Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 862 - Chương 862: Thơ Hay (3)

Chương 862: Thơ hay (3) Chương 862: Thơ hay (3)

Bạch Ngọc Lâu nghe vậy, lập tức mừng rỡ.

Đường Yên Nhi cáo từ rời đi, trực tiếp lên lầu hai.

Lúc này.

Trong phòng, Tống Như Nguyệt đang cùng Tiểu Điệp trò chuyện về việc làm quần áo.

Lạc Thanh Chu sợ Tiểu Điệp nói ra chuyện hắn dạy làm các loại tất chân, trong lòng có chút khẩn trương, một mực ra hiệu bằng ánh mắt cảnh cáo nàng.

Tiểu Điệp nín cười, cung kính đáp trả.

Lạc Thanh Chu không có ý muốn lên giường nghỉ ngơi, ngồi ở trước bàn làm bộ xem sách.

Không bao lâu, bên ngoài đột nhiên truyền đến một hồi tiếng bước chân.

Lập tức, tiếng đập cửa vang lên.

Tiểu Điệp lập tức đi mở.

Cửa phòng mở ra.

Đường Yên Nhi đứng ở trước cửa, mặt tươi cười hỏi:

- Lạc công tử nghỉ ngơi chưa?

Tống Như Nguyệt lập tức đứng dậy, trên mặt lộ ra một tia cảnh giác.

Lạc Thanh Chu đi tới cửa, chắp tay nói:

- Đường cô nương, có chuyện gì sao?

Đường Yên Nhi cười nói:

- Tiểu nữ tử có thể đi vào chứ?

Lạc Thanh Chu do dự một chút, tránh ra nói:

- Mời.

Đường Yên Nhi vào phòng, nhìn thấy phu nhân trẻ tuổi đứng ở trong phòng, sửng sốt một chút, sắc mặt rất nhanh khôi phục như lúc ban đầu, nói:

- Lạc công tử, vừa rồi bài ca kia của ngươi làm rất tốt, ngay cả Họa Nguyệt cô nương đều khen không dứt miệng.

Lạc Thanh Chu cũng không hỏi vị ‘Họa Nguyệt’ cô nương kia là ai, chỉ lễ phép khiêm tốn một câu.

Đường Yên Nhi nhìn hắn một cái, cười nói:

- Mọi người ở phía dưới chơi rất vui vẻ, Lạc công tử không đi xuống sao?

Lạc Thanh Chu nói:

- Tại hạ đi đường mấy ngày liền, thực sự có chút mỏi mệt, cũng không đi.

Đường Yên Nhi thấy thế, cũng không miễn cưỡng, cười nói:

- Vừa đưa ra đề thi thứ hai, lấy trăng sáng làm đề, Lạc công tử có thể thử lại làm một bài, coi như giúp tiểu nữ tử mở đầu?

Lạc Thanh Chu nghe vậy trầm ngâm một chút, nói:

- Trăng sáng làm đề? Cái này cũng không tốt làm. Đường cô nương, tại hạ trong lúc nhất thời còn làm không được, nếu không, đợi tại hạ suy nghĩ một đêm, ngày mai lại cho cô nương trả lời chắc chắn, có thể chứ?

Ánh mắt Đường Yên Nhi giật giật, cười nói:

- Đương nhiên có thể.

Dừng một chút, nàng lại ý cười đầy mặt nói:

- Lạc công tử, tiểu nữ tử chỉ biết ngươi là người Tần gia, còn không biết quý phu nhân là ai? Có thể để tiểu nữ tử chào hỏi?

Đang lúc Lạc Thanh Chu không biết trả lời như thế nào, Tống Như Nguyệt đột nhiên mở miệng nói:

- Nương tử hắn bây giờ đang ở kinh đô, cũng không ở chỗ này.

Đường Yên Nhi một mặt giật mình, rất khách khí nói:

- Ngài là...

Tống Như Nguyệt đáp:

- Ta là nhạc mẫu hắn.

Đường Yên Nhi vội vàng hành lễ, lại hỏi:

- Vừa rồi lúc Lạc công tử đi lên, ta nhìn thấy còn có một nữ tử mang theo mạng che mặt, nữ tử kia là...

Tống Như Nguyệt hơi không kiên nhẫn, bất quá nghĩ đến đây là thuyền của người ta, không tiện phát cáu, đành phải nhẫn nại tính tình nói:

- Kia là nữ nhi lớn của ta.

Đường Yên Nhi tựa hồ cảm thấy có chút xấu hổ, nói:

- Bá mẫu đừng trách tiểu nữ tử dông dài, tiểu nữ tử chỉ nghe nói vị Mạc Thành đệ nhất tài nữ Tần tiểu thư kia chính là người nhà các ngươi, cho nên muốn đến hỏi một chút. Vị Tần tiểu thư kia cũng là nữ nhi của ngài? Nàng không có ở chỗ này sao?

Tống Như Nguyệt nghe vậy híp híp con ngươi, đáp.

- Nàng là nhị nữ nhi của ta, bây giờ đang ở kinh đô.

Đường Yên Nhi lập tức vui vẻ nói:

- Đang ở kinh đô sao? Vậy lần này trở về, tiểu nữ tử phải chăng có thể đi bái phỏng quý thiên kim một chút?

Trên mặt Tống Như Nguyệt lộ ra nụ cười dối trá, nói:

- Đương nhiên có thể.

Đường Yên Nhi thấy vậy, không có lại tiếp tục hỏi, chắp tay nói:

- Đa tạ bá mẫu, tiểu nữ tử không quấy rầy.

Nàng đột nhiên nhớ lại.

Nghe nói Mạc Thành đệ nhất tài nữ Tần tiểu thư kia từ nhỏ ốm yếu, thân thể không tốt, ngay cả đi đường đều cần nha hoàn nâng, nếu như là thật, như vậy nữ tử vừa rồi lên thuyền hoàn toàn không phải vị Tần tiểu thư kia.

Mà Tần gia bá mẫu trước mặt cũng không cần thiết lừa nàng.

Đường Yên Nhi đi xuống lầu, về tới phòng nhỏ hậu trường.

Họa Nguyệt đã xem hết tất cả thi từ, đang chờ đợi, gặp nàng tiến vào, vội vàng đứng lên hỏi:

- Yên Nhi, như thế nào?

Đường Yên Nhi lắc đầu, nói:

- Tần tiểu thư cũng không có ở đấy.

Nói xong, kể lại mình vừa rồi đến trò chuyện sau đó đưa ra phỏng đoán trong lòng.

Họa Nguyệt nghe xong, có chút thất vọng nói:

- Ta cũng nghe nói, vị Tần tiểu thư kia thể cốt cực yếu, ngay cả gió thổi mạnh đều không thể chịu được.

Đường Yên Nhi cười nói:

- Bất quá nàng đang ở kinh đô, chúng ta lần này trở về, khẳng định có cơ hội nhìn thấy.

Họa Nguyệt nhẹ gật đầu, nói:

- Như thế mà nói, bài tiểu từ vừa rồi chính là vị Lạc công tử kia viết. Yên Nhi, lấy trăng sáng làm đề, hắn có thể làm một bài chứ? Ta rất muốn nhìn một chút.

Đường Yên Nhi nhún vai, nói:

- Lạc công tử nói trong lúc nhất thời còn làm không ra, hắn ngày mai lại cho ta trả lời chắc chắn.

Bình Luận (0)
Comment