Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 841 - Chương 841: Người Thắng Cuối Cùng Cuồng Hoan, Lạc Ngọc Chấn Kinh (6)

Chương 841: Người thắng cuối cùng cuồng hoan, Lạc Ngọc chấn kinh (6) Chương 841: Người thắng cuối cùng cuồng hoan, Lạc Ngọc chấn kinh (6)

Lạc Ngọc trần như nhộng đứng ở nơi đó, cầm nắm đấm, tóc dài bay lên, toàn thân có gió mạnh gào thét, lúc này mới thấy rõ mặt mũi của hắn, lập tức mở to hai mắt, vẻ dữ tợn trên mặt đột nhiên biến thành kinh ngạc, chấn kinh, hoài nghi, không thể tưởng tượng nổi, khó tin các loại thần tình phức tạp.

Lạc Thanh Chu cầm nắm đấm, nhìn thẳng hắn một chút, cơ hồ không có chút gì do dự, lần nữa xông tới.

Lần này, phía sau hắn đột nhiên xuất hiện hư ảnh của một đầu ma ngưu.

-Ò.... Ò... ——

Một tiếng trâu ọ đinh tai nhức óc, vang vọng đêm tối.

- Oanh!

Một tiếng bạo hưởng, khí lãng như nước thủy triều.

Hai nắm đấm lần nữa hung hăng đánh vào nhau.

Thân thể Lạc Thanh Chu chấn động, vừa muốn bị đẩy lui, chân trái đột nhiên giẫm một cái xuống mặt đất, ‘Phanh’ một tiếng, cơ hồ đập vào mặt đất.

Toàn bộ mặt đất lập tức rạn nứt.

Hắn lần nữa xông tới như đạn pháo, song quyền ‘Oanh’ đánh ra.

Dã man xung kích.

Lạc Ngọc vừa muốn tụ lực đánh trả, đầu lập tức mê muội một trận, ‘Phanh’ một tiếng bị đánh trúng lồng ngực, bay ra ngoài, nặng nề mà đụng vào trên vách tường phía sau.

Vách tường kia lại ‘Két’ một tiếng vỡ ra, toàn bộ thân thể của hắn lại khảm nạm vào.

Nhưng hắn vẫn như cũ cường hoành, trong nháy mắt nhảy vọt ra, song quyền lấp lóe quyền mang, ‘Oanh’ lại đánh tới một quyền.

Lạc Thanh Chu bị chấn lui lại hai bước.

Lạc Ngọc cơ hồ không có chút gì do dự, ‘Sưu’ một tiếng chạy ra ngoài, hướng về cửa sổ chạy như bay.

Nhưng đầu đột nhiên lại mê muội một trận, còn chưa kịp phản ứng, sau lưng đột nhiên ‘Oanh’ một tiếng bạo hưởng, một nắm đấm to lớn không gì so sánh được bay tới.

Bên trên nắm đấm lại ‘Tư tư’ rung động, mang theo thiểm điện.

Phía sau lưng Lạc Ngọc đột nhiên truyền đến một cỗ đau nhức kịch liệt, lần nữa bị đánh bay ra ngoài, đồng thời, trên lưng truyền đến âm thanh xương cốt đứt gãy cùng mùi làn da bị đốt cháy khét.

Hắn nặng nề ngã xuống chỗ cửa sổ.

Còn chưa chờ hắn đứng lên, nắm đấm to lớn mang theo lôi điện đã lần nữa ầm vang rơi xuống.

- Ầm!

Một tiếng bạo hưởng, lôi điện tư tư.

Phía sau lưng của hắn ‘Két’ một tiếng, trực tiếp lõm vào, miệng ‘Oa’ phun ra một ngụm lớn máu tươi, cuống quít quay đầu hô:

- Thanh Chu, chúng ta là anh em...

Bên ngoài viện đột nhiên truyền đến tiếng quần áo phần phật vang vọng.

Lạc Thanh Chu lấy ra tấm mặt nạ kia, đeo ở trên mặt, lại lấy ra cây gỗ đen nhánh, đập tới hắn.

- Ngươi... Là ngươi...

Lạc Ngọc nhìn hắn đeo lên mặt nạ, con ngươi lập tức co rụt, toàn thân run rẩy.

- Ầm!

Lạc Thanh Chu đập một gậy vào đầu hắn, trong nháy mắt đập vỡ hộ thể cương khí và màng da của hắn, trực tiếp đập đầu hắn vỡ tan, máu tươi vẩy ra.

- Bạch!

Cửa sổ đột nhiên hiện lên một đạo hàn mang.

Lập tức lão giả mặc áo bào xám, cầm trong tay bảo đao, từ ngoài cửa sổ bay đến, bảo đao trong tay vạch ra một đạo hàn mang hình tròn.

Lạc Thanh Chu sớm đã súc tích tất cả lực lượng, một nháy mắt khi đối phương từ cửa sổ nhảy vọt vào, gậy gỗ đen nhánh trong tay đột nhiên đập tới.

- Tranh ——

Một tiếng chói tai vù vù vang lên.

Lập tức ‘Két’ một tiếng, bảo đao trong tay lão giả kia trong nháy mắt bị nện đứt gãy, đồng thời, cây gỗ đen nhánh gào thét mà đi ‘Phanh’ một tiếng đập vào lồng ngực của lão ta, trực tiếp đập bay lão từ cửa sổ ra ngoài.

Lạc Thanh Chu lần nữa nâng gậy gỗ, ‘Phanh’ một tiếng đập vào chỗ cổ Lạc Ngọc, trực tiếp nện đứt cổ hắn.

Lập tức thu hồi gậy gỗ, lôi điện trên nắm tay tư tư rung động, chuẩn bị một quyền diệt hồn.

- Oanh!

Một quả đấm to lớn đột nhiên đập phá vách tường bên cạnh, từ ngoài tường bay đến.

Hắn đột nhiên ra một quyền đánh tới nắm đấm kia, thân thể bị chấn bay ngược ra, lập tức thừa cơ hội đó, mũi chân điểm một cái, mượn lực lượng lui lại nhảy lên xà ngang trên đỉnh đầu, lại nhảy lên trên, ‘Phanh’ một tiếng phá vỡ nóc phòng, nhảy tới nóc nhà.

Lúc này, bên cạnh ngói xanh ‘Hoa’ một tiếng vẩy lên, chủ nhân nắm đấm cũng đuổi theo.

Lạc Thanh Chu rót lực vào cánh tay, sau lưng đột nhiên xuất hiện hư ảnh của một ma ngưu, ‘Oanh’ một quyền đánh tới.

Đạo nhân ảnh kia cũng đánh tới một quyền.

- Oanh!

Một tiếng bạo hưởng, khí lãng cuồng bạo.

Hai người ở trên nóc nhà ‘Vụt vụt vụt’ lui về phía sau mấy bước.

Lạc Thanh Chu đứng vững thân thể, cầm nắm đấm, ngưng mắt nhìn về phía đối diện.

Lạc Diên Niên mặc áo ngủ, hai chân trần trụi, tóc tai bù xù, kình khí vờn quanh thân, trợn mắt tròn xoe, nghiêm nghị quát:

- Ngươi đến cùng là ai?

Lạc Thanh Chu nhìn hắn một cái, không nói một lời, quay người nhảy ra ngoài.

Lạc Diên Niên vừa muốn đuổi theo, ‘Phốc’ một tiếng, một đống lớn bột màu trắng đột nhiên đập vào mặt hắn.

Hắn lập tức dừng lại, đánh tới một quyền, trong nháy mắt đánh tan những bột phấn kia.

Bình Luận (0)
Comment