Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 853 - Chương 853: Nguyệt Tỷ Tỷ, Gặp Lại! Tỷ Phu Nhà Ta Thế Nhưng Là Người Gặp Người Thích (4)

Chương 853: Nguyệt tỷ tỷ, gặp lại! Tỷ phu nhà ta thế nhưng là người gặp người thích (4) Chương 853: Nguyệt tỷ tỷ, gặp lại! Tỷ phu nhà ta thế nhưng là người gặp người thích (4)

Trên mặt Đường Yên Nhi lộ ra một tia kinh ngạc, ánh mắt một lần nữa đánh giá thiếu niên trên bờ.

Lạc Thanh Chu thấy thư sinh dáng người nhỏ gầy kia có chút quen thuộc, tỉ mỉ nghĩ lại, lại là một người hôm đó trúng cử đi Tần phủ tiếp hắn, giống như gọi là Khổng Triệt.

- Khổng huynh, thật là khéo.

Hắn cũng chắp tay chào hỏi.

Mặt mũi Khổng Triệt tràn đầy nhiệt tình nói:

- Lạc huynh cũng chuẩn bị đi kinh đô sao? Vừa hay, mau lên đây, trên thuyền này cũng có mấy cử nhân Mạc thành của chúng ta đây.

Đường Yên nhi vội vàng nói:

- Lạc công tử gia quyến có bao nhiêu người?

Lạc Thanh Chu chắp tay đáp.

- Mười bảy người.

Vừa nghe lời này, ngay cả Khổng Triệt cũng lấy làm kinh hãi:

- Lạc huynh, làm sao mang theo nhiều người như vậy?

Lạc Thanh Chu đáp:

- Chuẩn bị dọn đi kinh đô đầu nhập vào thân thích.

Khổng Triệt giật mình nói:

- Thì ra là chuyển nhà, thật đáng mừng. Bất quá trên thuyền này...

Hắn nhìn Đường đại tiểu thư bên cạnh một chút, trên mặt lộ ra một tia xấu hổ, không dám nói thêm nữa.

Dù sao cũng là thuyền của người ta, hắn không cách nào làm chủ.

Đường Yên nhi một mặt khổ sở nói:

- Lạc công tử, mười bảy người thực sự có chút nhiều, nếu không...

Tần Văn Chính vội vàng nói:

- Cô nương không cần khó xử, để Thanh Chu mang năm nữ quyến đi lên, ngài thấy thế nào?

Đường Yên nhi lúc này mới thở dài một hơi, cười nói:

- Mang năm người, tự nhiên không có vấn đề.

Tần Văn Chính lập tức thấp giọng nói:

- Thanh Chu, ngươi mang ba người Khiêm Gia, Tiểu Điệp và Thu nhi nữa. Các ngươi đi du thuyền, có thể sẽ chậm một chút, đến lúc đó chúng ta ở bến tàu chờ các ngươi.

Lạc Thanh Chu suy nghĩ mười bảy người, nếu như đều lên thuyền thường, xác thực không quá an toàn, gật đầu đáp ứng.

Tần Văn Chính lập tức mang theo Chu Thông, vội vàng rời đi.

Không bao lâu, hắn mang theo mấy người Tần đại tiểu thư đi tới, đằng sau còn nhiều thêm một người khác.

Tần Văn Chính đi vào chỗ gần, có chút lúng túng nói:

- Thanh Chu, nhạc mẫu ngươi không yên lòng Khiêm Gia, muốn theo nàng cùng một chỗ.

Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua ánh mắt của hắn, nghe được tiếng lòng của hắn: 【 Thật sự là ngu xuẩn, đều đã đến lúc này còn sợ tiểu tử này chạy trốn. Rất nhanh sẽ gặp được Vi Mặc, lúc này ngươi coi như cầm roi quất hắn, ngươi nghĩ hắn sẽ chạy sao? Hắn bỏ được sao? 】

Lạc Thanh Chu: - ...

Tống Như Nguyệt chột dạ nhìn hắn một cái, nói:

- Thu nhi nói nàng muốn đi thuyền thường, cho nên mới chủ động đổi với ta...

Lạc Thanh Chu thấy Thu nhi không cùng đến, trong lòng sáng tỏ, không có nói thêm nữa, đi lên bàn đạp.

Tần Văn Chính vội vàng thấp giọng dặn dò:

- Bách Linh, Hạ Thiền, giao cho các ngươi.

Bách Linh cười nói:

- Lão gia yên tâm, ta và Thiền Thiền cam đoan hoàn thành nhiệm vụ, sẽ không để cho bọn hắn rơi mất một sợi lông.

- Lạc công tử, mời!

Đường Yên nhi tươi cười đầy mặt, đưa mắt mấy thiếu nữ phía sau hắn một chút.

Tần đại tiểu thư mang theo mạng che mặt, không nhìn ra tướng mạo chân thực, nhưng hai thiếu nữ sau lưng nàng đều là mỹ nhân nhi nhất đẳng.

Cho dù là phụ nhân trẻ tuổi kia cũng không phải đẹp bình thường, vận vị mười phần.

Khổng Triệt và hai gã thư sinh khác cũng nhìn đến ngây người, trong lòng âm thầm hâm mộ:

- Nhiều thiếu nữ xinh đẹp như vậy, chỉ sợ đều là thê thiếp của vị Lạc giải nguyên này, diễm phúc bực này, quả thật làm cho người ta cực kỳ hâm mộ.

Đường Yên Nhi tự mình dẫn theo bọn hắn tiến vào buồng nhỏ trên tàu, lên lầu hai, trước phân phối cho bọn hắn gian phòng.

- Lạc công tử, còn có hai gian phòng khách là liên tiếp, giường bên trong rất lớn, bên trong mỗi gian phòng ngủ ba người là không có vấn đề. Ngươi nhìn đủ hay không? Không đủ...

Nói rồi đẩy cửa phòng ra, để hắn nhìn thoáng qua.

Lạc Thanh Chu vừa muốn nói chuyện, Bách Linh vội vàng nói:

- Đủ, đủ, có thể có hai gian phòng khách ngủ đã không tệ rồi, cũng không dám lại phiền phức tỷ tỷ.

Đường Yên Nhi tươi cười đầy mặt:

- Không phiền phức, nếu không đủ, ta lại để cho nha hoàn nhường ra thêm đến một gian là được. Chỉ là lúc sau có khả năng sẽ có thêm người lên thuyền, đến lúc đó nếu như thực sự không được, cứ để bọn hắn chen cùng những người khác một chút.

Lạc Thanh Chu nghe nàng nói như vậy, nào có ý lại muốn nhiều hơn, chắp tay nói tạ.

Đường Yên Nhi cười nói:

- Đoán chừng các ngươi cũng mệt mỏi? Vậy ta không quấy rầy, các ngươi về phòng trước nghỉ ngơi một hồi, tối nay xuống ăn cơm. Trong đại sảnh lầu một ban đêm sẽ có biểu diễn. Lạc công tử, có khả năng còn sẽ tổ chức thi hội, đến lúc đó tiểu nữ tử sẽ mở rộng tầm mắt, nhìn tài hoa của Lạc giải nguyên.

Lạc Thanh Chu không có nhiều lời, chắp tay, lần nữa nói tạ.

Đường Yên Nhi cười cười, mang theo nha hoàn lui xuống.

Tống Như Nguyệt đột nhiên thấp giọng hỏi:

- Thuyền phí nhiều hay ít? Lão gia không có nói với ta. Thuyền này xa hoa như thế, đoán chừng sẽ không lấy giá tiện nghi cho chúng ta đâu?

Bình Luận (0)
Comment