Tống Như Nguyệt lại liên tiếp ngáp mấy cái, đi đến bên giường nói:
- Tùy các ngươi ai đi, ta muốn ngủ trước. Dù sao phải phải nhìn thật kỹ hắn, những nữ tử phía dưới kia đều là hồ ly tinh, chớ để người ta câu tiểu tử kia đi.
Nói xong, lên giường, rất nhanh ngủ thiếp đi.
Bách Linh đứng trong phòng một hồi, nhìn về phía bên tường nói:
- Thiền Thiền...
Hạ Thiền quay mặt chỗ khác, không có để ý nàng.
Bách Linh vểnh miệng nói:
- Dù sao cô gia cũng không phải của ta, nếu hắn chạy, thương tâm cũng không phải ta, hừ.
Trời tối người yên.
Yến hội trong đại sảnh dưới lầu chẳng biết lúc nào đã kết thúc.
Các thư sinh cơm nước no nê đều trở về phòng của mình nghỉ ngơi.
Cả chiếc du thuyền an tĩnh lại.
Lúc rạng sáng.
Lạc Thanh Chu trằn trọc, ngủ không được, nghĩ nghĩ, hồn phách xuất khiếu.
Xuyên qua nóc nhà, đứng ở trên đỉnh chóp du thuyền, nhìn dòng sông trong bóng đêm một hồi, sau đó lấy ra bảo điệp đưa tin, gửi một tin nhắn cho Nguyệt tỷ tỷ.
【 Nguyệt tỷ tỷ, đang làm gì đó? Còn tu luyện chỗ Uyên Ương lâu sao? Ta đang trên đường đi kinh đô, ngủ không được 】
Sau một lúc lâu, có tin nhắn trả lời.
【 Đọc sách 】
Lạc Thanh Chu: 【 Nhìn sách gì? Nguyệt tỷ tỷ, không phải ta khoác lác, chỉ cần ngươi đọc lên hai đoạn nội dung ngắn trong tờ thứ nhất, ta sẽ biết là sách gì 】
Nguyệt tỷ tỷ: …
Lạc Thanh Chu: 【 Nguyệt tỷ tỷ, ngươi ghi cái gì? 】
Nguyệt tỷ tỷ: 【 Văn tự dị tộc】
Lạc Thanh Chu: 【 Nguyệt tỷ tỷ, đêm nay ánh trăng thật đẹp, ánh trăng Mạc Thành có đẹp hay không? 】
Nguyệt tỷ tỷ không có đáp lại.
Lạc Thanh Chu: 【 Nguyệt tỷ tỷ, ta lần trước đưa cho ngươi văn tự thượng cổ Yêu tộc còn lại, ngươi còn không có giúp ta phiên dịch xong à? 】
Nguyệt tỷ tỷ: 【 Không có 】
Lạc Thanh Chu: 【 A, Nguyệt tỷ tỷ muốn nghe cố sự không? Kinh thư cũng có thể. 】
Nguyệt tỷ tỷ: 【 Tạm thời không cần 】
Lạc Thanh Chu: 【 A, Nguyệt tỷ tỷ, ngươi nói tiểu Nguyệt đi kinh đô, ta đến lúc đó có thể đụng phải nàng hay không? Ta luôn cảm giác nàng mưu đồ làm loạn đối với ta, nàng là người tốt sao? 】
Nguyệt tỷ tỷ không có đáp lại.
Lạc Thanh Chu đợi một hồi, đành phải lại nói: 【 Nguyệt tỷ tỷ, đêm nay ta ngồi du thuyền, trên du thuyền có thi hội, chủ nhân mời ta làm thơ, là lấy trăng sáng làm đề. Lúc ấy ta nghe được đề mục này, đột nhiên nhớ lại Nguyệt tỷ tỷ ngươi. Thật ra trong lòng ta đã làm ra, chỉ là không muốn cho người khác nhìn thấy. Nguyệt tỷ tỷ, ngươi muốn nhìn không? 】
Nguyệt tỷ tỷ: 【 Tùy tiện 】
Lạc Thanh Chu: 【 Bài thơ này có chút mạo phạm, ta sợ viết ra, Nguyệt tỷ tỷ sẽ tức giận 】
Nguyệt tỷ tỷ: 【 Vậy cũng không cần viết 】
Lạc Thanh Chu: 【 Thế nhưng ta muốn viết. Nguyệt tỷ tỷ, tựa đề gọi là ‘Cách dưới ánh trăng Mạc Thành độc tặng Nguyệt tỷ tỷ’, nếu như ta viết ra, bài thơ này sẽ lưu truyền ra, đến lúc đó, Nguyệt tỷ tỷ có khả năng sẽ biết ta là ai. Nguyệt tỷ tỷ có muốn nghe hay không? 】
Nguyệt tỷ tỷ: 【 Không nghe 】
Lạc Thanh Chu: 【 Ta ở trong sách nhìn qua một câu, khi nam nữ nói chuyện trời đất, nếu như nữ hài tử nói không, đại đa số đều là muốn. Nguyệt tỷ tỷ, vậy ta xem như ngươi muốn nghe. Ta viết ra đây? 】
Nguyệt tỷ tỷ không có đáp lại.
Lạc Thanh Chu: 【 Hoa gian nhất hồ tửu, Độc chước vô tương thân.
Cử bôi yêu minh nguyệt, Đối ảnh thành tam nhân. Nguyệt ký bất giải ẩm,
Ảnh đồ tuỳ ngã thân. Tạm bạn nguyệt tương ảnh, Hành lạc tu cập xuân.
Ngã ca nguyệt bồi hồi, Ngã vũ ảnh linh loạn. Tỉnh thì đồng giao hoan,
Tuý hậu các phân tán. Vĩnh kết vô tình du, Tương kỳ mạc Ngân hà (*).. 】
[*Nguyệt Hạ Độc Chước – Lý Bạch: Có rượu không có bạn,
Một mình chuốc dưới hoa.
Cất chén mời trăng sáng,
Mình với bóng là ba.
Trăng đã không biết uống,
Bóng chỉ quấn theo ta.
Tạm cùng trăng với bóng,
Chơi xuân cho kịp mà!
Ta hát, trăng bồi hồi,
Ta múa, bóng rối loạn.
Lúc tỉnh cùng nhau vui,
Say rồi đều phân tán.
Gắn bó cuộc vong tình,
Hẹn nhau tít Vân Hán.]
(Do thời đại hiện tại không có Vân hán nên main ta sửa lại thành Ngân hà)
Trong phòng, trước bàn sách.
Thân ảnh một bộ váy áo tuyết trắng đang cúi đầu, nhìn ngọc thạch trong tay.
Đợi nhìn thấy bốn câu cuối cùng ‘Lúc tỉnh cùng nhau vui, Say rồi đều phân tán. Gắn bó cuộc vong tình, Hẹn nhau tít ngân hà’ trong mắt lộ ra một tia hoảng hốt.
Lạc Thanh Chu: 【 Nguyệt tỷ tỷ, đừng hiểu lầm, chỉ là một bài thơ, tuyệt không có ý mạo phạm. Vì ta cảm thấy Nguyệt tỷ tỷ quá lạnh, rõ ràng gần ngay trước mắt, nhưng lại giống như xa cuối chân trời, rất giống trăng sáng trên trời kia. Ta từ đầu đến cuối không biết, hai người chúng ta có tính bằng hữu hay không. Ta lần trước hỏi Nguyệt tỷ tỷ, Nguyệt tỷ tỷ nói chúng ta chỉ là quan hệ lợi dụng lẫn nhau, nói thật, có chút thương tâm 】