Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 851 - Chương 851: Nguyệt Tỷ Tỷ, Gặp Lại! Tỷ Phu Nhà Ta Thế Nhưng Là Người Gặp Người Thích (2)

Chương 851: Nguyệt tỷ tỷ, gặp lại! Tỷ phu nhà ta thế nhưng là người gặp người thích (2) Chương 851: Nguyệt tỷ tỷ, gặp lại! Tỷ phu nhà ta thế nhưng là người gặp người thích (2)

Nam Cung Tuyết Y một mặt thản nhiên, gật đầu nói:

- Đúng vậy, chờ hắn tới, ta phải tranh luận với hắn một phen. Lần trước ta viết thư cho hắn, hắn vậy mà chỉ trả lời ngươi, không thèm trả lời ta, thật quá đáng.

Tần Vi Mặc cười khúc khích:

- Tỷ phu chính là tính tình như thế, ngại phiền phức, Tuyết Y tỷ đừng thấy lạ.

Nam Cung Tuyết Y ngồi xuống ở bên cạnh, khẽ nói:

- Đương nhiên muốn trách, trừ phi chờ hắn tới, nghe ý kiến của ta, sửa lại kết cục của Bảo Trâm, lại giảng cho ta mấy cố sự, ta mới có thể nguôi giận.

Tần Vi Mặc cười nói:

- Tỷ phu nơi đó, còn rất nhiều cố sự. Tuyết Y tỷ muốn nghe cố sự dạng gì, đều có hết.

Nam Cung Tuyết Y đột nhiên ý vị thâm trường nhìn nàng một cái, nói:

- Vi Mặc, khi các ngươi vừa trở về buổi trưa, ngươi đã không kịp chờ đợi đi lên trên đường tìm phòng ở mới. Làm sao, rất muốn theo tỷ phu nhà ngươi đơn độc ở cùng một chỗ?

Tần Vi Mặc mỉm cười, nói:

- Tuyết Y tỷ, chủ yếu là thấy ngươi để ý và chờ mong tỷ phu nhà ta quá, sợ ngươi đem hắn cướp đi.

Nam Cung Tuyết Y lập tức nhếch miệng:

- Hứ, yên tâm, ta cũng không có hứng thú gì đối với người ở rể.

- Vậy cũng không nhất định, tỷ phu nhà ta thế nhưng là người gặp người thích, đầy người đều là mị lực, không có nữ tử nào có thể ngăn cản được cám dỗ của hắn.

- Chậc chậc, khoác lác, vậy còn ngươi?

- Ta à, đã sớm theo tỷ phu...

Kênh đào Kinh Nguy.

Ngọn nguồn từ núi Bắc Nguy, đuôi đến sông Ngọc.

Xuôi dòng thẳng xuống dưới, tốc độ cực nhanh.

Nhiều nhất ba ngày thời gian đã có thể đến ngoài thành kinh đô.

Lúc này, trên bến tàu bờ sông đang có rất nhiều kiệu phu (khuân vác) khiêng hàng hóa, trang bị đưa lên thuyền hàng đang neo bên bờ.

Bờ sông ngoại trừ thuyền hàng ra, còn tàu chở khách to to nhỏ nhỏ thả neo.

Vì lý do an toàn, Tần Văn Chính quyết định mang theo đám người Tần gia, đi một chiếc thuyền lớn.

Dù sao nữ quyến nhiều, lại không có hộ vệ.

So với những thuyền tương đối nhỏ, thuyền lớn khẳng định chính quy và an toàn hơn một chút.

Lần này dời đi kinh đô, ngoại trừ vợ chồng Tần Văn Chính, Tần Xuyên, Tần đại tiểu thư và Lạc Thanh Chu năm người ra, còn có bảy người nha hoàn, cùng một nhà ba người của Chu quản gia.

Nha hoàn khác và những ma ma kia cũng không nguyện ý rời quê hương, cho nên đều lưu lại Mạc Thành, đi trong phủ hoặc trang viên của Tần nhị gia hoặc tứ gia.

Lần này di chuyển, ngoại trừ người ra, còn mang theo một vài thứ.

Vật liệu quý giá đều cất vào trong túi trữ vật của Tần Xuyên.

Vì che giấu tai mắt người, còn có một số quần áo đồ ăn, đều mang ở trên người.

Nếu như toàn bộ cất vào trong túi trữ vật, tự nhiên sẽ làm cho người khác hoài nghi.

Dù sao nhiều người như vậy xuất hành, làm sao có thể hai tay đều trống trơn.

Tần Văn Chính cùng Chu Thông đi đến bờ sông, cẩn thận quan sát và chọn mấy chiếc tàu chở khách.

Đang lúc quan sát, mấy thư sinh người mặc nho bào cầm trong tay quạt xếp vội vàng hấp tấp chạy qua từ bên cạnh bọn họ, lên một chiếc du thuyền.

Du thuyền kia được trang trí hoa mỹ, bên ngoài treo đầy đèn màu và hoa tươi, trên dưới hai tầng, nhìn có chút hùng vĩ rộng rãi, tương tự như những chiếc thuyền hoa trong sông Mạc.

Đồng thời, trên thuyền còn truyền đến tiếng đánh đàn du dương.

Trên dưới lan can thỉnh thoảng còn đi ra một vài người mặc hộ vệ trang phục màu trắng.

Tần Văn Chính cùng Chu Thông nhìn nhau, nói:

- Nhìn trên du thuyền này đều là một vài người đọc sách cùng nghệ nhân, không có người giang hồ và tiểu thương, hơn nữa còn có hộ vệ, hẳn là tương đối an toàn. Đi, đi hỏi một chút, xem bọn hắn đi nơi nào.

Hai người đi tới, mới vừa đi lên bàn đạp, hai tên đại hán trang phục hộ vệ canh giữ ở chỗ mạn thuyền, lập tức trừng mắt quát:

- Làm cái gì? Thuyền này không chở người ngoài, nhanh chóng thối lui.

Tần Văn Chính vội vàng dừng bước lại, chắp tay nói:

- Tại hạ mang theo người nhà, muốn đi kinh đô, không biết có thể thuận tiện đi cùng, thuyền phí không thành vấn đề.

Một tên đại hán trong đó không kiên nhẫn khoát tay nói:

- Đã nói thuyền này không chở người ngoài, không có nghe thấy? Chúng ta cũng không thiếu chút thuyền phí của ngươi, trên thuyền này đều là quý nhân có mặt mũi, va chạm bọn hắn, chúng ta có thể sẽ không đảm đương nổi.

Một đại hán khác nói:

- Bên kia không phải có thuyền khách à, đi xem thuyền kia đi.

Tần Văn Chính thấy hai người tỏ thái độ kiên quyết, không có chút chỗ trống nào lượn vòng, đành phải mang theo Chu Thông quay người rời đi.

Vừa đi mấy bước, trên thuyền đột nhiên truyền đến giọng nói thanh thúy của một nữ tử:

- Chuyện gì xảy ra?

Một tên đại hán trong đó vội vàng cung kính trả lời.

- Viên cô nương, hai người kia mang theo người nhà đi kinh đô, muốn lên thuyền của chúng ta, bị chúng ta đuổi đi.

Bình Luận (0)
Comment