Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 912 - Chương 912: Bồi Tội Cho Thiền Thiền, Trong Đạo Quán Thượng Cổ Hung Thú (2)

Chương 912: Bồi tội cho Thiền Thiền, trong đạo quán thượng cổ hung thú (2) Chương 912: Bồi tội cho Thiền Thiền, trong đạo quán thượng cổ hung thú (2)

Nam Cung Mỹ Kiêu đột nhiên đi vào cửa phòng, mặt lạnh nhìn người nào đó một chút, đi đến trước mặt nàng, nói:

- Đi thôi.

Nam Cung Tuyết Y một mặt bất đắc dĩ nói:

- Vi Mặc ngươi nhìn, nàng xưa nay không gọi ta tỷ tỷ, mà lại rất hung dữ đối với ta. Ta hôm nay muốn gặp ngươi, còn là kết quả của tối hôm qua năn nỉ nàng một đêm đây.

Nam Cung Mỹ Kiêu lạnh lùng vạch trần nàng:

- Rõ ràng là ngươi uy hiếp ta, nói muốn nói chuyện ta giấu vôi cho phụ thân nghe.

Tần Vi Mặc ‘Phốc phốc’ cười một tiếng, sợ hai người cãi nhau, nói:

- Hai vị tỷ tỷ, thời gian không còn sớm, đi thôi.

Một đoàn người đi ra tiểu viện.

Lạc Thanh Chu yên lặng đi theo phía sau cùng, đi cùng một chỗ với Bách Linh và Hạ Thiền.

Bách Linh cũng trợn mắt nhìn hắn một cái, giơ nắm tay nhỏ cắn răng nói:

- Cô gia, mối nhục của ngày hôm qua, người ta nhất định sẽ trả lại gấp đôi!

Lạc Thanh Chu không nói gì, trực tiếp duỗi ra đầu ngón tay bóp eo của nàng.

Bách Linh cuống quít ôm Hạ Thiền bên cạnh, tránh né trái phải trước sau, kêu lên:

- Thiền Thiền, cứu ta...

Hạ Thiền không có để ý bọn hắn.

Bách Linh đành phải lại chạy tới, ôm cánh tay Tần đại tiểu thư, ủy khuất tố cáo:

- Tiểu thư, cô gia khi dễ ta.

Tần đại tiểu thư quay đầu nhìn thoáng qua.

Lạc Thanh Chu lập tức cúi đầu bước đi, nhìn không chớp mắt.

Đợi khi Tần đại tiểu thư thu hồi ánh mắt, ánh mắt Lạc Thanh Chu lại uy hiếp mà nhìn nàng.

Bách Linh vểnh vểnh miệng, không dám lại tới gần hắn.

Một đoàn người đi vào đại sảnh.

Tần Văn Chính đang nói chuyện cùng Tống Như Nguyệt, Tần Xuyên đang ở một bên nghe.

Gặp tất cả mọi người đi tới, Tần Văn Chính mới nói:

- Chúng ta chia binh hai đường đi, ta và Xuyên nhi, còn có Chu Thông mấy người đi Vân Vụ sơn mạch tìm kiếm Cửu Diệp thảo, các ngươi đi Thanh Vân quan thành nam, như thế sẽ không lãng phí thời gian. Thanh Vân quan là địa phương người ta tu hành, chúng ta đi quá nhiều người cũng không thích hợp.

- Có Mỹ Kiêu và Hạ Thiền, an toàn của các ngươi hẳn là không có vấn đề.

Nam Cung Mỹ Kiêu nhẹ gật đầu, nói:

- Thanh Vân quan cũng có rất nhiều người dâng hương, nơi đó là Đạo gia chính thống, không có nguy hiểm.

- Tốt, cứ quyết định như thế.

Tần Văn Chính nhìn bọn hắn một chút, lại dặn dò:

- Thực sự không được, không cần cưỡng cầu, chờ chúng ta trở về sẽ cùng nhau nghĩ biện pháp. Cùng lắm thì đi thêm mấy lần, cầu thêm mấy lần. Ngàn vạn không thể lỗ mãng, đắc tội bọn hắn.

Tần Vi Mặc nói khẽ:

- Phụ thân , nhị ca, các người cũng phải cẩn thận.

Tần Văn Chính nhẹ gật đầu, nói:

- Đi thôi, thời gian đã không còn sớm.

Một đoàn người ra cửa.

Xe ngựa sớm đã chờ ở bên ngoài.

Tần Văn Chính cùng Tần Xuyên, Chu Thông mấy người, lên trước lập tức chạy xe rời đi.

Vân Vụ sơn mạch cách nơi này khá xa, bên trong lại là đường núi gập ghềnh, bọn hắn nhất định phải nhanh ra khỏi thành, sau đó thay đổi tuấn mã, nếu không đêm nay rất khó trở về kịp.

Tỷ muội Nam Cung Mỹ Kiêu đỡ lấy Tần nhị tiểu thư, lên xe ngựa của các nàng.

Tống Như Nguyệt cũng đi theo.

Tần đại tiểu thư mang theo Bách Linh cùng Hạ Thiền, đi đến xe ngựa phía sau.

Tần Vi Mặc từ cửa sổ xe thò đầu ra, vừa muốn hô Lạc Thanh Chu, trong xe đột nhiên truyền đến tiếng nói hưng phấn của Nam Cung Tuyết Y:

- Vi Mặc, mau gọi tỷ phu ngươi lên đây, ta muốn nghe hắn kể chuyện xưa.

Tần Vi Mặc đột nhiên hô ra ngoài:

- Tỷ phu, trò chuyện với tỷ tỷ giúp ta.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, đi đến xe ngựa phía sau, ngồi cùng Tần đại tiểu thư các nàng.

- Vi Mặc, ngươi làm gì? Bảo ngươi gọi tỷ phu đi lên đây mà.

Nam Cung Tuyết Y có chút nóng nảy.

Nam Cung Mỹ Kiêu ngồi ở bên cạnh, cau mày, lạnh lùng nhìn nàng.

Tần Vi Mặc quay đầu nói:

- Tuyết Y tỷ, tỷ phu của ta đương nhiên phải bồi tỷ tỷ của ta, làm sao có thể đến bồi chúng ta đây.

Trong mắt Tống Như Nguyệt ngồi ở bên cạnh lấp lóe tinh quang, bén nhạy cảm thấy cái gì, cho nên không có lại uốn nắn nàng xưng hô.

Nam Cung Tuyết Y quyệt miệng nói:

- Xe ngựa lớn như thế, có thể để Khiêm Gia cũng tới ngồi cùng một chỗ mà.

Tần Vi Mặc nói:

- Tỷ tỷ của ta thích yên tĩnh.

Mặt mũi Nam Cung Tuyết Y lập tức tràn đầy thất vọng, nói:

- Người ta ra đây chính là muốn trò chuyện cùng tỷ phu ngươi về « Thạch Đầu Ký ».

Lập tức sáng mắt lên, đột nhiên đứng dậy nói:

- Vậy ta đi ra xe ngựa phía sau ngồi.

Nam Cung Mỹ Kiêu ngồi ở bên cạnh kéo lại cổ tay của nàng, hơi chút dùng sức, lại kéo nàng ngồi xuống, giọng lạnh lùng nói:

- Không cho phép đi.

Nam Cung Tuyết Y ngạc nhiên nhìn nàng nói:

- Mỹ Kiêu, ngươi làm gì? Vì cái gì không cho phép ta đi?

Bình Luận (0)
Comment