiếng xúi quẩy, cầm kim hoàn đao trong tay, đi tới vị trí trung tâm lôi đài.
Lạc Ngọc đứng ở đối diện hắn.
Hai người chắp tay nói một câu khách sáo, bắt đầu âm thầm súc tích lực lượng.
- Bắt đầu!
Theo quan chủ khảo ra lệnh một tiếng, Hạ Nhất Minh lập tức kéo kim hoàn đao xông tới.
Lạc Ngọc đứng tại chỗ không nhúc nhích, thân thể có chút cong lên, hai mắt chăm chú nhìn động tác của hắn, như một đầu báo săn đang vận sức chờ phát động.
- Sưu!
Hắn đột nhiên lao ra ngoài.
Hạ Nhất Minh chém một đao về phía mặt hắn, nhưng lại bị hắn tinh chuẩn né qua, đánh một quyền ra ngoài.
Hạ Nhất Minh đồng dạng nghiêng người né qua, kim hoàn đao trong tay vừa chém xuống cũng không mất lực, cổ tay khẽ đảo, lưỡi đao hàn quang sâm sâm lập tức từ dưới phía bên trái cắt ngang mà qua.
- Tranh ——
Lạc Ngọc đánh một quyền vào thân đao, lại phát ra âm thanh kim loại va chạm.
Hổ khẩu Hạ Nhất Minh chấn động, đại đao trong tay bị đánh chệch vị trí, xoay người một cái, đại đao vạch ra một vòng tròn quanh thân, lần nữa chém tới.
Hai người cận chiến, một người dùng đao, một người ra quyền, một chiêu tiếp lấy một chiêu, động tác càng lúc càng nhanh, rất nhanh thân ảnh hai người đã biến thành hư ảnh.
Trong nháy mắt, hai người đã đánh qua mấy trăm chiêu, nhưng như cũ lực lượng ngang nhau, tựa hồ ai cũng không thể làm gì ai.
Lạc Thanh Chu đứng dưới đài nhìn không chớp mắt, trong con mắt chiếu ra thân ảnh của bọn hắn, trong đầu cũng bắt đầu ghi chép.
- Bạch!
Lại hơn mười phút sau.
Hạ Nhất Minh bổ một đao về phía bả vai Lạc Ngọc, Lạc Ngọc tựa hồ không kịp né tránh, lập tức bị đánh trúng.
Cương đao sắc bén trong nháy mắt chém tan huyết nhục màng da của Lạc Ngọc, chém vào bên trên xương cốt của hắn ta, phát ra một tiếng vang giòn.
- Oanh!
Nhưng lúc này, nắm đấm Lạc Ngọc lại đột nhiên phóng đại, nặng nề mà đánh vào ngực Hạ Nhất Minh!
Hai người lui lại mấy bước, đứng vững vàng thân thể.
Trên bờ vai Lạc Ngọc chảy đầm đìa máu tươi, đứng tại chỗ, nắm chặt nắm đấm.
Ngực Hạ Nhất Minh trúng một quyền, xương sườn đầu tiên truyền đến một trận đau đớn kịch liệt, quần áo phía sau đột nhiên ‘Ba’ một tiếng bạo liệt.
Bên trên phía sau lưng của hắn vậy mà xuất hiện một quyền ấn màu đỏ.
- Nam Sơn Thông Tí quyền, cách sơn đả ngưu.
Tần nhị gia ở dưới đài nhận thấy thấp giọng kinh hô.
Hạ Nhất Minh chịu đựng đau đớn, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, lần nữa quơ kim hoàn đao trong tay, xông tới.
Chân phải Lạc Ngọc lui về sau, hạ thân có chút khom lại, hai nắm đấm đột nhiên biến thành màu bạc như kim loại, hai chân đột nhiên kéo căng.
Lập tức, ‘Sưu’ một tiếng lao ra ngoài.
- Coong!
Một quyền hắn lại va chạm trực tiếp với đại đao hung mãnh bổ tới, một nắm đấm khác đột nhiên sáng lên một mang, ‘Oanh’ một quyền đánh tới.
Một quyền này, lần nữa nặng nề mà đánh vào ngực Hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh bị đánh đến thân thể chấn động, ‘Vụt vụt vụt’ rút lui mà ra.
Không đợi hắn ta đứng vững và tụ lực, Lạc Ngọc kéo căng hai chân lần nữa bắn ra, ‘Oanh’ một quyền, lại đánh vào cái cằm của hắn ta.
Liên tục hai quyền, Hạ Nhất Minh triệt để không cách nào ổn định thân thể đang rút lui và nội lực hỗn loạn trong cơ thể.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Lạc Ngọc nhân cơ hội này, nắm đấm liên tiếp đánh tới năm huyệt chính giữa bộ ngực hắn ta.
Một quyền cuối cùng trực tiếp đánh vào trên bụng của hắn.
Hạ Nhất Minh bị đánh bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống bên bờ lôi đài.