Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 847 - Chương 847: Lạc Giải Nguyên, « Thủy Điệu Ca Đầu » (1)

Chương 847: Lạc giải nguyên, « Thủy Điệu Ca Đầu » (1) Chương 847: Lạc giải nguyên, « Thủy Điệu Ca Đầu » (1)

Lúc này, một tên thiếu niên thanh tú tuấn mỹ người mặc nho bào từ đối diện đi tới, đột nhiên mở miệng nói:

- Hẳn là thật. Lần trước yết bảng, các ngươi không nhìn thấy sao? Vị Lạc giải nguyên khoa cử hạng nhất kia chính là con rể Tần gia bọn hắn.

- Lúc ấy tất cả mọi người thấy được, vị Lạc giải nguyên kia tuấn tú lịch sự, phong độ nhẹ nhàng, như Trích Tiên hạ phàm, Tần gia phu nhân lúc ấy đứng ở bên cạnh hắn, miệng cười đều không khép lại được.

Mấy tên võ giả thấy hắn khí độ bất phàm, lại thấy một thiếu nữ xinh đẹp băng lãnh cầm kiếm đứng bên cạnh hắn, ngượng ngùng cười một tiếng, không có nói thêm nữa, chắp tay nói:

- Đa tạ công tử.

Lập tức bước nhanh rời đi.

Lạc Thanh Chu tiếp tục đi đến phía trước, quay đầu nhìn bên cạnh một chút, nói:

- Thiền Thiền, cô gia chẳng lẽ nói không đúng? Ngươi đang bày ra ánh mắt gì, làm sao giống như ghét bỏ cô gia?

- Hừ.

Hạ Thiền quay mặt chỗ khác, bước nhanh đi thẳng về phía trước.

Hai người đi tới phía sau mọi người Tần gia, Tần Xuyên đã đi xuống từ trên lôi đài.

Mặc dù danh ngạch này là may mắn mới có, nhưng có thể thu hoạch được tư cách tiến vào Long Hổ học viện tu luyện, đích thật là một chuyện đáng giá cao hứng và kiêu ngạo.

Tất cả mọi người Tần gia vây quanh hắn kích động nói chuyện.

Lạc Thanh Chu đứng ở phía sau, yên lặng nhìn Tần nhị ca cười ngây ngô, khóe miệng lộ ra một vòng ý cười.

Tần Khiêm Gia đứng ở bên cạnh, an tĩnh nhìn hắn một cái.

Bách Linh đột nhiên mở miệng nói:

- Cô gia, ngươi vừa rồi cùng Thiền Thiền đi nơi nào?

Lạc Thanh Chu không có để ý nàng.

Bách Linh lập tức lại nói:

- Khẳng định là vụng trộm dụ dỗ Thiền Thiền đến chỗ không có ai, sau đó thừa cơ khi dễ Thiền Thiền, đúng hay không?

Nàng lập tức tiến đến bên người Hạ Thiền, thấp giọng hỏi:

- Thiền Thiền, cô gia có thừa cơ sờ thỏ nhỏ ngươi hay không?

Hạ Thiền sửng sốt một chút, thấp giọng nói:

- Ta không, thỏ nhỏ, hắn có...

- Ha ha ha ha...

Bách Linh lập tức ôm nàng, cười lên ha hả.

Đám người xem náo nhiệt xung quanh quảng trường, dần dần tán đi.

Mặt trời chiều ngả về tây, đã đến hoàng hôn.

Tần Xuyên được đám người Tần gia chen chúc rời khỏi quảng trường.

Trở lại trong phủ, bắt đầu chuẩn bị tiệc tối.

Chu Thông đi quán rượu mời mấy đầu bếp, tự mình qua nấu món ăn, lại đi chợ mua thêm rất nhiều đồ ăn.

Lúc này, tân khách nhận được tin tức cũng đều lần lượt đi tới.

Lạc Thanh Chu không muốn xuất đầu lộ diện, nói một tiếng với Tần nhị ca, mang theo Tiểu Điệp cùng Thu nhi rời đi.

Tần đại tiểu thư cũng không có thói quen tham gia náo nhiệt.

Hai người cùng rời đi.

Lạc Thanh Chu đưa nàng đến Linh Thiền Nguyệt cung, đang muốn rời đi, đột nhiên nghĩ đến chuyện ngày mai đi viếng mồ mả mẫu thân, do dự một chút, cung kính nói:

- Đại tiểu thư, sáng mai ta muốn đi viếng mẫu thân, có Tiểu Điệp cùng Thu nhi bồi tiếp ta đến là được, ngươi có thể không cần đi.

Hai người đã ly hôn, sao hắn lại để cho vị này cùng đi theo viếng mẫu thân hắn chứ.

Mặc dù nhạc phụ đại nhân nói để nàng đại biểu nhị tiểu thư đi, nhưng không có tất yếu.

Nhị tiểu thư nơi đó, có Thu nhi làm thay là được.

Hắn từ trước đến nay là người không thích phiền toái, càng không thích miễn cưỡng bất kỳ kẻ nào.

Tần Khiêm Gia nghe vậy, nhàn nhạt nhìn hắn một cái, khẽ gật đầu, cũng không nói chuyện.

Lạc Thanh Chu cáo từ rời đi.

Bách Linh nhìn bóng lưng hắn, lập tức cả giận nói:

- Cô gia thật quá phận, Thiền Thiền, đêm nay hung hăng trừng phạt hắn.

Hạ Thiền không có để ý nàng, đi theo đại tiểu thư, tiến vào nội viện.

Lạc Thanh Chu trở lại Mai Hương Uyển, nhắc nhở Tiểu Điệp và Thu nhi thu dọn đồ đạc.

Sáng sớm mai đi viếng mẫu thân, đoán chừng buổi chiều sẽ rời khỏi Mạc Thành.

Về sau trở lại đoán chừng là đến thanh minh.

Đối với việc đi kinh đô, hai tiểu nha đầu đều rất hưng phấn.

Tiểu Điệp muốn tới xem kinh đô phồn hoa một chút, mà Thu nhi thì muốn nhanh chóng nhìn thấy tiểu thư nhà mình.

Lạc Thanh Chu đứng chỗ cửa phòng, nhìn các nàng cười cười nói nói, vui vẻ thu dọn quần áo, trong lòng cũng chờ mong cuộc sống tại kinh đô.

Tiểu Điệp quay đầu nhìn hắn một cái, đột nhiên cười nói:

- Công tử, Thu nhi tỷ tỷ nói, chờ đi kinh đô, nàng có thể thị tẩm cho công tử. Thu nhi tỷ tỷ còn nói, đến lúc đó muốn nô tỳ cùng một chỗ hầu hạ công tử đây.

- Tiểu Điệp...

Thu nhi xấu hổ mặt đỏ tới mang tai, cúi đầu chăm chú thu dọn quần áo.

Lạc Thanh Chu nhìn thân ảnh thon thả của nàng một chút, hỏi:

- Thu nhi, ta và Tiểu Điệp mỗi lần ân ái bao lâu, ngươi có phải đều nhớ kỹ hay không, chuẩn bị đi kinh đô báo cho nhị tiểu thư?

Thu nhi thấp giọng chột dạ nói:

- ... Không, không có...

Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, nói:

- Cô gia không phải trách cứ ngươi, cô gia chỉ muốn nói với ngươi một tiếng, muốn thực sự cầu thị, cái kia...

Bình Luận (0)
Comment